Chồng ơi!...Em Yêu Anh Nhiều lắm! - Chương 05

Tác giả: Ranly

Nhỏ về tới nhà , thì thấy ông nhỏ kêu lại nói chuyện , đón chắc chuyện gì xay ra
- Mày làm sau biết được đại tiểu thư của tập đoàn Triệu Hoàng với đai thiếu gia của tập đoàn Tô Thị
- Dạ..lúc vô nhà trẻ con đã gặp họ và chơi thân với nhau cho đến giờ
- Thế tại sau mày dám chuyển luôn cái họ của mày - ba nhỏ tiếp tục hỏi
- Dạ không , đó là ba mẹ nuôi của con , năm lên 6 tuổi con gặp họ tại vì họ không có con cái để nuôn nên họ nhân con làm con nuôn đặc tên cho con là Lê Hoàng Tuyết Linh , năm lên 10 tuổi họ mất trong tai nạn gian thông , con rất thương họ nên đã dùng cái tên đó đi từ khi vô cấp 1 tới giờ chuyện này chỉ duy nhất Bảo Nhi biết , ngoài ra không ai khác
- Mày làm gì thì làm nhiễn sau đừng làm ô quế nhà tap
Bảo Nhi ở đâu xuất hiện , Tuyết Linh
- Mày tới đây làm gì?
- Mày đúng là vô phép hết chỗ nói , đó là tiểu thư với thiếu gia mà dám gọi mày tao , với kêu tên , ba nhỏ đang định tát nhỏ , thì nó ngăn chặn lại kéo Tuyết Linh ra
- Ông làm gì thế
- Tiểu Thư
- Tuyết Linh là bạn tôi , tôi cấm ông ᴆụng vô Linh
- Linh , mày không sau chứ.!
- Tao không sau
Từ bữa đó tới nay đã 2 năm nhỏ dọn ra sống riêng , tự đi làm , đi học .
Nó với anh vẫn vậy nhưng nữa năm gần đây anh không còn về ăn cơm , nó nhớ anh vô cùng , nhưng không biết anh có nhơ nó không , Hắn dường như bỏ cuộc trong vô vọng , hôm nay 3 đứa tụi nó hẹn nhau để mừng sinh nhật cho Tuyết Linh , nhỏ từ bữa đó cũng không có một lần quay trở về căn nhà đó nữa ...3 đứa nó vô một quán kem , mốt lúc sau thấy một đôi trai tài gái sắc bước vô ...là Anh ...anh đang đi cùng ai thế kia sau hai người lại nói cười vui vẻ...
- Mày có cần tao sử tên đó dùm mày không?.
Hắn lên tiếng nói , mắt chăm chú vào nó
Nó nhẹ nhàng trả lời , nhưng đang lảnh tránh câu nói của hắn
- Đừng , biết đâu là đối tác
- Đó là bạn gái củ của anh ấy , lúc trước tao đã có gặp một lần , chị ấy đã trở về.
- Bạn gái cũ?.... - Câu nói của nhỏ khiến tim nó đau biết nhường nào, nó không khóc , nó dũng cảm lắm mà
- Có thể hai người đó bây giờ là bạn thân
Không khí bao chùm lên cả quán , nhỏ liếc hắn , dậm chân hắn , ý kêu hắn đưa nó về nhà trước , hắn làm theo , đưa nó về nhà xong thì quay lại thì thấy nhỏ đã rời khỏi quán , anh chọc dọc ra bờ biển thấy nhỏ đang ngắm hoàng hôn , nhỏ ngạc nhiên khi thấy anh , nhưng rồi cũng trấn tĩnh trở lại , điềm đạm nói
- Hoàng hôn đẹp không?...nó nhưng một mảnh tình yêu buồn vậy .
Nhỏ tiếp tục lời nói của mình
- Mày còn yêu Nhi phải không?
.........
Hắn vẫn im lặng , nhìn xa săm ra bờ biển , sóng lặng dần đi , màn chiều buôn xuống , nhỏ vẫn tiếp tục nói
- Mày đang muốn giúp Nhi , muốn Nhi tránh xa khỏi Hắn
..........
Đáp lại nhỏ vẫn là sự lặng thinh của hắn , nhưng nhỏ không hề cảm thấy khó chịu về điều này, nhỏ vẫn tiếp tục nói
- Mày biết không? Nhi nó thật sự yêu Anh ta , giúp , mình chẳng giúp được gì cho nó đâu , nó đang đau khổ ,...mình cần để cho nó yên tĩnh để nó quyết định đúng con đường mà nó nên đi
- Không lẽ mày tính để nó vậy hoài , mày không an ủi nó à
Cuối cùng hắn cũng lên tiếng , hắn trách móc nhỏ
- Mày đang cho rằng , tao vô lương chi , bạn bè khốn khổ mà quảnh mặt làm ngơ sau , tao hiểu nó nhất , nó đang cần sự yêu tĩnh , mày không giúp được gì đâu
Nhỏ đứng dậy bước đi để hắn lại , hắn suy nghĩ về nhưng điều nhỏ nói với hắn , có lẽ nó cần phải suy nghĩ .... lại....nhỏ nói đúng....
Đêm nay , anh không về nhà nữa , hơn nữa năm nay rồi , nó luôn ngồi chờ anh vô vọng , nữa năm năm nay trong căn nhà này không có sự hiện diện của anh
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc