Hà Chí Tường tìm đến cô làm cái gì?
Tô Thi Thi nhíu đôi mi thanh tú lại, trực giác mách bảo cô đây không phải chuyện tốt.
“Thi Thi, kia thật sự là bạn trai cũ của cô sao?” Đồng nghiệp tò mò hỏi han.
Trước Bùi Dịch tới công ty cõng Tô Thi Thi ra ngoài, hiện các bộ phận trong công ty sớm biết cô là người phụ nữ của Bùi tiên sinh. Thật sự không nghĩ tới bạn trai cũ vậy mà đã tìm tới cửa.
“Uh\'m, thời niên thiếu gặp được cặn bã.” Tô Thi Thi chẳng kiêng dè nói.
Đồng nghiệp hiểu rõ liền gật gật đầu, vỗ vỗ bờ vai cô: “Vậy cô mau đi xem một chút đi. Tôi nhìn hắn mặt mày không tốt lắm. Trong công ty hay tung tin đồn thất thiệt, cô cũng biết mà.”
Tô Thi Thi gật gật đầu, trong lòng có chút phức tạp.
Kể cả người bình thường cũng nhìn ra Hà Chí Tường không phải kẻ tốt lành, trước kia cô quả là quá mù quáng mới đồng ý lấy hắn.
Lúc này đúng là thời gian nghỉ ngơigiữa trưa. Lúc Tô Thi Thi đến dưới lầu, Hà Chí Tường đang ngồi ở lầu một trong phòng khách.
“Thi Thi.” Hà Chí Tường vừa thấy Tô Thi Thiđến, lập tức cười đứng lên.
Tô Thi Thi nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, hỏi: “Hà tiên sinh, tìm tôi có việc gì?”
“Anh nghĩ có chuyện muốn nói với em. Bên cạnh có quán cà phê, chúng ta đi nơi đó nói đi.”
“Không cần, cứ trực tiếp đi ra ngoài nói đi.”
Tô Thi Thi nói xong không đợi Hà Chí Tường nói chuyện, liền đi ra ngoài Cao ốc Xây dựng Tiệp Khắc.
Chồng trước gạt người ta nói là bạn trai cũ của cô, ngay cả thân phận thật cũng không dám nói, hiển nhiên là sợ bị người khác biết.
Nếu hắn kiêng dènhư vậy, Tô Thi Thi đương nhiên phải giúp hắn.
“Em...”
Hà Chí Tường biến sắc, trong lòng tức giận nhảy lên cao. Nếu không phải có chuyện cần cô giúp, hắn sẽ không muốn tới nơi này xem sắc mặt của cô.
Đii ra bên ngoài Cao ốc Xây dựng Tiệp Khắc, Tô Thi Thi đứng ở một nơi không tính quá hẻo lánh, quay đầu đối với Hà Chí Tường hỏi: “Nói đi, cái chuyện gì.”
“Tô Thi Thi, cô hiện tại thực lạnh lùng.” Hà Chí Tường nhíu mày nói.
Trước kia Tô Thi Thi ôn nhu săn sóc, cũng không phải là giống như hiện tại hoàn toàn xa lạ.
Tô Thi Thi nghe xong liền cảm thấy buồn cười.
Cô đối hắn không lạnh đạm thờ ơ, chẳng lẽ muốn nhiệt tình sao? Người đàn ông này, thật đúng là tự dát vàng lên mặt mình.
“Nếu Hà tiên sinh không có chuyện gì cần nói, vậy tôi đi về trước đây. Tôi thật sự rất bận.” Tô Thi Thi nói xong xoay người muốn đi.
Hà Chí Tường vội vàng ngăn cô lại, tay hắn theo bản năng liền muốn tới bắt lấy tay cô.
Tô Thi Thi không dấu vết tránh đi, đứng lại thân thể, mặt không chút thay đổi nhìn hắn. Hà Chí Tường sắc mặt tối sầm, ánh mắt lườm Tô Thi Thi một cái, thu tay vừa rồi bỏ ra về, hít sâu một hơi, chịu đựng tức giận nói: “Tôi hôm nay tới là muốn nhờ cô giúp tôi đi nói với Tần tổng bên kia buông tha cho tôi đi.”
“Cô cũng biết, công ty của anh ta đang mạnh mẽ chèn ép Hà thị, tuyên bố muốn thu mua Hà thị. Tô Thi Thi, cho dù cô hận tôi và mẹ tôi, nhưng mà công ty này là của cha tôi để lại, ông ấy trước nay chưa từng bạc đãi cô?”
Tô Thi Thi sửng sốt. Cô tuy đoán được Hà Chí Tường tìm đến cô chỉ có thể là vì chuyện này, nhưng là không nghĩ tới hắn lại lấy người cha đã ૮ɦếƭ của mình ra làm cái cớ.
Cô có chút muốn cười: “Hà Chí Tường, anh dựa vào cái gì, nghĩ đến các người đối với tôi làm ra nhiều tổn thương như vậy, tôi sẽ giúp các người sao?”
Tô Thi Thi không khỏi muốn hỏi nữa, trong mắt bọn họ cô chỉ là người đần độn sao?
Hà Chí Tường sắc mặt cứng đờ, ngữ khí mềm mỏng nói: “Chuyện xảy ra trước kia là chúng tôi không đúng, nhưng cô hiện tại đã tìm được người tốt, coi như là vì họa được phúc đi. Nhưng còn tôi không thể mất đi Hà thị, tôi biết Tần tổng chẳng qua là muốn thay cô xả giận. Cô chỉ cần nói một câu, anh ta sẽ thu tay lại.”
“Ahh quá coi trọng tôi rồi.” Tô Thi Thi nhàn nhạt nói.
Mẹ con Hà gia coi tiền bạc như mạng, vì muốn giữ lại công ty nên mới đến cầu xin cô, thật đúng là chỉ có bọn họ mới làm được.
Tô Thi Thi rất muốn hung hăng từ chối để cho hắn triệt để hết hy vọng, cuối cùng cũng chỉ nguyền rủa bọn họ không được૮ɦếƭ tử tế.
Đúng là trong đầu không tự giác nhớ tới lời bà ngoại cô nói.
“Không cần ghi hận.”
Tô Thi Thi mạnh xiết chặt quả đấm, trong mắt hơi nước dày đặc.
“Được.” Tô Thi Thi hít sâu một hơi, chậm rãi nói.
“Cô đồng ý?” Hà Chí Tường mi mắt sáng lên.
Nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng xong, liền nghe Tô Thi Thi nói: “Tôi đồng ý với anh, tôi hẳn không thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại. Nhưng tôi cũng sẽ không đi nói với Tần Phong bất luận cái gì.”
“Anh ta đường đường là tổng giám đốc của một công ty, hẳn có thể tự mình suy xét. Các người chỉ cần không quá đáng, anh ta cũng sẽ không làm khó dễ các người, tự giải quyết cho tốt đi.”
Nếu Tần Phong cùng Bùi Dịch thật sự muốn thu mua Hà thị, đâu nào có chuyện sẽ kéo dài nhiều ngàynhư vậy? Hiện tại Hà thị cũng sớm đã đỗi chủ.
Bùi Dịch nói qua, anh muốn từ từ ђàภђ ђạ những người từng coi thường cô.
Bùi Dịch biết di ngôn của bà ngoaij cô. Tô Thi Thi cũng hướng anh ngấm ngầm biểu đạt qua, cô không hề nghĩ muốn mọi chuyện ồn ào này càng ngày càng căng thẳng.
“Để cho chuyện này đến đây kết thúc đi.” Tô Thi Thi nói xong xoay người rời đi.
“Cô thật sự không muốn giúp tôi sao?” Hà Chí Tường mạnh bắt được cánh tay Tô Thi Thi, trong mắt có một tia tức giận: “Không phải là chuyện gì quá đáng, cô vậy mà thấy ૮ɦếƭ mà không cứu!”
“A - -” Tô Thi Thi vô thanh cười lạnh, trong lòng chỉ còn lại thất vọng.
Thì ra cô trước đây thật quá mù quáng rồi, vậy mà cảm thấy được cái người đàn ông trước mặt này chỉ số thông minh kém như vậy yêu thương cô.
Ngay cả lời người khác khuyên nhủ đều đã nghe không hiểu, Hà thị chưa bị đóng cửa, thật sự là không dễ dàng.
“Anh còn thử động tay động chân với tôi nữa xem, tôi liền gọi bảo an tới.”
Tô Thi Thi rút tay ra, xoay người hướng Xây dựng Tiệp Khắc đi đến.
“Thi Thi!” Hà Chí Tường vẫn còn đuổi theo, bảo an ởcửa lập tức chạy đến ngăn cản hắn.
Hà Chí Tường tức giận đến muốn mắng người.
Nơi xa trong một cái góc xó, theo đuôi Hà Chí Tường đến đây Đoàn Ngọc Lộ thấy này toàn bộ mọi chuyện, tức giận đến mặt mũi trắng bệch.
Nhất là lúc mới nhìn đến Hà Chí Tường vậy mà lôi kéo tay Tô Thi Thi, tức giận đến muốn xông lên đánh người rồi.
“Gian Phu Dâm Phụ, tôi sớm liền biết anh lại vẫn thích cô ta!” Đoàn Ngọc Lộ nắm chặt quả đấm, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Anh lúc nào cũng nói Tô Thi Thi tốt hơn tôi, tôi sẽ để cho anh xem tới cùng người nào mới có thể giúp anh!”
Đoàn Ngọc Lộ nhìn chằm chằm Hà Chí Tường ảo não quay mặt, lạnh giọng nói.
“Cô ấy không chịu giúp anh đi cầu xin đúng không? Tôi có biện pháp!”
Đoàn Ngọc Lộ nói xong, xoay người hướng tới xây dựng Hỗ Thâm bên kia chạy tới.
Cô ta cũng không phải lần đầu tiên đến chỗ này. Trước vì cùng Tần Phong quan hệ thân thiết, có một thời gian cô ta ba ngày hai bữa liền chạy tới nơi này, lễ tân ngay đại sảnh cũng đã sớm nhận ra cô ta.
“Đoạn Nhị Tiểu Thư, tổng giám đốc đang bận, cô...”
“Nếu biết tôi là ai, còn dám ngăn cản tôi, không muốn ở trong này làm viẹc nữa sao?” Đoàn Ngọc Lộ lạnh lùng liếc nhân viên lễ tân kia một cái, lập tức hướng tới thang máy đi đến.
Nhân viên lễ tân không dám cản cô ta, đành phải gọi cho thư ký tổng giám đốc thông báo.
Lúc Đoàn Ngọc Lộ đến văn phòngtổng giám đốc, đã có thư ký ở bên ngoài.
“Đoạn Nhị Tiểu Thư, mời vào bên trong.” Thư ký đối với Đoàn Ngọc Lộ cung kính nói.
Đoàn Ngọc Lộ khinh thường liếc vị thư ký kia một cái, trong lòng cao hứng cực kỳ. Cô ta liền biết Tần Phong hẳn không không nể mặt cô ta!
“ANh Tần Phong, em đến thăm anh này.”
Đoàn Ngọc Lộ theo thói quen đi vào văn phòng, nhìn thấy Tần Phong ngồi ở trên ghế sofa dùng trà, trong mắt ánh sáng chớp lóe rồi biến mất, vui vẻ chạy tới.
“Tới tìm tôi làm cái gì?”
Tần Phong như cso như không nhìn cô ta, chỉ chỉ bên cạnh sô pha: “Ngồi đó đi.”
“Người ta là vì nhớ anh, đến đâyy thăm anh thôi.” Đoàn Ngọc Lộ yểu điệu nói. Gặp trên bàn đặt một bộ dụng cụ pha trà, cô ta ngồi xỗm bên cạnh bàn trà, nói: “Em giúp anh pha trà.”
Tần Phong từ chối cho ý kiến, thừa dịp lúc Đoàn Ngọc Lộ cúi đầu pha trà, nhìn thoáng qua trong văn phòng kế bên, trong mắt hiện lên quét xuống hứng thú.
“Tôi nghe nói người của Đoàn gia không phải đang tìm cô sao? Cô vậy mà còn dám tói nơi chạy loạn.” Tần Phong giống như cực kỳ quan tâm nói
Anh ta vừa nói đến chuyện này, Đoàn Ngọc Lộ lập tức liền thở phì phì nói: “Ngày đó anh giúp đỡ kẻ tiện nhânTô Thi Thi kia phái vệ sĩ coi chừng em, em còn chưa tìm anh tính sổ nha.”
Tần Phong khóe miệng nhếch lên: “Tôi làm vậy còn không phải là vì bảo vệ cô sao? Bằng không cô đã sớm bị người của Đoàn gia bắt trở về.”
Đoàn Ngọc Lộ vừa nghe có đạo lý, gật gật đầu nói: “Nếu không phải tại kẻ tiện nhânTô Thi Thi kia,em làm sao lại thảm như vậy chứ?”
Cô ta nói xong đặt trà đến trước mặt Tần Phong, tức giận nói: “Anh Tần Phong, anh không biết đâu, cái con tiểu tiện nhânTô Thi Thi kia có bao nhiêu quá đáng. Cô ta chẳng những quyến rũ chú trẻ của em, vậy mà lại còn đi quyến rũ chồng em nữa chứ!”
Quyến rũ chồng cô ta? Đó không phải là nói Tô Thi Thi nối lại tình xưa với chồng cũ sao?
Tần Phong sắc mặt nhíu lại, theo bản năng hướng phòng kế bên nhìn thoáng qua.
Chuyện này giống như có phần không khống chế được nha!