Trước khi mở phiên tòa, Thi Khả Nhi và Trần Thể Cẩm kiểm tra chứng cứ tài liệu và biện hộ đệ trình lúc trước.
Căn cứ quy định, nếu chính mình quá bận hoặc có lẽ người không thích hợp ra tòa thì có thể toàn quyền ủy thác luật sư ra tòa tố tụng, nhưng vụ án ly hôn thì ngoại lệ, cho nên tuy Tiễn Hạo có chút không kiên nhẫn nổi, nhưng cũng không dám rời đi giữa đường.
Sau khi mở phiên toà, Thi Khả Nhi trước trần thuật với tòa án, giơ chứng cứ lên, lúc đến đối chứng, cô đưa ra một vấn đề với Tiễn Hạo: "Tiền tiên sinh, xin hỏi vào sáu giờ hai mươi phút tối ngày 18 tháng 7 năm nay, ngài đang làm cái gì?"
Nghe được vấn đề này, Tiễn Hạo lập tức trả lời: "Đang tiếp khách hàng ăn cơm."
Cách 18 tháng 7 đã hơn một tháng, nhưng Tiễn Hạo lại có thể ở dưới tình huống không suy nghĩ liền cho ra đáp án, khiến tất cả mọi người ở tòa cảm thấy nghi ngờ.
"Mời nói thật." Thi Khả Nhi mở miệng.
"Lúc 18 tháng 7 tôi đúng là đi công tác ở bên ngoài, tôi không có nói dối." Tiễn Hạo không đổi sắc mặt nói.
"Toà án là một nơi công chính công khai, xin ngài không nên coi rẻ toà án." Ở trên tòa, Thi Khả Nhi thay đổi trạng thái bình dị gần gũi thường ngày, vô cùng nghiêm túc, từng lời từng chữ của cô, đều mang theo khí thế bức người.
"Tiiu phản đối." Trần Thế Cẩm đứng lên, tiến hành rồi phản bác lời nói vừa rồi của Thi Khả Nhi: "Thi đại luật sư, cô như vậy là đang tiến hành công kích đương sự của tôi, mời chú ý ngôn từ của mình."
Thi Khả Nhi tỉnh táo đối phó: "Tôi tự nhận ngôn từ của mình cũng không có một chút không ổn nào, thỉnh cầu Trần luật sư trước khi kháng nghị đọc thuộc một chút quy định tòa án, phàm là suy luận không hợp Logic với vụ án, hoặc là có suy luận logic không hợp với vụ án, ngài mới có quyền lợi phản đối."
Quan toà đánh dùi pháp xuống vào đúng lúc này: "Phản đối không có hiệu quả, luật sư công kích tiếp tục lên tiếng.""Tiền tiên sinh, xin hỏi lúc 18 tháng 7 năm nay, ngài đang ở đâu?" Thi Khả Nhi lại hỏi lần nữa, đã làm ra thay đổi nho nhỏ ở trên vấn đề vừa rồi.
"Đang tiếp khách hàng ăn cơm." Tiễn Hạo trả lời.
"Tiền tiên sinh, xin chú ý nghe vấn đề của tôi, tôi hỏi chính là: Lúc 18 tháng 7 năm nay, ngài đang ở đâu?" Thi Khả Nhi lặp lại lần nữa.
Sắc mặt Tiễn Hạo đã có biến hóa, nhưng anh ta không tin Trần Thế Cẩm sẽ đánh thua vụ kiện này, cho nên vẫn sức mạnh tràn đầy giống như lúc trước, hồi đáp: "Tôi ở nước ngoài khảo sát một hạng mục mới, sau khi khảo sát hạng mục mới phải đi cùng mấy khách hàng ăn cơm. Trợ lý và nhân viên công ty tôi đều có thể chứng minh."
"Ngài nói dối." Thi Khả Nhi điềm nhiên phản bác, sau đó nhìn về phía chỗ ngồi phía trước: "Quan toà đại nhân, bên tôi xin tòa phát hình chứng cứ thứ nhất."
"Chấp thuận."
Chứng cớ thứ nhất là chứng cớ Thi Khả Nhi tìm được trước khi lên tòa một tiếng, chứng cớ này có thể nói là rất có sức lực, chẳng những có thể chứng minh vừa rồi Tiễn Hạo nói dối, còn có thể chứng minh anh ta đúng là có những phụ nữ khác bên ngoài hôn nhân.
Chứng cớ này là Thi Khả Nhi lấy được từ một người bạn phóng viên, là một đoạn video chỉ có ba mươi giây, hai người nam nữ trong video Tʀầռ tʀʊồռɢ nằm ở trên giường, tuy rằng bị đánh Mosaic, nhưng vẫn có thể rõ ràng mặt của hai người nam nữ đó.
Đàn ông là Tiễn Hạo - bị cáo hôm nay, phụ nữ là Triệu San San - bạn thân của nguyên cáo Trương Nga, căn cứ hiển thị trên video, hai người quả thật đã xảy ra quan hệ bất chính.
Trong clip Triệu San San đã nhắc tới: "Hôm nay là 18 tháng 7, qua ba ngày nữa chính là sinh nhật em. Anh yêu, anh định tặng em cái gì?"
Tiễn Hạo nói: "Anh định tặng gian phòng tổng thống đã ngủ hôm nay cho em, như vậy về sau chúng ta có thể thường hay hẹn hò ở chỗ này rồi. Đây chính là khách sạn lớn nhất thành Đô, mua một gian phòng, tốn ít nhất cũng phải khoảng trăm vạn, thế nào bảo bối, em có thích hay không?"
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nhìn từ nhãn đăng ký trên video, chỗ hai người ở lúc ấy là phòng tổng thống là khách sạn "Đế hoàng" dưới cờ tập đoàn Đế Cảnh, là một khách sạn sáu sao duy nhất ở Thành Đô.
Mà đối thoại hai người cũng đủ chứng minh, ngày 18 tháng 7 năm nay, Tiễn Hạo cũng không có ra nước ngoài khảo sát hạng mục, mà là đang hẹn hò với Triệu San San ở khách sạn.
Tiễn Hạo thấy video mình và Triệu San San thân mật phát ra, tức giận không thôi, kích động vỗ bàn đứng lên: "Quá đáng, thật là quá đáng, loại người như mày quả thật chính là không nhân tính! Không xứng làm luật sư!"
Trần Thế Cẩm ý bảo anh ta không cần làm loạn, nhưng anh ta hoàn toàn không chế trụ nổi tính tình của mình, rống to đại náo nói: "Họ Thi kia, mày có tin tao khiến cho mày thân bại danh liệt hay không!"
"Yên lặng!" Quan toà gõ vang dùi pháp cảnh cáo Tiễn Hạo.
Lúc này có cảnh sát toà án đi lên khống chế Tiễn Hạo, kéo anh ta trở lại trên chỗ ngồi bị cáo, hơn nữa đưa ra cảnh cáo với anh ta.
Thi Khả Nhi lạnh nhạt quét mắt nhìn anh ta một cái, lui về phía sau mở tầm mắt nhìn về phía quan toà: "Quan toà đại nhân, hiện tại bên tôi xin trình chứng cớ thứ hai lên tòa."
"Phản đối!" Trần Thế Cẩm đứng lên: "Xét thấy cảm xúc đương sự của tôi không ổn định, mà bên tôi lại cần điều lấy vật chứng mới, xin nghỉ tòa 30 phút."Cuối cùng quan toà đồng ý Trần Thế Cẩm xin nghỉ tòa, ngừng thẩm vấn vụ án, tuyên bố nghỉ tòa 30 phút.
Trong phòng nghỉ, Trần Thế Cẩm trấn an tốt cảm xúc Tiễn Hạo, nhắc nhở anh ta đang ở trên tòa chỉ có thể gắng giữ cảm xúc tỉnh táo, nếu không đối phương dùng "tội đe dọa" này truy cứu trách nhiệm của anh ta, anh ta rất có thể chọc giận quan tòa.
"Trần luật sư, không phải anh nói hoàn toàn chắc chắn có thể đánh thắng trận vụ kiện này ư? Sao còn làm để cho đối phương tìm được chứng cứ có sức thuyết phục như vậy? Tình thế bây giờ rất bất lợi với chúng ta, nếu đối phương phơi bày chứng cứ mạnh mới, tôi liền xong rồi!"
Trần Thế Cẩm nghiêm túc nói: "Tiền tiên sinh, trước đó tôi quả thật cam đoan với anh thay anh đánh thắng vụ kiện này, nhưng tình huống bây giờ có biến, anh cũng thấy đấy, chứng cứ bên khống trình lên đối với anh rất bất lợi. Không chỉ chứng minh vừa rồi anh nói dối ở trên tòa, còn chứng minh sự thật anh ngoại tình. Hiện tại nếu như muốn hòa nhau một ván, sợ rằng chỉ có thể trước lùi một bước."
"Không thể nào!" Tiễn Hạo một tiếng cự tuyệt, "Tôi tuyệt đối không thể nào đưa ra nhượng bộ, người phụ nữ kia theo tôi bao nhiêu năm qua, ăn của tôi xài của tôi. Bây giờ còn muốn chia tài sản của tôi, không có cửa đâu!"
"Tiền tiên sinh, anh tỉnh táo lại rồi nghe tôi nói." Trần Thế Cẩm rót tách trà đưa cho anh ta, nói: "Phân chia tài sản chung của vợ chồng, bình thường chọn dùng cách trung bình, chính là mỗi người một nửa. Nhưng trong phân chia thực tế, tòa án sẽ xem xét phía không sai lầm, các loại lợi ích hợp pháp bên nữ, ban chăm sóc thích hợp, chính là đa phần. Nói cách khác, hiện tại chứng cớ chỉ rõ anh là bên sai, vậy vợ của anh lấy được có thể càng nhiều."
"Ngoại trừ ngoài tiền gửi ngân hàng thực tế, loại giống như phòng ốc là vật không thể phân chia, tòa án sẽ cho hai bên các người hiệp thương trước, ai chủ trương muốn phòng ốc, liền trả đối phương một nửa khoản giá phòng ốc, nếu như cũng không muốn phòng ở, nếu như hai bên lại hiệp thương không thành, tòa án sẽ căn cứ thỉnh cầu của các người, tiến hành đấu giá phòng ở, khoản giá bán đấu giá phòng ở, một người một nửa."
"Nhưng nếu như các người tự hiệp thương không thành, cũng không xin đấu giá, bình thường tòa án sẽ xử lý vấn đề ly hôn trước, sau khi ly hôn phòng ở các người hai bên tiếp tục cùng sở hữu, nếu như sau này có tranh cãi, sẽ tiếp tục tiến hành xử lý hoặc khởi tố."