Giờ Thứ HaiKhông cách nào phủ nhận, âu phục đen tuyền mặc ở trên người Bạch Ngôn Sơ đúng là rất hoàn mỹ, đằng trong là áo sơ mi trắng, đối lập với áo khoác âu phục màu đen càng thêm nổi bật, tạo thành sự hài hòa thống nhất, càng tăng thêm vẻ tuấn tú uy nghi cùng khí chất cao quý của anh.
Du Du đứng yên tại chỗ, dịu dàng mỉm cười với anh. Bạch Ngôn Sơ đi lên trước, nhỏ giọng hỏi: “Em tới lúc nào vậy?”
Cô cười xinh đẹp: “ Vừa mới đến, sớm hơn anh một chút.” Dứt lời liền đưa tay nhẹ nhàng sửa lại khăn tay trang trí trước túi áo anh, tạo hình nó thành một đóa hoa đẹp đẽ.
Bên kia ký giả nhìn thấy cặp vợ chồng trước ở bên cạnh nhau, dĩ nhiên giống như com mèo ngửi thấy mùi tanh, rối rít xông tới phía trước hai người, chụp lại một vài bức ảnh có chút mập mờ của hai người.
Vợ trước chỉnh lại trang phục cho chồng trước, phải chăng đây chính là biểu hiện cho việc hai người vẫn chưa hết tình cảm với nhau?
Nhìn thấy ký giả ở xung quanh, Bạch Ngôn Sơ mỉm cười cúi đầu sát bên tai Du Du thì thầm, “Tối nay em rất đẹp.”
Hơi thở mang theo khí độc đầu độc màng nhĩ của cô, làm cho trong lòng cô khẽ run. Trên gương mặt cũng trở nên có chút ấm áp, nhưng không thể không kéo lý trí trở về được, cười nói: “Bạch tiên sinh cũng mưu sát không ít xuân tâm của các cô gái!
Khóe môi của anh hình như khẽ cong lên, nhẹ nhàng tạo thành độ cong hoàm mỹ. Đang ở lúc anh nghĩ muốn đưa tay khoác lấy cánh tay của cô thì cô lại linh hoạt né tránh: “Tối nay chúng ta sẽ tự chơi trò chơi của mình.”
“Ok! Bất quá quy tắc trò chơi của anh luôn luôn thay đổi!” Bên trong nụ cười của anh hình như ẩn chứa thâm ý vô hạn.
Đúng lúc này, ký giả bên kia lại bắt đầu kêu lên: “Kha nhị thiếu kìa!”
“Oa! Thật sự là anh ấy!” Kế tiếp là một trận thét chói tai của các cô gái.
Du Du ngẩn ra, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa chính. Cùng lúc đó, Bạch Ngôn Sơ cũng lộ ra vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Một người dàn ông đẹp trai mặc âu phục áo màu ngà, quần màu tím đậm đang đứng ở trên thảm đỏ. Trên khuôn mặt tuấn tú như ngọc, con ngươi khỏe mạnh lóng lánh đen như mực nước sơn, đôi môi ấm áp mà cao quý mỉm cười càng làm cho lòng người nhộn nhạo.
Nếu như nói Bạch Ngôn Sơ mặc âu phục đen tuyền như kỵ sĩ thời xưa dưới đêm trăng, thì Kha Triết Nam toàn thân áo trắng chính là Tinh Linh Vương Tử của Mân Côi Viên. Một người yêu mị lạnh lùng quyến rũ lòng người, một người ấm áp vui vẻ.
Các ký giả cũng không ngồi yên được nữa, đi về phía hai người đàn ông này. Nghiễm nhiên coi nơi này là đại hội mỹ nam.
Du Du đi nhanh, Kha Triết Nam cũng nhìn thấy cô. Hai người đồng thời đi nhanh, rất nhanh đã đứng đối mặt nhau.
Ánh mắt của Bạch Ngôn Sơ thoáng chốc trở nên rét lạnh, tay cầm ly rượu bắt đầu nắm chặt. Lúc này, ông chủ Lý thay mặt người tổ chức đi về phía anh, cười nói: “Bạch tiên sinh, ngài đã tới? Có thể mời được ngài tới thật là vinh hạnh của chúng tôi!”
Vẻ mặt của Bạch Ngôn Sơ lập tức bình thường trở lại, mỉm cười: “Lý tiên sinh, dạ hội tối nay rất có ý nghĩa, tôi cảm thấy rất tuyệt vời!”
Mà ở bên kia, Kha Triết Nam cùng Du Du cùng đi qua một góc tối không người, cười nói: “Tớ còn tưởng rằng cậu không bao giờ để ý tới tớ nữa đấy.”
Du Du giả vờ giận, nói: “Nếu cậu dám trốn ở Tokyo không trở về, tớ liền đi qua bắt cậu trở về!” Lại hỏi, “Cậu về mấy ngày rồi?”d
Kha Triết Nam cười cười: “Tớ về lúc ba ngày trước! Này, sao cậu vẫn dữ như vậy? Lại tức giận nữa cẩn thận có nếp nhăn đấy!”
“Trở lại liền rủa tớ! Sao rồi? Đi Tokyo gặp được tình yêu rồi sao?”
“Đương nhiên là có! Tớ Best Seller như vậy, những mỹ nhân Nhật Bản kia nhìn thấy tớ cũng hận không thể mua vé máy bay đi về cùng tớ !”
Du Du dở khóc dở cười, liền đưa tay lên khẽ đánh hắn. Cảm giác giữa hai người, hình như đã trở lại như trước đây không buồn không lo, luôn vui vẻ.
Du Du nhẹ nhàng nhìn sang bên kia, hỏi: “Cậu vẫn là đồng minh của tớ chứ?”
“Chỉ cần cậu cần.” Hắn khẽ hứa hẹn ở bên tai cô.
“Tớ đang nghĩ phải làm sao để cho anh ta khuất phục dưới chân tớ một cách nhanh nhất! Cô kiều mỵ cười một tiếng.
Kha Triết Nam lại nói: “Đoán chừng hiện tại anh ta lại đang nghĩ giống cậu.”
Người chủ trì dạ hội tuyên bố dạ hội chính thức bắt đầu. Sau khi kết thúc hành khúc, ông chủ Lý thay mặt người tổ chức đọc diễn văn, nói cảm ơn mọi người đã ủng hộ, chúc dạ hội từ thiện thành công tốt đẹp.
Sau đó, người chủ trì muốn mời Bạch Ngôn Sơ lên phát biểu.
Tay Du Du cầm Kê Vĩ Tửu rung nhẹ một chút. Anh, cũng muốn phát biểu?
Sau khi người đàn ông lên đài nói chừng năm phút, mọi người mới biết anh là đại biểu cho nhà tài trợ lớn nhất, tập đoàn Hoa An.
Kha Triết Nam ở một bên đã bị các cô gái vây quanh, cười tươi như hoa theo sát hắn dịu dàng nói chuyện. Du Du nhìn thấy, hắn giống như là con cừu non bị đám sói hoang vây quanh, thật là một đôi mắt rất vô tội.
Du Du không khỏi cười khổ, định đi tới giải vây cho hắn.
Nhưng đúng lúc đó, dưới đài đột nhiên có người la lớn: “Xin hỏi Bạch Ngôn Sơ tiên sinh, gần đây có rất nhiều xì căng đan của ngài cùng Giang Tâm Di tiểu thư, có điều là thật sao? Con gái của Giang Tâm Di là con ruột của ngài sao?”
Đáy lòng Du Du mãnh liệt kích động, giống như có hàng nghìn con ngựa chạy qua.
Xem ra, người quan tâm vấn đề này tuyệt đối không chỉ có mình cô!
Toàn hội trường thoáng chốc trở nên yên tĩnh, hình như cũng đang chờ đợi đáp án.
Người đàn ông trên sân khấu không vì vấn đề từ trên trời giáng xuống này mà có vẻ băn khoăn lo lắng, ngược lại trong lòng như đã có dự tính từ trước lạnh lùng cười một tiếng, từ trong túi áo lấy ra một phần văn kiện, dùng giọng điệu trầm thấp mà hữu lực nói với mọi người: “Đây là bản báo cáo kết quả xét nghiệm DNA, người xét ngiệm là tôi cùng cùng con gái của Giang Tâm Di tiểu thư! Xin mọi người xem qua một chút.”
Sau đó anh khẽ ngoắc tay một cái gọi nhân viên tới làm việc, để hắn giúp mình phóng to lên màn hình chiếu.
Các vị khách bắt đầu rối rít nhỏ giọng bàn luận: “Anh ta muốn làm gì vậy?” “Thì ra anh ta không phải là cha ruột đứa bé kia?” “Lúc này mới nói rõ ràng!”
Du Du cắn môi, tay cầm ly rượu dần trở nên vô lực. Kha Triết Nam ở một bên lặng lẽ nhìn cô một cái, khẽ thở dài, sau đó một tay đặt lên vai của cô.
Trên màn hình lớn, kết quả xét nghiệm DNA xuất hiện. Ngón tay thon dài của Bạch Ngôn Sơ nhẹ nhàng chỉ vào nhóm số liệu phía trên, nói: “Xin các vị tiên sinh, phu nhân nghiêm túc nhìn số liệu này!”
Số liệu phía trên là: 0. 000%!
Toàn hội trường xôn xao, thậm chí còn có người vỗ tay. Du Du nhẹ nhàng nhắm mắt lại, lại không thể ngăn cản được hô hấp của mình càng ngày càng nhanh.
Người chủ trì thừa dịp không khí đang nóng lên nói, “Bạch tiên sinh phải đối mặt với chất vấn của mọi người, hơn nữa còn thản nhiên công bố kết quả xét nghiệm! Chúng ta nên khâm phục dũng khí của ngài ấy!”
Tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang lên như sấm, hồi lâu cũng chưa dừng.
Kha Triết Nam cúi đầu nhìn Du Du, hỏi: “Không sao chứ? Có muốn tớ đi hóng mát cùng cậu một chút hay không?
“Không cần, tớ không sao.” Du Du ngẩng đầu cười yếu ớt, giọng nói có vẻ rất bình thản.
“Sau đây, chúng ta sẽ tiến hành bán đấu giá vật phẩm thứ nhất! Là cái gì đây? Là dây chuyền kim cương của phu nhân Tào Lý Lệ Phương! Nếu các vị cảm thấy hứng thú thì không nên bỏ qua. . . . . .”
Số tiền mà hội bán đấu lần này thu được sẽ đưa vào quỹ từ thiện, cho nên người đứng ra tổ chức chuẩn bị rất nhiều đồ tốt, nghe nói có châu báu, quần áo trang sức bản giới hạn của các nhãn hiệu nổi tiếng, đồ cổ, các bức tranh nổi tiếng.
Không khí của buổi đấu giá đang trong quá trình nóng dần lên, Kha Triết Nam nhẹ nhàng kéo tay của Du Du, dùng giọng thấp đủ cho hai người bọn họ nghe thấy nói: “Tới đây! Có chuyện tớ cần nói cho cậu biết.”
Du Du gật đầu một cái, liền theo hắn rời đi, đi tới cửa bên cạnh đại sảnh, rẽ vào đi ra ngoài.
Kha Triết Nam nhìn bên kia một cái, sau đó đứng đối diện với Du Du ở góc tường nói: “Tối hôm qua tớ vừa phát hiện một chuyện!”
“Chuyện gì?”dienanlkyuoin
“Tớ luôn nghi ngờ anh trai của tớ, cho nên tớ đã cho người lén theo dõi anh ấy.”
Du Du kinh ngạc nhìn hắn. Hắn cũng sẽ bảo người đi theo dõi người khác? Hơn nữa còn là anh trai của hắn?
“Tại sao lại muốn theo dõi anh ấy? Nghi ngờ anh ấy cái gì?”
Kha Triết Nam khẽ mím môi, sau đó mới nói: “Thật ra thì, chị Lệ Châu vẫn hoài nghi anh ấy có phụ nữ bên ngoài, cảm thấy rất khổ não, tìm tớ kể khổ. Tớ không muốn nhìn thấy chị ấy khổ sở như vậy, chị Lệ Châu là một cô gái tốt, chị ấy rất yêu anh tớ. Vì vậy, tớ tìm một thám tử tư theo dõi anh ấy, chụp rất nhiều hình. Trong khoảng thời gian tớ đi Tokyo này, thám tử tư đó vẫn luôn theo dõi anh ấy, còn chụp một vài bức.”
Du Du nhìn xung quanh, sau đó dùng giọng nói cảnh giác hỏi: “Chụp cái gì?”
Kha Triết Nam thở dài, sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi, “Anh ấy thật sự có phụ nữ bên ngoài, hơn nữa. . . . . .”
“Hơn nữa cái gì?” Du Du bắt đầu nóng nảy.
“Người phụ nữ kia là Giang Tâm Di!”
Trong đầu Du Du bùm một tiếng, giống như bị thiên lôi bổ một nhát.
Giang Tâm Di, tại sao lại qua lại với Kha Triết Khôn? Đây là vở kịch gì vậy? Phim truyền hình chiếu lúc tám giờ sao?
Kha Triết Nam bình tĩnh thấy cô thật lâu không có hồi hồn lại, khẽ kêu lên, “Du Du?
Du Du hít sâu một hơi, trong đầu cuối cùng cũng sáng tỏ hơn nhiều. Cô dùng đầu ngón tay xoắn nhẹ tóc mai, lại gần hắn hỏi: “Cậu nói là, Giang Tâm Di chính là người phụ nữ bên ngoài của anh trai cậu? Cũng chính là người làm anh ấy phải kéo dài việc kết hôn?”
Kha Triết Nam cười khổ: “Tớ cũng nghĩ như thế, tối thiểu trước mắt tất cả chứng cớ đều là cô ta.”
Trong nháy mắt Du Du trở nên im lặng, bởi vì không biết nói cái gì.
Bạch Ngôn Sơ, Giang Tâm Di. Hôm nay lại thêm cả Kha Triết Khôn.
Đến tột cùng là mối quan hệ gì vậy? Có phải là, Bạch Ngôn Sơ cùng Kha Triết Khôn tranh giành một người phụ nữ, cũng vì vậy trên phương diện làm ăn cũng trở thành kẻ địch?
“Nhưng mà con gái của Giang Tâm Di, tớ thật sự lo lắng. . . . . .” Giọng của Kha Triết Nam đột nhiên trầm xuống.
Chợt cảm thấy trong đầu có một tia điện xẹt qua, Du Du đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn: “Đứa bé kia? Chẳng lẽ là của anh cậu sao?”
Đột nhiên, cách đó không xa truyền đến một loạt tiếng bước chân, càng ngày càng tới gần, càng ngày càng rõ ràng. Hai người cũng bị kinh động, liền lập tức xoay người nhìn bên kia.
Bạch Ngôn Sơ đi tới từ phía ngược sáng, sau lưng là ánh đèn rực rỡ. Cho nên, giờ phút này Du Du không thấy rõ vẻ mặt của anh.
Anh đến gần, ôn hoà nói: “Du Du, sao lại đứng ở chỗ này hóng gió? Cùng anh đi vào thôi!”
Giọng nói mặc dù không được coi là rất cao, nhưng nghe vào rõ ràng có ẩn chứa vẻ ra lệnh
--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------
Chương 48: Giờ thứ hai
Editor: Nam Cung Nguyệt
Không cách nào phủ nhận, âu phục đen tuyền mặc ở trên người Bạch Ngôn Sơ đúng là rất hoàn mỹ, đằng trong là áo sơ mi trắng, đối lập với áo khoác âu phục màu đen càng thêm nổi bật, tạo thành sự hài hòa thống nhất, càng tăng thêm vẻ tuấn tú uy nghi cùng khí chất cao quý của anh.
Du Du đứng yên tại chỗ, dịu dàng mỉm cười với anh. Bạch Ngôn Sơ đi lên trước, nhỏ giọng hỏi: “Em tới lúc nào vậy?”
Cô cười xinh đẹp: “ Vừa mới đến, sớm hơn anh một chút.” Dứt lời liền đưa tay nhẹ nhàng sửa lại khăn tay trang trí trước túi áo anh, tạo hình nó thành một đóa hoa đẹp đẽ.
Bên kia ký giả nhìn thấy cặp vợ chồng trước ở bên cạnh nhau, dĩ nhiên giống như com mèo ngửi thấy mùi tanh, rối rít xông tới phía trước hai người, chụp lại một vài bức ảnh có chút mập mờ của hai người.
Vợ trước chỉnh lại trang phục cho chồng trước, phải chăng đây chính là biểu hiện cho việc hai người vẫn chưa hết tình cảm với nhau?
Nhìn thấy ký giả ở xung quanh, Bạch Ngôn Sơ mỉm cười cúi đầu sát bên tai Du Du thì thầm, “Tối nay em rất đẹp.”dienanlkyuoin
Hơi thở mang theo khí độc đầu độc màng nhĩ của cô, làm cho trong lòng cô khẽ run. Trên gương mặt cũng trở nên có chút ấm áp, nhưng không thể không kéo lý trí trở về được, cười nói: “Bạch tiên sinh cũng mưu sát không ít xuân tâm của các cô gái!”
Khóe môi của anh hình như khẽ cong lên, nhẹ nhàng tạo thành độ cong hoàm mỹ. Đang ở lúc anh nghĩ muốn đưa tay khoác lấy cánh tay của cô thì cô lại linh hoạt né tránh: “Tối nay chúng ta sẽ tự chơi trò chơi của mình.”
“Ok! Bất quá quy tắc trò chơi của anh luôn luôn thay đổi!” Bên trong nụ cười của anh hình như ẩn chứa thâm ý vô hạn.
Đúng lúc này, ký giả bên kia lại bắt đầu kêu lên: “Kha nhị thiếu kìa!”
“Oa! Thật sự là anh ấy!” Kế tiếp là một trận thét chói tai của các cô gái.
Du Du ngẩn ra, vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa chính. Cùng lúc đó, Bạch Ngôn Sơ cũng lộ ra vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Một người dàn ông đẹp trai mặc âu phục áo màu ngà, quần màu tím đậm đang đứng ở trên thảm đỏ. Trên khuôn mặt tuấn tú như ngọc, con ngươi khỏe mạnh lóng lánh đen như mực nước sơn, đôi môi ấm áp mà cao quý mỉm cười càng làm cho lòng người nhộn nhạo.
Nếu như nói Bạch Ngôn Sơ mặc âu phục đen tuyền như kỵ sĩ thời xưa dưới đêm trăng, thì Kha Triết Nam toàn thân áo trắng chính là Tinh Linh Vương Tử của Mân Côi Viên. Một người yêu mị lạnh lùng quyến rũ lòng người, một người ấm áp vui vẻ.
Các ký giả cũng không ngồi yên được nữa, đi về phía hai người đàn ông này. Nghiễm nhiên coi nơi này là đại hội mỹ nam.
Du Du đi nhanh, Kha Triết Nam cũng nhìn thấy cô. Hai người đồng thời đi nhanh, rất nhanh đã đứng đối mặt nhau.
Ánh mắt của Bạch Ngôn Sơ thoáng chốc trở nên rét lạnh, tay cầm ly rượu bắt đầu nắm chặt. Lúc này, ông chủ Lý thay mặt người tổ chức đi về phía anh, cười nói: “Bạch tiên sinh, ngài đã tới? Có thể mời được ngài tới thật là vinh hạnh của chúng tôi!”
Vẻ mặt của Bạch Ngôn Sơ lập tức bình thường trở lại, mỉm cười: “Lý tiên sinh, dạ hội tối nay rất có ý nghĩa, tôi cảm thấy rất tuyệt vời!”
Mà ở bên kia, Kha Triết Nam cùng Du Du cùng đi qua một góc tối không người, cười nói: “Tớ còn tưởng rằng cậu không bao giờ để ý tới tớ nữa đấy.”
Du Du giả vờ giận, nói: “Nếu cậu dám trốn ở Tokyo không trở về, tớ liền đi qua bắt cậu trở về!” Lại hỏi, “Cậu về mấy ngày rồi?
Kha Triết Nam cười cười: “Tớ về lúc ba ngày trước! Này, sao cậu vẫn dữ như vậy? Lại tức giận nữa cẩn thận có nếp nhăn đấy!”
“Trở lại liền rủa tớ! Sao rồi? Đi Tokyo gặp được tình yêu rồi sao?”
“Đương nhiên là có! Tớ Best Seller như vậy, những mỹ nhân Nhật Bản kia nhìn thấy tớ cũng hận không thể mua vé máy bay đi về cùng tớ !”
Du Du dở khóc dở cười, liền đưa tay lên khẽ đánh hắn. Cảm giác giữa hai người, hình như đã trở lại như trước đây không buồn không lo, luôn vui vẻ.
Du Du nhẹ nhàng nhìn sang bên kia, hỏi: “Cậu vẫn là đồng minh của tớ chứ?”
“Chỉ cần cậu cần.” Hắn khẽ hứa hẹn ở bên tai cô.
“Tớ đang nghĩ phải làm sao để cho anh ta khuất phục dưới chân tớ một cách nhanh nhất! Cô kiều mỵ cười một tiếng.
Kha Triết Nam lại nói: “Đoán chừng hiện tại anh ta lại đang nghĩ giống cậu.”
Người chủ trì dạ hội tuyên bố dạ hội chính thức bắt đầu. Sau khi kết thúc hành khúc, ông chủ Lý thay mặt người tổ chức đọc diễn văn, nói cảm ơn mọi người đã ủng hộ, chúc dạ hội từ thiện thành công tốt đẹp.
Sau đó, người chủ trì muốn mời Bạch Ngôn Sơ lên phát biểu.
Tay Du Du cầm Kê Vĩ Tửu rung nhẹ một chút. Anh, cũng muốn phát biểu?
Sau khi người đàn ông lên đài nói chừng năm phút, mọi người mới biết anh là đại biểu cho nhà tài trợ lớn nhất, tập đoàn Hoa An.
Kha Triết Nam ở một bên đã bị các cô gái vây quanh, cười tươi như hoa theo sát hắn dịu dàng nói chuyện. Du Du nhìn thấy, hắn giống như là con cừu non bị đám sói hoang vây quanh, thật là một đôi mắt rất vô tội.
Du Du không khỏi cười khổ, định đi tới giải vây cho hắn.
Nhưng đúng lúc đó, dưới đài đột nhiên có người la lớn: “Xin hỏi Bạch Ngôn Sơ tiên sinh, gần đây có rất nhiều xì căng đan của ngài cùng Giang Tâm Di tiểu thư, có điều là thật sao? Con gái của Giang Tâm Di là con ruột của ngài sao?”
Đáy lòng Du Du mãnh liệt kích động, giống như có hàng nghìn con ngựa chạy qua.
Xem ra, người quan tâm vấn đề này tuyệt đối không chỉ có mình cô!
Toàn hội trường thoáng chốc trở nên yên tĩnh, hình như cũng đang chờ đợi đáp án.
Người đàn ông trên sân khấu không vì vấn đề từ trên trời giáng xuống này mà có vẻ băn khoăn lo lắng, ngược lại trong lòng như đã có dự tính từ trước lạnh lùng cười một tiếng, từ trong túi áo lấy ra một phần văn kiện, dùng giọng điệu trầm thấp mà hữu lực nói với mọi người: “Đây là bản báo cáo kết quả xét nghiệm DNA, người xét ngiệm là tôi cùng cùng con gái của Giang Tâm Di tiểu thư! Xin mọi người xem qua một chút.”
Sau đó anh khẽ ngoắc tay một cái gọi nhân viên tới làm việc, để hắn giúp mình phóng to lên màn hình chiếu.
Các vị khách bắt đầu rối rít nhỏ giọng bàn luận: “Anh ta muốn làm gì vậy?” “Thì ra anh ta không phải là cha ruột đứa bé kia?” “Lúc này mới nói rõ ràng!”
Du Du cắn môi, tay cầm ly rượu dần trở nên vô lực. Kha Triết Nam ở một bên lặng lẽ nhìn cô một cái, khẽ thở dài, sau đó một tay đặt lên vai của cô.
Trên màn hình lớn, kết quả xét nghiệm DNA xuất hiện. Ngón tay thon dài của Bạch Ngôn Sơ nhẹ nhàng chỉ vào nhóm số liệu phía trên, nói: “Xin các vị tiên sinh, phu nhân nghiêm túc nhìn số liệu này!”
Số liệu phía trên là: 0. 000%!
Toàn hội trường xôn xao, thậm chí còn có người vỗ tay. Du Du nhẹ nhàng nhắm mắt lại, lại không thể ngăn cản được hô hấp của mình càng ngày càng nhanh.
Người chủ trì thừa dịp không khí đang nóng lên nói, “Bạch tiên sinh phải đối mặt với chất vấn của mọi người, hơn nữa còn thản nhiên công bố kết quả xét nghiệm! Chúng ta nên khâm phục dũng khí của ngài ấy!”
Tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang lên như sấm, hồi lâu cũng chưa dừng.
Kha Triết Nam cúi đầu nhìn Du Du, hỏi: “Không sao chứ? Có muốn tớ đi hóng mát cùng cậu một chút hay không?”dienanlkyuoin
“Không cần, tớ không sao.” Du Du ngẩng đầu cười yếu ớt, giọng nói có vẻ rất bình thản.
“Sau đây, chúng ta sẽ tiến hành bán đấu giá vật phẩm thứ nhất! Là cái gì đây? Là dây chuyền kim cương của phu nhân Tào Lý Lệ Phương! Nếu các vị cảm thấy hứng thú thì không nên bỏ qua. . . . . .”
Số tiền mà hội bán đấu lần này thu được sẽ đưa vào quỹ từ thiện, cho nên người đứng ra tổ chức chuẩn bị rất nhiều đồ tốt, nghe nói có châu báu, quần áo trang sức bản giới hạn của các nhãn hiệu nổi tiếng, đồ cổ, các bức tranh nổi tiếng.
Không khí của buổi đấu giá đang trong quá trình nóng dần lên, Kha Triết Nam nhẹ nhàng kéo tay của Du Du, dùng giọng thấp đủ cho hai người bọn họ nghe thấy nói: “Tới đây! Có chuyện tớ cần nói cho cậu biết.”
Du Du gật đầu một cái, liền theo hắn rời đi, đi tới cửa bên cạnh đại sảnh, rẽ vào đi ra ngoài.
Kha Triết Nam nhìn bên kia một cái, sau đó đứng đối diện với Du Du ở góc tường nói: “Tối hôm qua tớ vừa phát hiện một chuyện!”
“Chuyện gì?”dienanlkyuoin
“Tớ luôn nghi ngờ anh trai của tớ, cho nên tớ đã cho người lén theo dõi anh ấy.”
Du Du kinh ngạc nhìn hắn. Hắn cũng sẽ bảo người đi theo dõi người khác? Hơn nữa còn là anh trai của hắn?
“Tại sao lại muốn theo dõi anh ấy? Nghi ngờ anh ấy cái gì?”
Kha Triết Nam khẽ mím môi, sau đó mới nói: “Thật ra thì, chị Lệ Châu vẫn hoài nghi anh ấy có phụ nữ bên ngoài, cảm thấy rất khổ não, tìm tớ kể khổ. Tớ không muốn nhìn thấy chị ấy khổ sở như vậy, chị Lệ Châu là một cô gái tốt, chị ấy rất yêu anh tớ. Vì vậy, tớ tìm một thám tử tư theo dõi anh ấy, chụp rất nhiều hình. Trong khoảng thời gian tớ đi Tokyo này, thám tử tư đó vẫn luôn theo dõi anh ấy, còn chụp một vài bức.”
Du Du nhìn xung quanh, sau đó dùng giọng nói cảnh giác hỏi: “Chụp cái gì?”
Kha Triết Nam thở dài, sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi, “Anh ấy thật sự có phụ nữ bên ngoài, hơn nữa. . . . . .”
“Hơn nữa cái gì?” Du Du bắt đầu nóng nảy.
“Người phụ nữ kia là Giang Tâm Di!”dienanlkyuoin
Trong đầu Du Du bùm một tiếng, giống như bị thiên lôi bổ một nhát.
Giang Tâm Di, tại sao lại qua lại với Kha Triết Khôn? Đây là vở kịch gì vậy? Phim truyền hình chiếu lúc tám giờ sao?
Kha Triết Nam bình tĩnh thấy cô thật lâu không có hồi hồn lại, khẽ kêu lên, “Du Du?
Du Du hít sâu một hơi, trong đầu cuối cùng cũng sáng tỏ hơn nhiều. Cô dùng đầu ngón tay xoắn nhẹ tóc mai, lại gần hắn hỏi: “Cậu nói là, Giang Tâm Di chính là người phụ nữ bên ngoài của anh trai cậu? Cũng chính là người làm anh ấy phải kéo dài việc kết hôn?”
Kha Triết Nam cười khổ: “Tớ cũng nghĩ như thế, tối thiểu trước mắt tất cả chứng cớ đều là cô ta.”
Trong nháy mắt Du Du trở nên im lặng, bởi vì không biết nói cái gì.
Bạch Ngôn Sơ, Giang Tâm Di. Hôm nay lại thêm cả Kha Triết Khôn.
Đến tột cùng là mối quan hệ gì vậy? Có phải là, Bạch Ngôn Sơ cùng Kha Triết Khôn tranh giành một người phụ nữ, cũng vì vậy trên phương diện làm ăn cũng trở thành kẻ địch?
“Nhưng mà con gái của Giang Tâm Di, tớ thật sự lo lắng. . . . . .” Giọng của Kha Triết Nam đột nhiên trầm xuống.
Chợt cảm thấy trong đầu có một tia điện xẹt qua, Du Du đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn: “Đứa bé kia? Chẳng lẽ là của anh cậu sao?”
Đột nhiên, cách đó không xa truyền đến một loạt tiếng bước chân, càng ngày càng tới gần, càng ngày càng rõ ràng. Hai người cũng bị kinh động, liền lập tức xoay người nhìn bên kia.
Bạch Ngôn Sơ đi tới từ phía ngược sáng, sau lưng là ánh đèn rực rỡ. Cho nên, giờ phút này Du Du không thấy rõ vẻ mặt của anh.
Anh đến gần, ôn hoà nói: “Du Du, sao lại đứng ở chỗ này hóng gió? Cùng anh đi vào thôi!”
Giọng nói mặc dù không được coi là rất cao, nhưng nghe vào rõ ràng có ẩn chứa vẻ ra lệnh