“Mọi người xuống ăn sáng thôi.”
Cô làm một bàn đầy ắp những món mà Hạo Vũ và Hạo Nhiên thích.
“Oa....tỷ tỷ...đều là tỉ nấu hết sao.”
“Đúng vậy, Hạo Vũ ăn nhiều vào.”
Cô liên tục gắp thức ăn vào bát cho cậu.
“ Vương tổng...ngài cũng thưởng thức tay nghề của tôi chút đi.”
“ Không ૮ɦếƭ người chứ.”
“Vương tổng....ngài đừng kinh thường tôi vậy chứ.”
“Được rồi.”
Cậu ta gắp một miếng ăn thử, quả thật không tệ như cậu nghĩ.
“Giai Di sau này gọi tôi là Hạo Nhiên là được rồi.”
“Nhưng mà....”
“Cô dám cãi lời tôi.”
Cô vừa thấy cậu ta trừng mắt liền ngoan ngoãn cúi đầu làm theo.
“Hạo....Hạo Nhiên....”
Cậu ta cười cười xoa đầu cô.
“Như vầy có phải ngoan không.”
“Hạo Vũ...anh ăn ít thôi...béo lắm rồi này. Như vậy không ai yêu đâu.”
Cậu ta vừa nói vừa nhéo cái má bánh bao của Hạo Vũ.
Cậu vừa nghe thấy Hạo Nhiên nói như vậy liền giận dỗi buông đũa xuống.
“Không ăn nữa....ăn nữa tỷ tỷ sẽ không thương.”
Cô phì cười dỗ cậu ta.
“ Hạo Vũ cậu phải ăn nhiều vào, tròn tròn một chút mới đáng yêu. Tỷ tỷ thích Hạo Vũ, cho nên Hạo Vũ có thế nào tỷ tỷ vẫn thích.”
“ Thật sao....yêu tỷ tỷ nhất.”
Cậu ta đột nhiên hôn chụt lên má cô. Cô đứng hình mất mấy giây mới kịp phản ứng lại.
Hạo Nhiên ngồi một góc nhìn hai người đó đóng phim tình cảm không khỏi nghẹn họng.
“Tôi ăn xong rồi, tôi đi làm trước, hai người cứ từ từ mà ăn.”
“ Hạo Nhiên, đợi đã.”
Cô chạy lại lấy khăn quàng cổ quàng cho cậu ta.
“Hạo Nhiên, trời trở lạnh rồi, đeo cái này đi, đây là do tôi tự tay đan nên không được đẹp lắm. Hạo Nhiên chuyện lần trước cám ơn cậu.”
“ Cái đó....không phải vì cô.”
Cậu quay lưng rời đi, trên môi không dấu được sự vui mừng.
“ Hạo Vũ, chúng ta đi dạo thôi.”
“Dạ.”
Cô nắm tay cậu dắt cậu ra ngoài chơi, cũng không hiểu tại sao lại đi đến chỗ nhà giam của hắn ta.
Hôm qua có người gọi điện đến nói là hắn muốn gặp cô, cô căn bản không quan tâm nhưng rồi cũng đến.
Cô để Hạo Vũ ở ngoài rồi đi vào trong thăm tù.
“ Giai Di... anh xin lỗi. Lúc trước anh bị tiền tài làm cho mờ mắt mà làm ra những chuyện có lỗi với em.”
“Cảnh Nghi, anh gọi tôi đến đây chỉ để nói những lời này.”
“Giai Di...em cho anh một cơ hội nữa được không. Chờ anh trở về...chúng ta sẽ lại như xưa có được không.”
“ Cảnh Nghi đủ rồi....10 năm trước tôi vì một lời nói của anh mà ngu ngốc đi theo anh, kết quả thì sao chứ?...Cảnh Nghi một lần đối với tôi là quá đủ rồi...hơn nữa bây giờ tôi đã tìm được người tôi muốn ở bên rồi.”
“Cảnh Nghi đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau.”
Cô bỏ đi để mặc hắn ở bên kia song sắt liên tục gào thét, nhưng hắn không thể làm gì nữa chỉ có thể nhìn bóng lưng cô từ từ xa dần. Hắn sai rồi...hắn đúng là có mắt như mù mới từ bỏ người con gái vì hắn mà chịu ủy khuất để chạy theo loại phụ nữ đào mỏ như ả ta. Từ khi hắn bị bắt giam đến giờ ả chưa một lần đến đây. Nói đúng hơn ả đang đi làm bồ nhí cho kẻ khác, làm gì rảnh mà đi quan tâm một kẻ nghèo mạt như hắn nữa.
“Tỷ tỷ....tỷ sao vậy?”
Cậu thấy cô bước ra với vẻ mặt buồn buồn như vậy không khỏi lo lắng.
“Tỷ không sao...Hạo Vũ chúng ta về nhà thôi.”
“Ừm.”
Cô đi không cẩn thận bị ngã trật chân, còn không biết mấy nên làm thế nào thì đột nhiên Hạo Vũ cúi xuống.
“Tỷ tỷ...leo lên lưng Hạo Vũ đi, Hạo Vũ cõng tỷ về nhà.”
“Cái này....”
“Tỷ tỷ không sao....Hạo Vũ khỏe lắm...mau lên.”
Cô cũng không còn cách nào khác đành phải để cậu ta cõng.
“ Hạo Vũ có phải tôi nặng lắm không?”
“Đúng vậy.”
“Cậu....”
“Những mà nếu tỷ tỷ thơm Hạo Vũ, Hạo Vũ sẽ không thấy nặng nữa.”
“Hạo Vũ....cậu đúng là biết lợi dụng cơ hội đó.”
Cô ngượng ngùng cúi xuống hôm má cậu ta, có điều đúng lúc đó cậu ta lại quay mặt qua vì vậy môi của hai người vô tình chạm vào nhau.
“ Tỷ tỷ, đây là nụ hôn đầu của Hạo Vũ đó, tỷ chịu trách nhiệm.”
“Cậu...được rồi cậu muốn gì đây tỷ tỷ đều đáp ứng cho cậu.”
“Tỷ tỷ nói thật.”
“Đương nhiên tỷ tỷ trước nay chưa từng thất hứa.”
“Ừm....vậy Hạo Vũ muốn tỷ tỷ trở thành vợ của Hạo Vũ.”
“Cái này không được.”
“Nhưng mà tỷ tỷ đã hứa rồi mà.”
Cậu ta mếu máo nhìn cô. Cậu ta thừa biết cô không chịu được mỗi lần cậu ta như vầy mà.
“Hạo Vũ...cậu biết kết hôn là gì không?”
“ Biết...chính là sau này tỷ tỷ và Hạo Vũ sẽ mãi mãi ở bên nhau.”
“Đơn giản vậy thôi sao.”
“Ừm.”
“ Hạo Vũ muốn kết hôn cậu phải có tiền, có nhà, còn phải có công ăn việc làm như vậy mới có lo cho gia đình được. Còn cậu...”
“ Hạo Vũ không có nhưng mà Hạo Nhiên có rất nhiều. Em trai sẽ nuôi chúng ta.”
“Cậu...”
Cô cạn lời không biết phải làm sao với cậu ta nữa. Hạo Vũ cậu có bị ngốc thật không vậy.