"Bùi tổng cũng quá trâu bò rồi?" Trong phòng hội nghị an tĩnh, chợt bộc phát ra từng đợt âm thanh cảm thán.
Mọi người nhìn chằm chằm Bùi Dịch thao tác máy tính, ánh mắt trừng được tròn xoe, một đám giật nảy mình.
"Anh ta thật là hacker?" Tống Trọng Hạo lặng lẽ hỏi Tô Thi Thi.
Tô Thi Thi cực kỳ ngạo kiều liền gật gật đầu, đẩy sư huynh cô ra: "Đừng cản đường."
Bùi Dịch đâu chỉ là hacker, đó là hacker đứng đầu thế giới đó biết chưa!
Cô tuy xem không hiểu Bùi Dịch giờ phút này tới cùng đang làm cái gì, nhưng cô biết, Bùi Dịch nhất định đang làm mấy chuyện xấu.
Phỏng chừng hiện tại Phi Tầm bên kia đã sắp tức ૮ɦếƭ rồi.
Cô đoán được không sai, Phi Tầm bên kia đã do Dace tự mình ra trận rồi.
"Mẹ, Bùi Dịch là hacker hàng đầu, Tần Phong là cao thủ tài chính (cao thủ tài chính mà hùa theo bà Thi phá của, thật ko nói nên lời), hai người bọn họ hợp tác..." Trạm Dẫn Lan còn chưa nói xong, đã bị Dace lớn tiếng ngắt lời.
"Ngậm miệng! Lúc này không có chỗ cho con nói chuyện!" Dace phát hỏa trừng mắt nhìn Trạm Dẫn Lan liếc mắt một cái, lập tức cúi người đối với chuyên viên thu mua nói, "Tiếp tục mua vào, chú ý phản ứng của bọn họ."
Vâng ạ thao tác của chuyên viên thu mua lập tức thần tốc hẳn lên.
Trạm Dẫn Lan bạch nghiêm mặt đứng ở một bên, cắn môi, chẳng muốn nói nữa.
Cô vốn nghĩ muốn nhắc nhở Dace một tiếng, bọn họ làm như bây giờ sẽ lãng phí càng thêm nhiều tiền bạc. Nhưng Dace hiển nhiên không tin cô.
Năm phút đồng hồ sau, chuyên viên thu mua xoa mồ hôi lạnh, nói với Dace: "Phu nhân, tôi hoài nghi hệ thống có phải bị người công kích hay không, luôn có người so với chúng ta trước một bước. Tiếp tục như vậy, chúng ta tổn thất sẽ cực kỳ nghiêm trọng."
"Hiện tại đã tiêu tốn bao nhiêu tài chính rồi hả?" Dace trầm giọng hỏi.
Chuyên viên thu mua trong lòng run sợ vươn ra hai ngón tay.
Dace nhẹ nhàng thở ra: "Hai ngàn vạn? Không tồi..."
"Là hai triệu." Thao bàn thủ yếu yếu kém kém nói. (Mới mấy trăm tỷ ít mà