Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con - Chương 15

Tác giả: Thiến Hề

Anh Chàng Ăn Chơi
“Reng, reng…” Trong lúc Hoa Ngữ Nông đang nhớ lại những chuyện xảy ra ba năm trước, chuông cửa bỗng nhiên bị người ngoài bấm vào.
Nghĩ rằng đó là người đưa bữa sáng mình vừa gọi, cô lập tức nhảy xuống giường, đi dép lê chạy về phía cửa.
Cửa phòng mở ra, quả nhiên là nhân viên phục vụ mang cơm đến.
“Chào buổi sáng, tiểu thư, đây là bữa sáng của cô.” Người phục vụ đẩy xe thức ăn vào phòng, sau đó đem đồ trên ngăn đầu tiên bỏ xuống bàn, tiếp tục cầm một tờ báo mới ra ngày hôm nay đặt ngay ngắn bên cạnh, rồi mới nói: “Chúc cô dùng bữa vui vẻ.”
Hoa Ngữ Nông nhìn thấy tiêu đề của trang báo buổi sáng kia là tấm ảnh chụp cỡ lớn của Ninh Quân Hạo, nội dung vẫn là tin tức Hoa Đình hợp tác cùng Thịnh Thế thu mua công ty du lịch Mỹ Hân, đôi mắt lập tức xoay tròn, nhìn người phục vụ đang chuẩn bị đi: “Anh chờ một chút…”
Nhanh chóng đi đến bên giường, lấy một trăm đồng từ trong chiếc túi đang treo trên móc áo đưa cho nhân viên phục vụ làm tiền boa, cô nói: “Cái này cho anh.”
Người phục vụ không hề nghĩ tới người khách này sẽ hào phóng như vậy, vẻ mặt anh ta tươi cười nhận lấy một trăm đồng, sau đó nói: “Không quấy rầy ngài dùng bữa.”
“Chờ một chút, anh không thể trả lời tôi một vài vấn đề được hay sao?” Hoa Ngữ Nông thấy người phục vụ đang chuẩn bị rời đi, lập tức lên tiếng hỏi.
“Không biết tiểu thư muốn biết cái gì đây?” Người phục vụ coi như nể mặt một trăm đồng tiền boa, phá lệ phối hợp hỏi.
“Tôi vừa mới trở về từ nước ngoài, đối với rất nhiều chuyện của thành phố Y cảm thấy không quen, cho nên muốn nhờ anh giải thích một vài chuyện, anh đừng trách tôi nhé.” Nói xong, Hoa Ngữ Nông chỉ tay vào tấm ảnh chụp cỡ lớn trên báo nói: “Người này, anh có quen không?”
“Cô đang nói Ninh tổng sao, đương nhiên quen, khách sạn của chúng tôi cũng thuộc tập đoàn Hoa Đình mà.”
“Cái…cái gì? Khách sạn này cũng do Ninh Quân Hạo mở sao?” Hoa Ngữ Nông cảm thấy khá bất ngờ với tin này, trong ấn tượng của cô, hình như những khách sạn của Hoa Đình đều từ năm sao trở lên, từ lúc nào bọn họ lại bắt đầu đi mở khách sạn bốn sao chứ?
“Nghe nói là chiến lược hợp tác gì đó với Thịnh Thế, tôi cũng không rõ lắm, trước đó vài ngày chúng tôi cũng mới biết tin khách sạn đã được sáp nhập vào Hoa Đình, tuy rằng tên không đổi, nhưng ông chủ thì lại thay người khác.”
“Thì ra là thế, vậy…anh có biết phu nhân của vị tổng giám đốc này là người như thế nào không?” Hoa Ngữ Nông vừa hỏi xong liền hận không thể tự tát mình vài cái, phát hiện ra vấn đề mình cần hỏi hơi bị nhiều, hơn nữa chính cô cũng cảm thấy lúc hỏi chuyện này, giọng điệu đối với mấy chữ “Ninh phu nhân” hâm mộ và ghen tị đến mức nào.
Nhân viên phục vụ nghe thấy Hoa Ngữ Nông hỏi mình chuyện này, lập tức nheo mắt đánh giá cô, đôi mắt nhỏ hẹp giống như đang muốn hỏi Hoa Ngữ Nông rằng: Thế nào? Cô có tình ý với tổng tài của chúng tôi sao?
Hoa Ngữ Nông thấy vấn đề này không có quan hệ gì đến chuyện mà mình muốn biết sau đó, cho nên hắng giọng một cái, tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Cái đó…Tôi…Tôi chỉ tò mò, chỉ đơn thuần là tò mò mà thôi.”
“Loại chuyện này dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết chứ sao, lấy bối cảnh gia đình và con người Ninh tổng, làm sao có thể dễ dàng kết hôn được, ngài ấy muốn loại phụ nữ nào mà chẳng có? Cần gì phải kết hôn để rồi treo cổ trên một thân cây? Cô cứ đi trên đường, tùy tiện mua một cuốn báo lá cải liền biết, thể nào ngài ấy chẳng làm nhân vật trên trang nhất bìa báo. Mỗi ngày đều có đủ loại người tặng đàn bà đến giường của ngài ấy, nghe nói bình thường ngài ấy đều tiếp nhận cả. Ai, thật là khiến cho người ta hâm mộ mà, nếu như tôi cũng có nhiều tiền như ngài ấy thì tốt quá.” Người phục vụ nói xong, liền nhìn đi xa xăm.
Tin tức này đối với Hoa Ngữ Nông mà nói lại giống như một đòn sấm sét, Ninh Quân Hạo lạnh lùng, nói năng thận trọng trong trí nhớ của cô, khi nào thì đã biến thành một gã ăn chơi đến vậy?
Anh cùng với Trần Nhược Hồng không phải là thật lòng yêu nhau sao? Không phải bọn họ đến ૮ɦếƭ vẫn muốn ở cùng một chỗ hay sao?
Vậy vì cái gì mà cho đến bây giờ họ vẫn không kết hôn, hơn nữa Ninh Quân Hạo lại còn tiếp nhận những người đàn bà mà người ta đưa tới?
Bảy năm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến anh thay đổi nhiều đến thế, phải chăng, ngay từ đầu cô đã bỏ lỡ mất điều gì?
Thám Tử Tư
“Đúng rồi, anh vừa mới nói, có rất nhiều người tặng phụ nữ cho anh ấy, đó là chuyện gì vậy?” Hoa Ngữ Nông thấy có điểm khó hiểu trong lời của người phục vụ, cô lập tức gặng hỏi.
“À…ha ha…chuyện đó…làm sao tôi biết rõ ràng được cơ chứ, chẳng qua hay nhìn thấy trên báo lá cải mấy tin tức kiểu này nên nói thế thôi, nếu cô có hứng thú thì tự mình mua về xem thử cũng được.” Nói xong, người phục vụ bĩu môi, nhìn lướt qua tờ báo trên tay Hoa Ngữ Nông rồi lên tiếng: “Đây này, cô xem lần này Hoa Đình hợp tác cùng với Thịnh Thế, nói không chừng Thịnh Thế sẽ tặng cho Ninh tổng một vài người phụ nữ cũng nên. Được rồi, tiểu thư, tôi không quấy rầy cô nghỉ ngơi nữa, tôi phải ra ngoài làm việc, chúc cô dùng bữa vui vẻ.”
Người phục vụ nói xong liền đi về phía cửa.
Hoa Ngữ Nông nhìn theo bóng lưng người nọ rời đi, trong đầu bỗng vạch ra một kế hoạch táo bạo.
Dùng bữa sáng xong, cô lấy danh thi*p của thám tử từ trong túi ra, bấm dãy số được ghi trên đó.
“Giám đốc Vương, xin chào.” Điện thoại vừa được kết nối, cô liền cất tiếng chào người đàn ông bên kia đầu dây.
“A cô Hoa, xin chào xin chào, không nghĩ cô lại tìm đến tôi nhanh như vậy. Thế nào, lần này lại cần tôi điều tra giúp cô chuyện gì đây?” Giám đốc Vương vừa nghe thấy giọng của Hoa Ngữ Nông liền biết thần tài đang tới gõ cửa biếu tiền mình, bèn cất tiếng chào hết sức niềm nở.
“Anh cũng biết dự án hợp tác thu mua giữa Hoa Đình và Thịnh Thế lần này đúng không? Tôi muốn biết những tin tức được công khai về điều kiện mà Thịnh Thế dành cho Hoa Đình, còn có cả những thứ khác không thể công khai ra bên ngoài được, ví dụ như…” Nói đến đây, Hoa Ngữ Nông thoáng dừng lại một chút, giống như đang tự hỏi chính mình, sau đó liền nói tiếp: “Ví dụ như phụ nữ gì đó chẳng hạn…”
“Ha ha, xem ra cô Hoa đây rất có hứng thú với Ninh Quân Hạo thì phải, không thành vấn đề, cho tôi một ngày, tôi bảo đảm sẽ điều tra ra mọi chuyện cho cô.” Giám đốc Vương cười tủm tỉm, luôn miệng đáp ứng.
“Tôi không có nhiều thời gian như vậy, xế chiều ngày hôm nay, trước hai giờ tôi muốn có được đáp án, tôi sẽ trả tiền cho anh gấp đôi.” Hoa Ngữ Nông cắt ngang lời anh ta nói.
“Được, nếu đã vậy, tôi sẽ lập tức đi điều tra ngay, cô cứ chờ tin tốt lành của tôi đi.” Giám đốc Vương bị cái giá gấp hai lần kia hấp dẫn, lập tức đồng ý.
Cúp điện thoại, Hoa Ngữ Nông thở dài một hơi, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời lúc này vừa vặn lên cao, khiến không khí buổi sáng trên thành phố Y trở nên thật ngọt ngào.
Hợp Đồng
Tầng chín mươi chín, tòa nhà Hoa Đình, trong văn phòng của tổng giám đốc.
Ninh Quân Hạo thoải mái ngồi trên chiếc ghế tựa rộng lớn, đưa mắt nhìn người đàn ông trung niên mặc tây trang đi giày da trước mặt, trong tay cầm một chiếc 乃út kí tên ngắm nghía.
“Ninh tổng, tôi tin là ngài cũng biết dự án thu mua này đối với cả Thịnh Thế lẫn Hoa Đình đều là trăm lợi mà không có một hại, chỉ cần có chữ ký của ngài, sau này sự hợp tác đôi bên giữa chúng ta coi như đã được thiết lập…” Người đàn ông trung niên trước mặt lên tiếng, trong giọng nói mang theo ý mong chờ.
Ninh Quân Hạo thản nhiên liếc mắt nhìn hợp đồng, nửa cười nửa không nói: “Tổng tài của các ông chẳng phải đã sớm tung ra tin tức Hoa Đình hợp tác cùng các người rồi còn gì? Thế nào, giờ mới nhớ đến việc chúng ta còn chưa hề ký kết hợp đồng sao?”
“Chuyện này…” Nghe vậy, người đàn ông trung niên có chút xấu hổ, ngại ngùng nói: “Trước đó không được sự cho phép của ngài mà đã đem chuyện này truyền ra, quả thật là do chúng tôi không đúng, nhưng mà chúng tôi cũng chỉ muốn chèn ép Hoa Thị mà thôi, ngài cũng biết, Hoa Thị lúc nào cũng như hổ rình mồi với Mỹ Hân vậy, nếu chúng tôi không truyền ra tin tức Hoa Đình hợp tác cùng với Thịnh Thế thu mua công ty này, rất có thể Mỹ Hân sẽ bị Hoa Thị nhanh chân giành trước, tôi tin rằng đây cũng không phải là chuyện mà ngài muốn nhìn thấy.”
Bạn đang đọc truyện: Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (ThíchTruyện.VN). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !
“Có vẻ như ông hiểu rất rõ về tôi thì phải.” Nói rồi, Ninh Quân Hạo khẽ nhíu mày, sau đó cất tiếng: “Nói đi, vì sao tôi phải giúp các ông? Dựa vào việc nhìn chằm chằm không dứt miếng thịt béo Mỹ Hân kia của Thịnh Thế các ông và Hoa Thị, tôi tin là cho dù mình có lựa chọn công ty nào cũng đều có thể nhận được điều kiện tương đương như thế.”
“Ninh tổng, nhưng mà tổng tài của chúng tôi đã mang theo mười hai vạn phần thành ý muốn mời ngài gia nhập dự án hợp tác thu mua này, đương nhiên, trừ bỏ những gì được viết bên trong hợp đồng kia, chúng tôi cũng biết tổng tài thích nhất rượu đỏ, nên đã đặc biệt gọi cho ngài một chai rượu đỏ lâu năm đặt trong phòng tổng thống của khách sạn Mance, hy vọng đêm nay có thể vinh hạnh được ngài đến đó thưởng thức.” Nói xong, người đàn ông trung niên lấy từ trong túi áo ra một tấm thẻ phòng màu vàng, đặt ở trên bàn nói: “Thời gian là tám rưỡi đêm nay, nhất định chuyến đi này của ngài sẽ không uổng công đâu.”
Ninh Quân Hạo cầm lấy thẻ phòng trước mặt, khóe miệng khẽ cong lên thành một nét cười tùy tiện, sau đó cầm 乃út kí tên vung một phát, tên của anh liền lập tức hiện lên trên hợp đồng như rồng bay phượng múa.
Người đàn ông trung niên cầm bản hợp đồng đã có chữ kí trên đó, thỏa mãn rời khỏi văn phòng, lúc này Lâm Tuấn Hiền luôn đứng một bên không hề lên tiếng mới mở miệng: “Đêm nay anh định đến khách sạn Mance thật ư?”
“Sao lại không chứ?” Ninh Quân Hạo cười lạnh hỏi lại.
“Vậy để tôi giúp anh hủy bỏ lịch hẹn tối nay.” Nói xong, Lâm Tuấn Hiền cầm bản ghi chép công việc lên bắt đầu sửa chữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc