Ninh Quốc đến bên giường bệnh của Hạ Noãn, bàn tay lưu luyến đôi mắt nhắm nghiền của nữ nhân.
Hạ Noãn, sao em lại cố chấp như vậy ? Sao em dù có ђàภђ ђạ bản thân mình, cũng nhất quyết không chịu nghe tôi giải thích ?
Em có biết không, thấy em như vậy, tôi so với lăng trì còn đau hơn vạn lần....
Ninh Quốc giờ đây không còn là vị tổng tài chí cao vô thượng, oai phong lẫm liệt khiến vạn kẻ kính sợ nữa. Hắn... thật giống như một đứa trẻ mắc sai lầm, đang ăn năn tạ tội.
Y tá đẩy xe thuốc bước vào, thấy cảnh tượng này khẽ lắc đầu oán thán.
" Tôi nói này, hai vợ chồng dù có giận dỗi nhau thế nào, anh cũng không nên để vợ mình đang có thai mà chạy loạn như thế. Lỡ... "
Ninh Quốc đang gục đầu chợt bất giật, ánh mắt lạnh lùng tràn vẻ khó tin.
Hơi thở hắn bắt đầu dồn dập, giọng nói cũng vì thế mà trở nên gấp gáp.
" Cô nói gì, có thai ? "
Y tá gật đầu, tay vừa dẫn thuốc vào ống tiêm, miệng vẫn luyên thuyên tám chuyện.
" Phải, đứa bé được hai tháng rồi. " Rồi lại dùng ánh mắt khó tin nhìn Ninh Quốc. " Anh không biết gì sao, người làm chồng như anh cũng quá vô tâm đi. "
Ninh Quốc kích động đứng bật dậy,đôi mắt tràn ngập vẻ khó tin. Ngoài mặt là như vậy, nhưng môi vẫn không tự chủ phác họa nụ cười nhẹ, hững hờ như mây trôi nhưng lại không giấu được sự kinh hỉ.
Noãn Noãn... thật sự đã mang thai con của hắn...Hắn...hắn sắp được làm cha...
Ninh Quốc khẽ vuốt ve mái tóc của Hạ Noãn, ánh mắt thâm tình âu yếm nhìn cô như bảo vật trân quý.
Hẳn tiểu bảo bối này là kết quả của lần gặp mặt đêm hôm ấy đi. Ông trời đây là đang giúp hắn gương vỡ lại lành !!
Hắn dấu sự kích động nơi đáy mắt, không để ý đến trong phòng còn một nữ y tá, hắn thân mật cúi xuống trao cho cô nụ hôn nhẹ nhàng, luyến tiếc không muốn rời khỏi vành môi xinh đẹp ngọt ngào của cô.
Hắn " tung tăng " bước ra khỏi phòng, trước cái nhìn ngạc nhiên cùng cái lắc đầu đầy ý vị của nữ y tá.
Đây là Ninh tổng cao cao tại thượng, Gi*t người bằng cái nhìn lạnh băng sao ? Lừa đảo !! Hắn rõ ràng là một tên cuồng vợ, cuồng vợ siêu cấp SSSS !!!!!!
Ở ngoài phòng khách của phòng bệnh VIP, một nam nhân nào đó đang hí ha hí hửng ôm điện thoại, đầy vẻ khoe mẽ.
" Lão Quân, tôi nói cho cậu nghe một bí mật, cậu đừng ganh tỵ đến đỏ mũi nhé. " Ninh Quốc đứng chễm chệ đầy vẻ tự hào.
Quân Thanh Huyền lắc đầu cảm thán.
" Ganh tỵ cái đếch gì ? Ganh tỵ vì lão bà bỏ nhà ra đi à ? "
Trước lời khiêu khích của Quân Thanh Huyền, Ninh Quốc ra vẻ ta đây rộng lượng không thèm so đo, đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân:
" Bổn đại gia đang vui nên không so đo cùng nhà ngươi. " Rồi giọng hắn run run đầy vẻ tự hào, tháo bỏ lớp vỏ lạnh lùng thường ngày: " Tôi... tôi sắp được làm cha rồi đấy. "
* Choang *
Ở đầu bên kia, ly rượu vang trên tay Quân Thanh Huyền vô tình đánh rơi xuống đất. Người nào đó đang trợn to mắt há hốc mồm kinh ngạc.
Sắp được làm cha ?Vậy cũng đồng nghĩa là... Hạ Noãn đang mang thai ! Tên Ninh Quốc này... nhanh như vậy đã có hài tử ?
Quân Thanh Huyền khẽ nuốt nước miếng. Tin tức này... cũng quá shock đi ?
Hắn lấy lại phong độ, cất giọng chê bai.
" Ninh Quốc, cậu lấy cái gì tự tin đó là con của cậu và cô ấy. Lỡ đứa bé là con của Hạ Noãn và Thuần Phong thì sao ? "
Ninh Quốc ở sắc mặt xám xịt, ra lời đe dọa.
" Quân Thanh Huyền, CẬU MUỐN ĂN ĐÒN ? "
Ninh Quốc vừa dứt lời, ở đầu bên kia vang lên thanh âm * tút tút * Nam nhân nào đó đang sợ xanh mặt.... Hình như... hắn đùa hơi lố ... ?
Ninh Quốc cất điện thoại. Thời điểm hai tháng trước là lần đầu hắn gặp cô, hai người cũng ngay tại lúc đó phát sinh quan hệ. Vả lại, Thuần Phong vừa về nước cách đây không lâu.
Nụ cười xuất chúng như ánh ban mai lại lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt rạng ngời của Ninh Quốc.
Hắn thở dài, chậc lưỡi, ra vẻ sầu khổ.
Haizz, biết làm sao được... nhưng Hạ Noãn, e rằng đứa bé này là con của tôi rồi...