Chú À, Anh Yêu Em! - Chương 45

Tác giả: Phờ Hương

- Mặc bộ áo tắm này cho tôi đánh giá, tôi sẽ cân nhắc việc thả cô ra.
- Anh bị điên à??
Tôi trợn ngược mắt, gắt gỏng lên tiếng. Vừa xấu tính vừa biến thái, đúng là vô sỉ mà.
- Tùy cô, không thì cứ ở lại đây “chơi vui vẻ”.
Hắn ta nhếch môi cười mỉa mai. Tôi tức ói máu, cãi lại.
- Tôi sẽ báo cảnh sát.
- Báo được thì xin mời.
Tôi mím môi, trông hắn ta không phải dạng vừa. Có khi tôi gọi cầu cứu chưa chắc gì đã được giúp đỡ. Tôi ngẫm nghĩ một hồi rồi máy móc nắm chặt bộ áo tắm trong tay đi về phía nhà tắm.
Hì hục mãi nhưng tôi vẫn không thể nào buộc được chiếc dây đằng sau, nói đúng hơn là không biết mặc. Người ngoài nhìn vào có lẽ còn không tin chính tay tôi là người thiết kế bộ này ấy chứ.
- Làm gì mà lâu vậy? Có cần tôi giúp đỡ không?
- Không…
Cạch.
Tôi vừa nói được nửa câu, cánh cửa phòng tắm liền bật mở. Tôi giật mình kinh hãi khi hắn ta xuất hiện ngay đằng sau tôi. Đã thế còn đóng chặt cửa lại, khóa trái mặc cho thằng nhóc nào đó đang kêu gào bất mãn.
- Ba là cái đồ đáng ghét!! Đồ bẩn tính, con cũng muốn vào mặc đồ giúp cô ấy mà. A!!!
Khuôn mặt tôi đỏ bừng bừng, vội vã lấy khăn tắm móc bên cạnh che đi cơ thể của mình. Chỉ tay vào mặt hắn ta, lắp bắp nói.
- Anh mau ra ngoài đi, ai cho anh vào đây hả? Đồ biến thái.
- Nhà của tôi, phòng tắm của tôi, mắc mớ gì mà không được vào?
Vừa nói, hắn ta vừa tiến đến gần. Tôi sợ hãi theo bản năng lùi xuống. Cứ thế tiến tiến lùi lùi cho đến khi lưng tôi chạm vào tường gạch lạnh toát. Biết mình không còn đường lui, nhưng tôi vẫn cứng miệng hỏi.
- Rốt cuộc anh muốn gì hả?
- Giúp cô mặc áo thôi mà? Hay cô nghĩ tôi sẽ giở trò đồi bại với cô?
Hắn ta nhướng mày, khóe môi dương lên một đường cong đầy vẻ đểu cáng. Ánh mắt ẩn hiện vài tia rực lửa. Nhân lúc tôi không phòng bị, hắn ta liền nắm bả vai tôi xoay lại để lưng tôi đối diện với tầm mắt của hắn. Những ngón tay thô ráp của hắn chạm lên lưng khiến toàn thân tôi như có một dòng điện chạy qua.
- Buộc xong rồi đó, quay lại đây cho tôi coi.
Tôi cười khổ trong lòng, cuối cùng đành chậm rề rề xoay người lại. Tầm mắt cứ cùi gằm xuống không dám đối diện với khuôn mặt của hắn. Không biết biểu cảm hắn như thế nào nhưng tôi nghe thấy giọng nói khàn khàn vang bên tai.
- Hơi nhỏ.
- Đồ vô duyên!
Mặt tôi đanh lại, giơ chân hướng tới hạ bộ của hắn mà đạp. Tiếc là hắn vẫn nhanh hơn một bước, tay đưa lên đỡ nắm chặt chân tôi. Cười cợt bảo.
- Tôi bảo kích cỡ vòng một của áo tắm hơi nhỏ so với vòng một của cô. Không lẽ cô đang xấu hổ vì tưởng tôi chê иgự¢ cô nhỏ à?
- Anh…
Tôi nghiến răng nghiến lợi, xong lại thống khổ vì bị hắn ta giữ chân. Tôi giãy dụa gào thét.
- Bỏ ra coi đồ biến thái!!
- Không đấy, làm gì được nhau?
Được đà lấn tới, hắn ta giơ chân của tôi cao đến gần vai của hắn. Tôi suýt ngã, tay vội vã bám vào thành tường. Tôi đành phải xuống nước, nhỏ nhẹ van xin.
- Làm ơn thả tôi ra đi mà. Chân tôi sắp rã đến nơi rồi, lại còn đau nữa…
Xoạch. Cạch.
- Hai người đang chim chuột gì vậy hả?
Giọng nói của một người phụ nữ vang lên đã thu hút ánh nhìn của tôi và hắn. Tôi há hốc mồm, Thiên Tử!! Cô ấy đang đứng trước cửa, mày đẹp nhíu lại, trên tay cầm chìa khóa, ánh mắt kì quái nhìn hai người chúng tôi, đôi môi anh đào phun ra từng chữ một.
- Chắc tôi đã phá hỏng giây phút hai người đang vui vẻ hú hí với nhau rồi ha?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc