Tần Phong không nói gì nhìn Bùi Dịch, người này cũng dám làm như vậy.
Anh nhấp một ngụm rượu, đi trở về ngồi trên ghế sofa, có vẻ đăm chiêu nói: “Nếu mọi người biết thân phận thật sự của vị Hỗ phó tổng này, không biết sẽ thế nào.”
Anh nói xong vẻ mặt tò mò nhìn Bùi Dịch: “Cậu nói xem, anh ta có biết chúng ta biết anh ta là ai hay không.”
Lời này có chút khó hiểu, nhưng Bùi Dịch đương nhiên hiểu rõ.
Bùi Dịch mặt chưa từng thay đổi, nhấp ngụm rượu, tiếp tục nhìn phong cảnh thành phố bên ngoài cửa sổ.
“Tôi không quan tâm.”
Anh hiện tại chỉ quan tâm, người đàn ông này đang để ý đến Tô Thi Thi, tới cùng là có mục đích gì.
Dám theo đuổi người phụ nữ của anh, ý nói anh ૮ɦếƭ rồi sao?
Bùi Dịch nghĩ tới đây, mâu sắc càng ngày càng trầm.
Ngày hôm qua lúc trên đường cao tốc, Tô Thi Thi rõ ràng có cơ hội nói cho anh biết người đàn ông này đang quấy rầy cô, nhưng mà cô lại không nói.
Lần trước Tô Thi Thi lỡ miệng nói có người theo đuổi cô, sau đó lại tức giận cáu kỉnh với anh cũng là bởi vì người đàn ông này.
Không biết sao vậy, Bùi Dịch là cảm giác đáy lòng dâng lên một cảm giác tức giận, rầu rĩ.
Anh có chút phiền não đem chén rượu đặt ở trên cửa sổ, quay đầu đi đến trước bàn làm việc, vươn tay một cái, đóng laptop lại.
Không dạy dỗ cô không được rồi, xem ra là anh gần đây quá cưng chiều cô, để cho cô gái này càng ngày càng vô pháp vô thiên.
“Cậu định đi đâu?” Tần Phong thấy Bùi Dịch đi ra ngoài, vội vàng dứng lên đi theo.
Bùi Dịch quay đầu lành lạnh liếc anh ta một cái: “Đến công ty của cậu.”
“Đến công ty tôi làm cái gì?” Tần Phong cảnh giác nhìn anh. Người này mỗi lần đến công ty anh đều không phải chuyện tốt.
Bùi Dịch nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ: “Lấy chuyển phát”
Tần Phong vừa nghe liền vui vẻ, đuổi theo kịp hỏi han: “Nếu để cho nha đầu Thi Thi biết là cậu lấy món đồ chuyển phát kia về, không làm loạn với cậu sao?”
“Cô ấy dám” Bùi Dịch sắc mặt thêm đen lại, nên cho cô gái kia dạy lại rồi.
“Chao ôi, tôi sao lại nghe có mùi giấm chuanhư vậy ta?” Tần Phong vui khi thấy người gặp họa nhìn anh.
“Vậy sao?” Bùi Dịch trong mắt ánh sáng chớp lóe, tùy ý nói, “Tôi nghe nói cậu gần đây để ý tới một mảnh đất. “
“Bùi đại gia, tôi biết sai rồi” Tần Phong vội vàng nói.
Cùng người đàn ông này giao tiếp thật sự là quá khủng bố
Lúc này, tại Cao ốc của xây dựng Minh Đỉnh trong văn phòngphó tổng, một người đàn ông đang ngẩn ngơ nhìn màn hình di động, khóe miệng hơi hơi cong lên.
“Thật thú vị.”
Đây là lần đầu tiên, có người cự tuyệt anhtriệt đểnhư vậy ”Hỗ tổng” thư ký ở bên cạnh thật cẩn thận nhìn anh ta.
Anh ta cũng không biết vị tổ tông này gần đây là xảy ra chuyện gì, vậy mà đối với một cô gái cảm thấy hứng thúnhư vậy, mà còn tự mình gọi điện thoại. Chuyện này trước giờ là chưa từng xảy ra.
“Đi chuẩn bị một lượng lớn số điện thoại đến đây để tôi gọi cho Tô Thi Thi.” Anh ta nhàn nhạt nói.
“Vâng” thư ký trong mắt kinh ngạc chớp lóe rồi biến mất.
Người đàn ông đào hoa này trình độ cũng quá thâm hiểm rồi, xem ra gần đây thành phố Bắc Kinh này là sắp dậy sóng rồi.
“Vậy chuyện đối phó với Đoàn thị kia, còn cần tiếp tục sao?” thư ký nơm nớp lo sợ hỏi han.
“Trước tạm dừng lại. Đợi Đoàn Kế Hùng xuất viện.” Người đàn ông nói xong liền đứng lên, nâng bước hướng tới bên ngoài văn phòng đi đến, “Thay tôi hẹn Lý tiểu thư.”
Vâng ạ thư ký xoa trán đầy mồ hôi lạnh, là do anh ta đa nghi quá rồi.
Vị cấp trên này vẫn còn muốn hẹn gặp người phụ nữ của mình, hẳn nên là đối vị Tô tiểu thư kia phỏng chừng không phải thật sự rồi.
Tô Thi Thi cũng không biết người nào đó đã nghĩ ra biện pháp mới để “Theo đuổi” cô.
Bận rộn một ngày, cô tính toán về nhà mới phát hiện bên ngoài trờ đã đen lại, không nghĩ qua là đã qua thời gian tan tầm lâu rồi. Trong văn phòng đã không có người khác.
Tô Thi Thi lấy điện thoại ra nhìn nhìn, phát hiện không có bất luận cái thông báo tin nhắn hay cuộc gọi nào.
Trong lòng cô đột nhiên có chút mất mác. Bình thường, những lúc thế này, Bùi Dịch cũng sớm đã gọi điện thoại đến rồi.
Mà cúc đi ra khỏi cổng của cao ốc Xây dựng Tiệp Khắc, ở vị tríquen thuộc kia không có nhìn thấy chiếc Lincoln màu bạc củaBùi Dịch, cũng không có cái xe khác.
Trống không, tự dưng cảm thấy vô cùng hiu quạnh.
Tô Thi Thi tay kìm lòng không đậu xiết chặt quai đeo của giỏ xách, có chút mất mác.
Đây là từ lúc cô đi làm tới nay, lần đầu tiênBùi Dịch không tới đón cô. Trước đây cho dù anh tới không được, cũng sẽ để cho lái xe tới đón cô.
“Có cái gì nghiêm trọng đâu” Tô Thi Thi chu mỏ, ngoắc một chiếc taxi.
Mở cửa sổ trong xe ra cho gió thổi vào. Tô Thi Thi kìm lòng không đậu đưa tay ôm lại cánh tay mình.
Thì ra thời gian trôi qua nhanh như vậy, chớp mắt đến đầu thu, gió đêm thổi đã có chút cảm giác mát.
Lúc về đến trang viên Đoàn gia, vừa lúc 6 giờ rưỡi, lúc này bên trong trang viên chính là lúc ăn cơm.
Tô Thi Thi đang muốn đi biệt thự thứ hai - biệt thự của Bùi Dịch, ᴆụng phải Hồng Cầm chặn đường cô ở cổng chính.
“Tô tiểu thư, phu nhân sai tôi mời cô sang ăn cơm.” Hồng Cầm nhìn thấy Tô Thi Thi, sắc mặt khó coi nói.
Mẹ của Bùi DịchTô Thi Thi sửng sốt, khéo kéo chối từ nói: “Nghe nói hai ngày này phu nhân thân thể không được thoải mái, tôi vẫn là không nên đi đến quấy rầy thì tốt hơn.”
“Tô tiểu thư không nghĩ muốn đi” Hồng Cầm vừa nghe, sắc mặt nhất thời liền trầm tiếp xuống, ôn hoà nói, “Phu nhân hiếm khi mời Tô tiểu thư một lần, Tô tiểu thư hẳn không không nể mặt đinhư thế?”
“Lời cần nói tôi cũng đã nói xong, tới hay không là do Tô tiểu thư tự mình quyết định.” Hồng Cầm nói xong xoay người rời đi.
Tô Thi Thi âm thầm Ϧóþ Ϧóþ nắm tay. Cô biết vị dì giúp việc tên Hồng Cầm này không thích cô, nhưng mà không nghĩ tới lại nói chuyện không khách khínhư thế.
Cô ngẩng đầu nhìn nhìn cửa sắtbiệt thự thứ hai kia, nhớ tới Bùi Dịch đột nhiên trong lúc đó lãnh đạm với cô, âm thầm cắn chặt răng, quay đầu hướng về phía nhà chính đi đến.
Chuyện ở tầng cao nhất cuả nhà hàng kia cô còn không có cùng anh tính sổ, trái lại anh hiện tại phát sinh hờn dỗi với cô sao? Là trách cô đem áo ngủ kia kí gửi cho Tần Phong sao?
Tô Thi Thi càng nghĩ càng tức giận, không nói được một lời đi đến gian nhà chính.
Lúc cô đến nhà chính, nhìn đến bên ngoài sân có một cô gái đang đứng, lập tức sửng sốt.
“Cô chính là Tô tiểu thư sao?” Cô gái kia mặc quần áo thương hiệu Dior kiểu mới nhất năm nay, vừa nhìn thấy người đi đến là Tô Thi Thi, lập tức mỉm cười đi tới, “Tôi tên là Lưu Dĩnh Tuệ, cô chắc là chưa từng gặp qua tôi, nhưng tôi ngược lại là nghe nói rất nhiều về cô.”
“Lưu tiểu thư, xin chào.” Tô Thi Thi trong lòng nhất thời hiểu rõ.
Vị này chính là người phụ nữ Đoàn Chấn Ba mới đưa về đây.
Cô lặng lẽ đánh giá cô ta một chút. Người phụ nữ này иgự¢ tấn công ௱ôЛƓ phòng thủ, thân hình cực kỳ nóng bỏng, trái lại nhìn không ra dáng vẻ là người đang mang thai.
Cô đang muốn cùng cô ta tùy tiện nói vài câu liền đi vào, khóe mắt dư quang lườm đến một nơikhác vừa đi tới hai người.
Oan gia ngõ hẹp. Tô Thi Thi đôi mi thanh tú nhíu lại, từ ngày đó tại bệnh viện gặp qua Đoàn Ngọc Tường cùng Phương Thanh Hoa, đã có hai ba ngày chưa gặp mặt rồi. Không nghĩ tới hôm này đều đã ở trong này gặp mặt rồi.
“Thi Thi, cô cũng đến đây?” Đoàn Ngọc Tường nhìn thấy Tô Thi Thi, từ xa liền lên tiếng chào hỏi.
Tô Thi Thi trong lòng cười lạnh. Quan hệ của bọn họ hiện giờ cũng sớm đã không cần giả vờ nữa, vậy mà Đoàn Ngọc Tường lại vẫn giả bộ được như vậy thật vất vả quá rồi.
“Lưu tiểu thư, cô đang mang thai con trai nên cần cẩn thận một chút, bên chỗ tôi vừa lúc có một chút tổ yến, lát nữa quay về tôi sẽ để cho Tiểu Ưu đưa cho cô.” Tô Thi Thi đột nhiên giữ chặt tay Lưu Dĩnh Tuệ, vô cùng thân thiết nói.
ưu Dĩnh Tuệ sửng sốt, lập tức vui vẻ hẳn lên cười nói: “Tốt quá, lát nữa trở về tôi sang chỗ cô được không? “
“Đương nhiên có thể” Tô Thi Thi cười nói.
“Vậy thì thật tốt quá. Tôi nghe nói tòa biệt thự kia của cô cũng không phải là cái loại chó mèo gì đều có thể đi vào.” Lưu Dĩnh Tuệ nói xong, ánh mắt hữu ý vô ý lườm hướng mẹ conPhương Thanh Hoa, ý tứ không cần nói cũng biết.
Tô Thi Thi thiếu chút nữa cười ra tiếng, không nghĩ tới vị Lưu tiểu thưnày nói chuyện cũng lớn gan như thế.
Bên kia, Phương Thanh Hoa cùng Đoàn Ngọc Tường sắc mặt xanh mét, giận mà không dám nói gì.
Hiện tại lão gia vẫn ở trong bệnh viện, Đoàn Chấn Ba vừa muốn ly hôn, địa vị mẹ con bọn họ tại Đoàn gia xuống dốc không phanh, nào dám trêu chọc Tô Thi Thi.
“Thi Thi, cô muốn đi đến bên trong sao?” Đoàn Ngọc Tường âm thầm hít vào một hơi, “Vừa lúc, phu nhân cũng kêu tôi đến đây ăn cơm.”
Tô Thi Thi trong lòng trầm xuống, mẹ của Bùi Dịch quả nhiên không chỉ mời một mình cô. Chẳng qua bà đem Đoàn Ngọc Tường cùng mời đến đây là có cái gì ý tứ:.
Cô bất động thanh sắc gật gật đầu, hướng tới trong nhà đi đến.
Lưu Dĩnh Tuệ cũng muốn theo đi vào, lại bị bảo vệ ở cửa ngăn lại.
Tình huống của Phương Thanh Hoa cũng không khá hơn chút nào, bảo vệ cửa chỉ cho phép Đoàn Ngọc Tường đi vào, bà ta cũng bị ngăn cản.
“Các người” hai người phụ nữ của Đoàn Chấn Ba ở tại cửa mắt to trừng mắt nhỏ, khí nguy.
Tô Thi Thi vốn cho là sự tình có thể yên tĩnh một chút, nhưng mà cô vừa mới vào cửa, phía sau liền truyền đến giọng nói của hai người phụ nữ kia.
“Bọn họ sao lại vào được rồi?” Tô Thi Thi quay đầu, nhìn đến một người đàn ông thân hình cao lớn, lập tức thất thần ngay tại chỗ.
Anh sao cũng đến đây?