Thi Khả Nhi nhận một vụ kiện ly hôn, người trong cuộc là nhà gái, 32 tuổi, có cùng chồng cô ta một trai một gái, vì chăm sóc gia đình bên nữ từ bỏ tiền đồ tốt bắt đầu làm hoàn toàn chức trách một người vợ, không ngờ người chồng ở bên ngoài hát hoa ngắt cỏ, nuôi dưỡng hai tình nhân.
Mà hai tình nhân này một là bạn thân bên nữ, một là em gái họ bên nữ, hai người đã ngả bài với bên nữ, hơn nữa nói cho bên nữ bọn họ không thể nào rời khỏi bên nam.
Sau khi bên nữ biết được bên nam ở bên ngoài từng khuyên bảo anh ta, hy vọng anh ta có thể thấy niệm tình con trai con gái mà cắt đứt quan hệ với hai người phụ nữ kia, lúc ấy bên nam liền quẳng xuống lời tàn nhẫn, nói nếu bên nữ ép buộc thì anh ta liền ly hôn với cô, hơn nữa tài sản cũng sẽ không chia cho cô một phần, bảo cô tốt nhất mắt nhắm mắt mở, nếu không sẽ đuổi cô ra khỏi nhà!
Lúc ấy bên nữ quả thật bị anh ta uy Hi*p, bởi vì cô là một phụ nữ xuất thân từ nông thôn, chưa từng đọc sách, không hiểu kiến thức luật pháp gì đó, cho nên không biết điều 34 « luật hôn nhân » quy định: Trong lúc bên nữ mang thai, trong một năm sau khi sinh nở hoặc trong 6 tháng sau khi ngừng mang thai, bên nam không được đề xuất ly hôn.
Lúc ấy cô ẩn nhẫn một thời gian thật dài, đến khi bên nam đưa ra chuyện càng quá nhận hơn, công khai mang theo tình nhân tham dự tất cả loại trường hợp, không bận tâm cảm thụ của cô, cô mới làm ra lựa chọn sáng suốt.
Cô ở dưới sự đề nghị của bạn bè tìm được căn phòng luật sư sở sự vụ tham khảo ý kiến, kết quả luật sư nói cho cô biết, bình thường gặp phải loại tình huống này, nếu như nắm giữ được chứng cứ nhất định, bên nữ có thể khởi tố ly hôn, hơn nữa rất dễ dàng tranh được quyền nuôi dưỡng, cùng với phân được ít nhất một nửa tài sản của bên nam.
Lúc ấy bên nữ hạ quyết tâm muốn kiện bên nam lên tòa, khởi tố ly hôn, nhưng lúc cô cầm chứng minh thân phận và tư liệu khác đi luật sư sở sự vụ làm thủ tục, bị sở sự vụ từ chối ngoài cửa, nguyên nhân là quan hệ của chồng cô ta và hậu trường quá vững chắc, sở sự vụ nho nhỏ của bọn họ trêu chọc không nổi.
Thi Khả Nhi là nghe được mấy đồng nghiệp nói đến chuyện này ở trên một bữa tiệc, thật ra tất cả mọi người rất đồng tình với người phụ nữ kia, chỉ là hiện tại xã hội này quá thực tế, vì để tránh cho phiền toái lên thân, rất nhiều người đều giả làm người vô tình.
Chỉ là Thi Khả Nhi không giống bọn họ, sau khi nghe nói chuyện này, cô sai người ta tra được điện thoại của bên nữ, tự mình gọi điện thoại đi hỏi thăm một chút tình huống đối phương.
Trước đó đối phương không biết cô là luật sư, nói bâng quơ vài ba câu qua loa cho qua, cũng không nguyện ý tiết lộ gì. Thi Khả Nhi ngay lập tức tỏ rõ thân phận của mình, vì để cho đối phương tin tưởng mình là luật sư, cô trên báo tên của mình, để cho đối phương lên mạng tra xét.
Chỉ là lúc đó bên nữ cũng không có đi tra, nguyên nhân là từng nghe nói qua tiếng tăm của Thi Khả Nhi, biết cô là luật sư tiếng tăm lừng lẫy, cho nên liền không hề giữ lại nói tình huống hôn nhân của mình cùng với tình hình bây giờ cho cô biết.
Thi Khả Nhi nghe xong không nói thêm gì, chỉ là nói cho cô ấy biết: "Nếu cô tin tưởng tôi, sẽ chuẩn bị tài liệu liên quan thật tốt, đến sở sự vụ luật sư "Cẩm Thắng" tìm tôi, tôi làm luật sư của cô, hơn nữa không thu xu nào."
Vì vậy ngày hôm sau, bên nữ tìm đến Thi Khả Nhi, hơn nữa cầm ra toàn bộ tích lũy của mình, hy vọng có thể mướn Thi Khả Nhi có thể giúp mình đòi lại công bằng, đánh thắng vụ kiện ly hôn này.
Thi Khả Nhi không có lấy tiền của cô ấy, hơn nữa dùng danh nghĩa của mình trả tất cả tiền bạc cho sở sự vụ, bởi vì cô chưa từng gặp mặt một người phụ nữ nào sống đến thảm như vậy, rõ ràng gả cho một vương lão ngũ, nhưng gia sản toàn thân cũng chỉ có hơn ba nghìn đồng.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Lúc ấy Thi Khả Nhi hỏi cô ta một câu: "Ban đầu là cái gì khiến cô quyết định gả cho người đàn ông đó, là cái gì khiến cô quyết định sinh con đẻ cái cho anh ta, là cái gì khiến cho cô vì anh ta mà cam tâm tình nguyện từ bỏ cả cuộc đời của một phụ nữ."
Khi bên nữ nghe được vấn đề này, lặng lẽ cúi thấp đầu xuống, cười khổ nói: "Lúc anh ta theo đuổi tôi từng nói sẽ yêu tôi cả đời, mặc kệ phát sinh chuyện gì, gặp phải chuyện gì, anh ta cũng sẽ không rời khỏi tôi. Anh ta còn nói, dù tôi có một ngày trở thành người phụ nữ luống tuổi, anh cũng sẽ không không cần tôi, sẽ không có những người phụ nữ khác ...."
Sự thật chứng minh, lời hứa hẹn ngoài miệng vĩnh viễn đều là hư ảo, không có người nào có thể bảo đảm một ngày nào đó mình có thể có ý niệm khác trong đầu hay không, cũng không thể đảm bảo có một ngày nào đó mình có thể vi phạm lời hứa ban đầu hay không.
Con người thường chính là như vậy, trước khi có được có thể dốc hết tất cả mọi thứ với bạn, mặc kệ là thể xác, tinh thần hay là gia sản. Sau khi chiếm được, có lẽ sẽ xua đuổi bạn như rác.
Không có được, vĩnh viễn luôn ngày đêm mong nhớ, đã chiếm được, có cũng được mà không có cũng không sao.
Đại đa số đàn ông đều là như vậy, lấy được không biết quý trọng, mất đi mới hối hận muộn màng.
Thi Khả Nhi rất may mắn mình gặp được một đàn ông đáng tin cậy, tuy rằng anh cũng không treo yêu trên bờ môi, cũng không nói bất kỳ lời nói tình cảm buồn nôn nào cho cô nghe, nhưng anh sẽ dùng hành động và chi tiết để chứng minh, trong lòng anh, có vị trí của cô.
"Sư phụ, chị đang suy nghĩ gì?"
Lúc Ngụy Thâm Thâm vào phòng làm việc, thấy Thi Khả Nhi đang dựa vào ở trên bàn làm việc ngẩn người, liền đưa tay quơ quơ ở trước mắt cô.
Thi Khả Nhi hoàn hồn, nói một câu không có gì, liền đứng thẳng dậy: "Cách vụ kiện còn 40 phút, chuẩn bị một chút, có thể đi qua rồi."
"Đã chuẩn bị xong theo yêu cầu của sư phụ, chứng cứ mở phiên toà cần dùng cũng đều sớm trình lên tòa án, hiện tại chỉ chờ mở phiên toà thôi." Ngụy Thâm Thâm nói xong, ngồi xuống ở cạnh bên cửa sổ trên sofa , cô duỗi lưng một cái nằm xuống, nói: "Sư phụ, người phụ nữ đó thật sự rất thảm, hai mươi tuổi liền đi theo Tiễn Hạo, bó lớn thanh xuân đều lãng phí ở trên người anh ta, hơn nữa còn sinh cho anh ta một trai một gái, vậy mà anh ta còn đi ra ngoài ăn vụng? Nói đến đây em muốn nói trước một câu, mèo này ăn vụng là chuyện rất bình thường, cũng không đến mức tội ác tày trời. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ anh ta quá tự cho là đúng, cho rằng vợ mình là thôn cô không hiểu được phản kích, kết quả không ngờ tự mình đào hố cho mình nhảy, lần này xong rồi, gia sản một triệu đấy, ít nhất phải chia năm ngàn vạn cho vợ trước. Thật sự là ứng với một câu, không làm không ૮ɦếƭ."
"Cho nên nói, có đôi khi không thể xem thường năng lực của một người phụ nữ." Thi Khả Nhi nhẹ nhàng chậm chạp náo động cà phê trong ly, không nhanh không chậm nói: "Bởi vì một khi phụ nữ hung ác quyết tâm, có thể làm cho đàn ông không thể quay đầu."
"Không thể quay đầu, hình dung này thật sự là quá thích hợp rồi." Ngụy Thâm Thâm nghiêng nghiêng mặt, vẻ mặt sùng bái nhìn Thi Khả Nhi, "Sư phụ, en cảm thấy em đã yêu chị, hơn nữa yêu đến càng không thể vãn hồi. Chị xem chị, đã xinh đẹp, lại thông minh. Chỉ số thông minh cao, EQ cũng cao. Hơn nữa nói mỗi một câu đều là chân lý, khiến người ta không tìm được bất kỳ lời nói nào để phản bác."
"Đó là đương nhiên." Thi Khả Nhi ưỡn иgự¢ kiêu ngạo, nhếch môi nở nụ cười quyến rũ, "Quên nói với em, lúc chị ở đại học là \'mỹ nữ tam cao\'."
"Tam cao là gì?" Ngụy Thâm Thâm hỏi.
"Chỉ số thông minh, EQ, còn có chính là ...." Thi Khả Nhi nói xong, cố ý dừng lại, còn một cái cuối cùng lưu lại cho Ngụy Thâm Thâm đi đoán.