2 tuần sau...
7g sáng, hội trường trường Golden Star...
“Xin chào mừng quý ban giám hiệu, quý phụ huynh và toàn thể học sinh có mặt trong hội thi văn nghệ ngày hôm nay!” – Tiếng cô MC cất lên – “Sau đây là tiết mục đầu tiên của bảng A: đơn ca. Tiết mục “Look what you made me do” của em Vũ Hiểu Di lớp 10A5.”
Vũ Hiểu Di trong trang phục màu đỏ nhìn khá là... nóng mắt. Cô ta đeo chiếc micro bên tai, vừa nhảy vừa hát:
“ I don’t like your little games
Don’t like your titled stage
The role you made me play
Of the fool, no, I don’t like you”
Giọng cô ta nghe có chút thách thức, không biết do diễn sâu hay là lên mặt kiêu ngạo nữa.
“Cảm ơn tiết mục sôi động của Hiểu Di. Tiếp theo là tiết mục thứ hai, tiết mục “Yêu 5” của em Trương Tuấn Khôi lớp 10 toán chuyên”
Tuấn Khôi cầm cây ghita của mình bước lên sân khấu. Hôm nay cậu diện một chiếc áo thun đen và chiếc quần jean khá đơn giản. Cậu khẽ lướt tay lên dây đàn và cất tiếng hát. Bên dưới có vài tiếng xì xào:
“Ôi, đã đẹp trai lại còn hát hay nữa” – hs1
“Giọng hát hay quá, không biết cậu ấy hát tặng cho ai nữa đây?” – hs2
“Người yêu cậu ấy chắc sướng lắm đây” – hs3
Hoàn thành tiết mục, một tràng pháo tay nổi lên. Cậu bước vào cánh gà, đặt tay lên vai Vân Nhi và nói:
“Cố lên nhé. Tôi tin cậu sẽ làm được.”
Cô MC bước lên sân khấu và nói:
“Tiếp theo, tiết mục “Chưa bao giờ mẹ kể” của em Triệu Vân Nhi, lớp 10 toán chuyên.”
Vân Nhi hít một hơi thật sâu, cầm cây ghita bước lên sân khấu. Hôm nay Nhi mặc một chiếc áo đầm tay phồng màu trắng cùng đôi giày 乃úp bê thắt nơ màu trắng. Trông cô như một thiên sứ vậy. Vân Nhi ngồi xuống chiếc ghế, ngồi nhớ về lời dặn của mẹ khi mẹ dạy cô học ghita: “Tiểu Nhi, con hãy nhớ, khi hát, con hãy nghĩ đến việc sẽ dành tặng bài hát này cho ai, từ đó con sẽ hát thật hay, thật truyền cảm để người đó có thể cảm nhận được tình cảm con gửi gắm trong bài hát.”
Vân Nhi tự nhủ:
“Mẹ, con mong mẹ ở trên đấy có thể nghe được tình cảm của con.”
Và cô cất tiếng hát. Cả khán phòng im lặng nghe cô hát. Một hạt pha lê trong suốt rơi từ mi mắt xuống má của cô. Trong tâm trí cô tràn ngập hình ảnh của người mẹ thân yêu. Mẹ ơi, mẹ có nghe được tiếng lòng của con không? Mẹ ơi, Tiểu Nhi của mẹ lớn rồi, thật sự lớn rồi. Mẹ không cần phải lo cho đứa con gái bướng bỉnh này nữa đâu. Vân Nhi con đã lớn rồi!
Khi cô hát xong, toàn thể khán phòng đứng dậy nổ một tràng pháo tay thật to. Tuấn Khôi cười nhẹ, cậu sợ cô sẽ bật khóc ngay khi hát bởi vì lúc tập, Nhi cứ nhớ về mẹ và bật khóc nức nở. Cô còn sợ mình sẽ không làm được. Thế nhưng hôm nay Vân Nhi đã làm được, cô đã làm được!
1 tiếng sau...
“Tiếp theo là tiết mục cuối của bảng B: song ca. Xin mời tiết mục “Yêu là phải nói” của Trương Tuấn Khôi và Triệu Vân Nhi lớp 10 toán chuyên!”
Khôi nắm chặt tay Nhi, cùng cô bước lên sân khấu. Cả hai nhìn nhau cười và cất tiếng hát trong trẻo của mình lên. Mọi người cũng hưởng ứng với hai người.
Một lát sau...
“Sau đây là kết quả chung cuộc. Tôi sẽ thông báo kết quả từ bảng B trước, từ giải khuyến khích lên giải nhất.” – Tiếng cô MC vang lên.
“Giải khuyến khích, tiết mục “Bonjour Vietnam” của Lưu Quang Minh và Ngô Thảo Phương lớp 10 lý chuyên.”
...
“Và giải nhất...” – Cô MC ngắt giọng. – “Thuộc về 1 lớp chuyên!”
Và cô nhìn xuống các học sinh:
“Lớp nào tự tin mình sẽ được giải?”
Cả hội trường nhao nhao:
“12 văn chuyên ạ”
“11 hóa chuyên ạ”
“12 lý chuyên ạ”
“10 toán chuyên! 10 toán chuyên!” – Bộ ba ban cán sự, gồm lớp phó kỉ luật, lớp phó lao động, lớp phó văn thể mỹ, trong đó Thúy Anh la to nhất. Chả là, tiết mục múa của tụi nó hoàn thành sớm hơn dự kiến nên được về trường sớm. Nó đã tranh thủ thay quần áo và vào đội hình ủng hộ cho lớp. Tiếng hét của nó làm kinh động cả hội trường!
Cô MC bật cười:
“Đúng rồi. Giải nhất thuộc về tiết mục Yêu là phải nói của Trương Tuấn Khôi và Triệu Vân Nhi lớp 10 toán chuyên.”
Nguyên đội hình cổ động cho lớp 10 toán chuyên hét ầm lên:
“Ôôô deeeeeeeeeeeee!!!!!!!!!”
Và một lần nữa, làm kinh động hội trường!
“Tiếp theo là bảng A: đơn ca. Giải khuyến khích thuộc về tiết mục “Look what you made me do” của em Vũ Hiểu Di lớp 10A5.”
Hiểu Di nghiến răng tức giận. Ả đã cố diễn đến mức nào, vậy mà chỉ có giải khuyến khích thôi sao? Có ai hát hay hơn Vũ Hiểu Di này à?
“Tiếp theo, giải ba thuộc về tiết mục “Đi để trở về” của Ngô Thảo Phương lớp 10 lý chuyên.”
Thảo Phương cười tươi bước lên sân khấu nhận giải.
“Tiếp theo, giải nhì thuộc về tiết mục “Yêu 5” của Trương Tuấn Khôi lớp 10 toán chuyên”
Tuấn Khôi mỉm cười nhìn Vân Nhi và bước lên sân khấu.
“Và cuối cùng, giải nhất thuộc về...”
“Triệu Vân Nhi, Triệu Vân Nhi.” – Cũng vẫn tiếng hét “lay động hồn người” của Thúy Anh.
Cô MC bật cười thêm lần nữa và nói:
“Chính xác. Giải nhất bảng A: đơn ca thuộc về tiết mục “Chưa bao giờ mẹ kể” của em Triệu Vân Nhi lớp 10 toán chuyên!”
Một lần nữa, đội hình cổ động, lần này có cả cô Chi tham gia, vừa la vừa vỗ tay:
“AAAA, deeeeeeeee!!!!!!!!!”
Cô Chi cười nhìn đám học trò của mình và nói:
“Văn nghệ năm nay lớp ta được khá nhiều giải thưởng đấy!”
Vân Nhi hạnh phúc ôm phần thưởng trong tay, bước xuống liền được mọi người vây quanh chúc mừng. Nhưng...
“Triệu Vân Nhi, mày đã làm tao nhục nhã trước mặt tất cả mọi người. Mày sẽ phải chịu đựng cơn thịnh nộ của tao!” – Hiểu Di nghiến răng ken két.