Chồng Tôi Là Một Tên Quân Nhân Biến Thái - Chương 11

Tác giả: Mạc Mạc

3 năm sau....
Cũng đã 3 năm rồi nhỉ? Tôi đã dần chấp nhận với cuộc sống không có hắn rồi. Tôi đã cố vượt qua quãng thời gian khó khăn đó, quãng thời gian mà tôi vẫn ngu ngốc tin vào thứ tình cảm nam nữ, bây giờ tôi đã đậu được vào trường đại học mà tôi yêu thích rồi.
Cũng thật tình cờ, tôi và Khôi lại học chung một trường, anh ấy vẫn ấm áp như ngày nào, anh được rất nhiều nữ sinh theo đuổi nhưng anh đều không chấp nhận, anh luôn quan tâm tôi, đưa đón tôi đi học mỗi ngày, tôi cũng hiểu được một phần tình cảm của anh nhưng có lẽ tôi không thể đón nhận tình cảm của anh được rồi, anh cũng biết tôi đã chịu tổn thương về chuyện tình cảm nên luôn giữ mối quan hệ của cả 2 ở mức bạn bè.
[.....]
Sau một ngày học tập vất vả thì tôi trở về ngôi nhà thân yêu của mình. Lúc này mà được ăn món sườn xào chua ngọt của mami làm thì còn gì bằng (aydo nói tới đây làm tác giả đói bụng quá đi).
"Mẹ ơi, có gì ăn không? Cục cưng của mẹ đói rồi nè hic" - tôi vừa đi vào nhà vừa nói mà không để ý người nào đó đang nhìn mình.
"Cái con bé này, lúc nào cũng ham ăn, không thấy mẹ đang nói chuyện với khách à?"
"Èo, khách của mẹ có quan trọng bằng việc con đói không?" - tôi bĩu môi, người con trai ngồi đối diện nhếch mép.
"Trẻ con" - giọng nói quen thuộc cất lên, là giọng nói đó, là người mà tôi yêu rất nhiều, cũng là người mà tôi hận rất nhiều, người mà tôi ngóng chờ bao nhiêu năm qua.
"Mặc kệ tôi, việc của tôi không cần người lạ xen vào" - tôi trả lời mà nghiến răng, cố kìm nén sự câm phẫn trong lòng, nói xong tôi đi lên phòng, bỏ mặc hắn ở đó.
Hừ chịu quay về rồi sao? Đi biền biệt suốt 2 năm trời, bây giờ quay về là có ý gì? Tôi nhốt mình trong phòng cả đêm để suy nghĩ, chả màng đến việc ăn tối.
[...]
"Tôi xin lỗi, xin lỗi vì đã đi không một lời từ biệt, bây giờ tôi về để tạ lỗi với em" - hắn chắn đường tôi khi tôi vừa ra khỏi cửa để chuẩn bị đi học. Áp lên môi tôi một nụ hôn ngọt ngào.
Chợt....
Tôi thức dậy bởi tiếng đồng hồ báo thức, thì ra chỉ là mơ, làm sao có thể là thật được chứ. Tôi tự cười nhạo bản thân rồi xuống giường chuẩn bị đi học.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc