........ Quán Bar ..........
Nhỏ ăn mặt quá ư là ѕєχy , đẹp không tả nỗi , từ lúc bước vào quán đến giờ , bọn con trai đều dồn mắt nhìn về phía nhỏ , nhỏ nhảy điên cuồng , tự nhiên lúc này hắn cảm hơi khó chịu , buông cô gái bên cạnh ra , tiến về nhỏ dẫn đi mất , nhỏ a oa ỏa lên , mọi người điều ngạc nhiên nhìn 2 người
- Ế , mày làm cái trò gì thế , khó khăng lắm tao mới cua được một đống con trai mà
..........
Hắn im lặng , không trả lời
Hắn không hiểu sau lại nổi giận lên khi nghe câu này ........ xoay lại quát nhỏ khiến nhỏ giật mình
- Im đi
- Nè ! mày làm sau thế , ruốc cuộc là có chuyện gì?
- Tao bảo mày im đi mà
Nhỏ không dám nói câu nào , để cho hắn lôi đi , hắn dẫn nhỏ tới một đồi núi , nơi đây thật yên tĩnh , đẹp làm sau , quá thơ mộng , lý tưởng để làm nơi tỏ tình, nhỏ quay lại nhìn hắn , hắn vẫn còn đang tức giận , không hiểu sau lúc này nhỏ cảm thấy đau , ruốc cuộc là có chuyện gì , hắn tại sau lại như thế , nhỏ lo lắng cho hắn dữ lắm , không biết là đã có chuyện gì xảy ra với hắn rồi.
......................
......................
Hai người lặng im nhỏ đứng phía sau nhìn hắn , mặt buồn tanh
- Cậu đừng ăn mặt như thế khi vào quán Bar nữa
Đổi cách xưng hô , sau lại như vậy , sau tự nhiên cậu ấy lại nói như vậy , sau lại đổi cách xưng hô thế , nó run người , mắt hơn ngân ngân
- Tại sau ?
- Tại vì tôi không thích
Hắn đôỵ nhiên quát nhỏ , khiến nhỏ rùng mình , không khỏi ngạc nhiên nhìn hắn , chắc hắn đang nói giỡn , giỡn chơi mà
- Mày sau thế ! có chuyện gì xảy ra với mày à
Hắn sựt nhớ ra điều gì đó , đúng rồi cả 2 đứa chỉ là bạn bè mà , không nên đi quá xa cho chuyện này hắn mỉn cười chua xót
- Xin lỗi
Hắn lạnh tanh bước qua nhỏ, khiến nhỏ hơi khó chịu , nhỏ sẽ chẳng bao giờ đuổi theo hắn đâu , vì đó mơi chính là nhỏ
- Anh xin lỗi , anh sẽ giải quyết thủ tục nhanh , sau 3 năm anh nhất định sẽ cưới em mà Hồng Loan
- Tại sau
- Em vốn biết đây là hôn ước giữa 2 gia đình , nên anh cần có thời gian để giải quyết nó
- Em tin anh
-Cảm ơn em
Đây là lần cuối anh gặp Hồng Loan , vì nó không muốn anh gặp cô ấy nữa , nó muốn duy trì mối quan hệ giữa nó và anh , hai sống như vợ chồng thật , ngủ chung một cái gường , nó ép anh phải hôn nó , ngày nào cũng thế , xong nó mới chịu đi ngủ
Hôm nay , anh gặp đối tác nên không thể về với nó được , nó đi học về cứ ngồi thẫn thơ chờ anh , anh về ....khuya lắm rồi , anh say bí tỉ , trong cơn say anh liên tục gọi Hồng Loan , đã 3 năm qua anh vẫn chưa thể quên được cô ấy sau , tại sau chứ , tại sau , nước mắt nó bắt đầu rơi , nó nhớ tới lờ nhỏ cách đây 2 năm về trước nhỏ đã đoạt được học bỗng du học ở Pháp .
- Mày nhớ , buông được thì buông
- Tao biết rồi - nó cười buồn tuyển nhỏ ra sân bay
Cái ngày nhỏ đi hắn như điên lao thẳng ra sân bay như đã quá muộn , nhỏ đã lên máy bay sang pháp , hắn cho người sang pháp lật tung pháp lên bằng mọi cách phải tìm được nhỏ nhưng vô vọng hắn bây giờ lao đầu vào công việc để quên nhỏ đi , hắn yêu nhỏ , yêu nhiều lắm , nhỏ bên này cũng nhớ hắn , nhỏ biết đã 5 năm qua , kể từ cái ngày nhỏ rời khỏi nhà đó , nhỏ chưa bao giờ quay lại đó , nó đã kể cho hắn nghe về sự thật , hắn đau lòng ,..hắn nhớ tới nhỏ nhiều hơn khi nghe nó kể về sự thật của nhỏ
Hắn lao tới nhà nhỏ , hắn muốn biết tin tức về nhỏ từ ông quản gian hay cô chị của nhỏ
- Quản gia ông có biết bây giờ Tuyết Linh đang ở đâu không
- Chuyện này , lão cũng không rõ , thì như có mấy lần cô ấy có liên lạc với tiểu thư đó , cậu hỏi thử xem .
Hắn như điên lao vào nhà tìm chị nó
- Cô biết Tuyết Linh ở đâu không
Chị nó hơi sững sờ
- Không
- Thế thì cô ta đi đâu chứ , đi đâu suốt 2 năm trời mà không chịu về , hắn cầm cái ly quăng xuống , mọi người kinh sợ không ai dám lại gần hắn
Tối đó , anh với nó đã có quan hệ với nhau , kể từ ngày đó , anh hay nhậu say mèm khi biết mình quan hệ với nó , nó biết , nó đau lòng và nó quyết định , chọn cách ra đi , sẽ tốt cho hai bên , nó khóc , anh về tới nhà không thấy nó đâu chỉ thấy bức thư với cái hợp đồng mà anh với nó đã làm trước đó
Anh em xin lỗi , vì đã giữ chân anh suốt 3 năm qua , em xin lỗi , đơn ly hôn em đã kí rồi , anh hãy tới với chị Hồng Loan đi
chúc anh hạnh phúc
Người luôn yêu anh
Bảo Nhi
Anh đọc xong như điên bay ra đường tìm nó , như không thấy , nó đến bác sĩ nhận kết quả , nó biết mình mang thai với anh , nó vui lắm nhưng nó không dùng chuyện này để uy Hi*p anh , có được anh
Ông nhỏ đột nhiên lên cơn đau tim , đưa vào cấp cứu gấp , ông nhỏ nhận ra , mình không nên tin mê tính dị đoan mà gạt nhỏ sang một bên , ông nhỏ muốn gặp nhỏ lần cuối , nhưng không không ai biết nhỏ ở đâu , người nhà nhỏ cũng ân hận về tội lỗi của mình , muốn bù lắp cho nhỏ Hắn và Nó cũng có vào thăm ông Nhỏ thì gặp Anh , Anh không kiềm được cơn tức giận khi thấy Hắn quàng vai nó đi vào anh đã xông vào đánh cho hắn một chặn , nó ngăn lại
chap 20
- Anh làm cái gì vậy
- Bảo Nhi anh yêu em , em quay về với anh đi
Nó ngưng động lại , nó vui lắm , anh đã yêu nó rồi
- Anh biết mình có lỗi với em , nhưng 3 năm qua anh nhận ra một điều anh yêu em không phải Hồng Loan , anh đã nói rõ với cô ta rôi
Nó òa khóc , chạy lại sa vào lòng anh , nó khóc sướt mướt
Nó lí nhí
- Chồng ơi! em cũng yêu anh nhiều lắm
Bác sĩ nói ông nhỏ chỉ sống được 1 tháng nữa thôi .
- Nếu như , ông gặp Bác sĩ Saely thì ông có cơ hội sống được thêm 4 năm nữa
Người nhà nhỏ vồn tới hỏi
- Vậy chúng tôi biết tìm cô ấy ở đâu
- Chuyện này , tôi không rõ , cô ấy du học bên Pháp , đi khắp nơi từng cứu được nhiều người như ông đây
Người nhà nhỏ như vô vọng
Bất chợt nó nhận được điện thoại của nhỏ nói hôm nay về , nó reo lên vui sướng
- Tuyết Linh , hôm nay nó về , tao biểu nó tới bệnh viện luôn rồi
- Thiệt sau
Hắn mừng rỡ , dồn hỏi nó , ai cũng vui hết , nhất là hắn , lần này nhất định hắn sẽ dữ nhỏ ở bên cạnh mình , không cho đi nữa