Nước mắt Chân Chân chảy đầm đìa ướt đẫm cả khuôn mặt. Wagner một tay giúp cô lau lệ, một tay điều chỉnh vật cứng của mình, nhắm ngay hoa tâm, dùng sức vọt vào…
Chân Chân ngúc ngoắc đầu, oa oa kêu to: “Đau! Đau ૮ɦếƭ mất! Anh tránh ra! Đừng vào trong nữa! Hu hu hu… Tên khốn này! Anh là đại ác ma! Anh là tên lừa gạt!”
Wagner dùng sức càng thêm dùng sức. “Tên lừa gạt? Vì sao anh lại trở thành tên lừa gạt?” Anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt sưng đỏ của cô. “Em nói rõ đi, anh lừa em cái gì?”
Trước nay phụ nữ mắng anh nhiều đếm không xuể, thay lòng đổi dạ có, vô lương tâm có, trên đầu chữ sắc có một cây đao, đảm bảo anh sẽ ૮ɦếƭ không toàn thây cũng có, tất tần tật đều có thể hạ 乃út thành văn, chỉ duy nhất “tên lừa đảo” là anh vẫn chưa nghe bao giờ. Anh không nghĩ mình là loại người hạ lưu phải đi lừa gạt phụ nữ, lại càng không phải loại người thấp kém vì muốn lên giường với phụ nữ mà đi lừa gạt.
*trên đầu chữ 色 (sắc) có bộ 刀 (đao), nghĩa là đao (kiếm) nên người Trung Quốc thường dùng câu “trên đầu chữ sắc có một cây đao” để ám chỉ việc tham sắc sẽ có ngày gặp hoạ
“Mới vừa rồi rõ ràng anh nói, anh… anh… anh sẽ làm chuyện khiến cả hai chúng ta đều vui vẻ. Tên khốn! Chuyện này mà là vui vẻ à?! Tôi đau đến ૮ɦếƭ đi được này!” Chân Chân tủi thân khóc rống lần nữa.
“Ồ…” Wagner sáng tỏ vuốt ve khuôn mặt cô. “Em đừng vội vã như vậy, muốn vui vẻ thì phải chờ thêm một lát! Bây giờ còn đang trong thời điểm tiến hành, muốn đạt đến cái yếu thì phải biết nhẫn nại và tuần tự làm theo quá trình, em thấy đúng chứ? Giờ em nhịn một chút, chờ lát nữa rất nhanh sẽ đến phần vui vẻ.” Có khi vui vẻ xong rồi, anh buông tha cô, cô còn không chịu nữa đó!
Phụ nữ mà… Bản tính chẳng phải đều thế à? Kiến thức của anh rộng rãi, đã kết giao với vô số người, sắc mặt phụ nữ anh cũng sớm rõ như lòng bàn tay rồi.
“Tôi sẽ không tin anh nữa đâu! Anh đi ra! Tôi không muốn cùng anh làm chuyện này nữa! Hừ! Tên lừa gạt!”
“Em nghĩ hiện tại em không muốn làm nữa là có thể dừng ư?” Tên lừa gạt… Tên lừa gạt… Mắng nhiều lần như vậy, có phải cô nghiện mắng anh rồi không?
Vả lại, lửa là do cô châm, làm sao cô nói dừng là dừng được? Biện pháp giải quyết duy nhất là cô nhanh chóng dùng cơ thể mình giúp anh tiêu ngay cơn hoả này, ngoài ra thì vô phương.
“Tôi nói không làm là không làm! Là tôi muốn dừng, anh mau buông tôi ra!” Tứ chi Chân Chân vẫn bất động nay lại kịch liệt phản kháng, đánh động bốn góc giường rung lên bần bật.
Wagner tức giận đem vật cứng hung hăng nhấn một phát làm nó vào sâu thêm chút nữa. “An phận đi, đừng mạnh miệng! Tóm lại vừa rồi em đã đáp ứng anh cùng làm, hiện tại đừng mong đổi ý.”
“Không cần! Anh… anh… anh… đừng vào nữa…” Chân Chân run rẩy hít một ngụm khí lạnh, đau đến nỗi hai hàm răng va lập cập vào nhau; tay chân tuy bị trói nhưng thân thể vẫn liều mình giẫy giụa, phản kháng hoặc không ngừng hoảng hốt xoay trái xoay phải. “Đau quá… Anh mau ra ngoài, mau mau ra ngoài đi!”
Tiếng rên khóc vô cùng thảm thiết.
“Không còn kịp rồi.” Wagner dùng hai cánh tay cường tráng của mình áp chế thân mình lộn xộn của cô, lại thẳng tiến xâm nhập, trực tiếp đem 1/2 vật cứng của mình chen vào trong cơ thể cô.
“Ối! Đau…” Chân Chân nước mắt một dòng lại một dòng tuôn như suối, đáy lòng càng thêm oán hận người đàn ông ác độc này. Anh dường như chỉ biết làm cô đau thôi! Đau quá! Hôm qua là chân, hôm nay là nơi bí mật của con gái, cô đều thét “không muốn” vô số lần thế rồi, anh cứ nhất nhất còn muốn bắt ép cô… Vì sao có thể xấu xa đến cỡ đó?!
Wagner hưng phấn bừng bừng, tức thì đem toàn bộ vật cứng nóng bỏng nhét hết vào nơi ấm áp của cô.
Chân Chân lại khóc thét đến tê tâm liệt phế, đứt từng khúc gan khúc ruột.
“Có thực đau đến vậy không?” Trước kia không phải là anh chưa chạm vào xử nữ, ở trên giường người ta cũng đâu có phản ứng thái quá cỡ này, nhiều lắm chỉ là than nhỏ một hồi rồi thôi. Riêng cô, Kiều Chân, thì khóc đến trời long đất lở! Bình thường phụ nữ leo được lên giường của anh cười trộm còn không kịp, làm sao cô nhóc này có thể sướt mướt, chống đối tới cùng? Đúng là chỉ có cô mới có thể rũ rượi kiểu như cả nhà có tang thế!
*xử nữ: cô gái còn trinh, chưa từng ѕєχ bao giờ
Lúc ông nội cô ૮ɦếƭ, hình như anh thấy cô cũng chưa khóc thảm thiết tới độ này…
Vừa có tiền vừa có thế, bề ngoài lại đẹp trai quyến rũ, đàn ông như trên luôn luôn không bao giờ thiếu phụ nữ vây quanh.
Wagner từng chơi qua không ít phụ nữ, ngôi sao, người mẫu, tiểu thư nhà giàu, thậm chí vụng trộm với cả vài ả đàn bà đã có chồng.
Mỗi người phụ nữ dường như đều lấy chuyện leo lên giường anh thành trò vẻ vang, ngay cả xử nữ có đau thì từ đầu đến cuối cũng nào dám la to, chọc anh tức giận.
Wagner mỗi lần lên giường cùng phụ nữ đều gắng nhanh phát tiết chính mình, chưa từng làm nhiều lần, dù làm cũng không vượt quá 3 phút. Anh là một người đàn ông tự cao tự đại, cho tới bây giờ đều chưa khi nào bận tâm đến cảm thụ của phụ nữ, chỉ biết ích kỷ lấy mình làm trung tâm. Mà chính tính tình nóng nảy, xúc động này của anh luôn làm xử nữ chưa trải mùi đời không đủ đạt đến độ trơn.
Nhưng đau mặc kệ, phụ nữ sẽ tuyệt không biểu lộ ra ngoài, dùng hết khả năng của họ cùng anh đón ý, hùa theo anh trên giường, lấy lòng anh, giả vờ bộ dạng cực kỳ hưởng thụ, hi vọng anh đừng ghét mình, hay may mắn hơn nữa là có chút thích, yêu thương họ.
Những người phụ nữ đó toàn bộ đều có mục đích mà tìm tới anh hết, mới gắng “tạm nhẫn vì đại cuộc” đối diện với anh. Thế nhưng Chân Chân hoàn toàn chẳng có mục đích gì cả, phản ứng của cô đều là những phản ứng tự nhiên nhất, chân thực nhất. Chỉ vì Wagner chưa hiểu rõ ngọn nguồn, còn tưởng rằng cô quá mức yếu đuối, cố ý phóng đại sự việc.
Chân Chân nghe anh hỏi, đột nhiên phát giận, tím mặt thét: “Anh đi ra ngoài, đi ra ngoài ngay! Đừng có lại gần tôi nữa!” Cô đau đến sắp ૮ɦếƭ rồi đây, anh chẳng những không thông cảm, thương xót cho cô một tẹo, ngược lại còn hoài nghi cô? Việc này hỏi sao không làm cô phẫn nộ?
Một cách kỳ lạ, Wagner rút mình ra ngoài thật. Chân Chân vừa mới thả lỏng thần trí và thở phào một cái thì bất ngờ anh lại hung hăng đem vật cứng của mình xỏ xuyên qua cô lần nữa.
“Đồ khốn! Đồ đểu!” Chỉ cần anh thâm nhập vào cơ thể cô bao nhiêu lần, Chân Chân sẽ mắng anh bấy nhiêu lần.
Thâm nhập 40, 50 cái, cô liền mắng anh 40, 50 tiếng.