Tống Trí Kha nhìn ra sinh ý này muốn thất bại, vốn cho là anh sẽ bởi vì Tô Cửu Y đặc biệt hợp tác với Tô Trấn Hùng một lần, nhưng anh quả thật cũng biết thái độ ác liệt của Tô Trấn Hùng với Tô Cửu Y, vì vậy anh quả thật không có gì để nói.
"Tôi đi toilet một chút." Sợ Tô Trấn Hùng ra lại đề khó, Tống Trí Kha quyết định rời khỏi mảnh đất thị phi này.
Chờ lúc anh tính tốt thời gian đi ra từ phòng rửa tay, quả nhiên xa xa liền nhìn thấy Tô Trấn Hùng đen mặt rời đi, ông ta đi rất vội, thịt trên bụng run lên từng cái vô cùng buồn cười.
Thi Ngạo Tước đang ngồi trên sofa ở phòng khách quý uống trà, nhìn thấy anh đi vào, đẩy cái ly trước mặt mình một cái: "Phần thưởng ba vợ chú cho chú."
Sau khi anh ngồi xuống cầm lấy cái ly liếc mắt nhìn Thi Ngạo Tước, nói: "Tốt xấu gì cũng là ba vợ của tôi, anh không nói lời gì khó nghe chứ."
"Không có." Thi Ngạo Tước nói.
"Vậy tại sao lúc vừa rồi ông ta đi, sắc mặt lại đen như vậy?" Tống Trí Kha có chút không tin nhìn anh, dù sao anh cũng từng gặp một mặt lời nói ác độc của Thi Ngạo Tước.
"Tôi nói tôi không hợp tác với người bán con gái, sợ ông ta làm mai cho tôi." Thi Ngạo Tước mặt không đổi sắc thưởng thức trà.
Tống Trí Kha vui vẻ: "Bán con gái, tôi lại cảm thấy có thể, vừa vặn anh có thể cùng Tô Cửu Y ...."
Lúc anh nói đến một nửa, bị ánh mắt lạnh như băng của Thi Ngạo Tước truyền tới cắt đứt, anh bĩu môi lập tức đổi giọng nói: "Tôi là nói Tô Man Ngưng cũng là một lựa chọn không tồi, như vậy anh cũng giải cứu được người anh em như tôi."
Thi Ngạo Tước để cái ly xuống đứng dậy, cài nút âu phục lại: "Tôi chỉ là sai trợ lý tiễn khách mà thôi." Sau khi nói xong lại bồi thêm một câu: "Tuy rằng hội sở này là ông ta bao...."
Tống Trí Kha: "...."
Lúc rời khỏi sân đánh golf, vừa đúng 12h.
Thi Ngạo Tước rất ít về nhà vào buổi trưa, lần về nhà này, hoàn toàn là bởi vì Tô Cửu Y gọi điện thoại tới hỏi anh tình huống đàm phán với Tô Trấn Hùng.
Lúc điện thoại kết nối, nghe được cô khẩn cấp dò hỏi, lòng chơi đùa của anh nổi lên, muốn trêu cô một chút, vì vậy nói đã ký xuống hợp đồng.
Lúc ấy nghe được tiếng nói phàn nàn của Tô Cửu Y, anh đã có thể nghĩ ra được vẻ mặt nhíu nhíu mày không vui của cô.
Lúc Thi Ngạo Tước xuất hiện ở đại sảnh nhà họ Thi, Tô Cửu Y đang giẫm cái ghế lau bích họa trên hành lang cầu thang, lúc nghe đám nữ bộc cùng kêu lên "Tước thiếu", chân không biết làm sao lại trượt một cái, trực tiếp ngã xuống dưới.
Tầng hai phát ra tiếng vang có đồ rơi xuống, tất cả mọi người đều đặt tầm mắt ở trên người Tô Cửu Y, cô lau trán, vẻ mặt buồn bực ngồi bệt dưới đất.
Thi Ngạo Tước vốn còn muốn cho cô một niềm vui bất ngờ, nhưng không hiểu sao lại biến thành kinh hãi.
"Cửu Y cô ổn chứ?" Một nữ hầu có quan hệ không tệ với cô vội vã chạy tới dò hỏi cô.
"Không có gì không có gì." Tô Cửu Y khoát khoát tay, "Chỉ là té có chút chóng mặt."
Cô nhìn xuống dưới lầu, Thi Ngạo Tước cũng đang nhìn cô, cô dẩu môi tỏ vẻ mình bất mãn với kết quả hợp tác, kết quả Thi Ngạo Tước hoàn toàn không để ý tới cô, trực tiếp đi vào thang máy.
Người giúp việc kia đỡ Tô Cửu Y đứng dậy, điện thoại di động trong túi Tô Cửu Y vừa vặn chấn động một tiếng, cô nói câu cảm ơn với đối phương, liền lấy điện thoại di động ra xem xét.
Là tin nhắn Thi Ngạo Tước gởi tới: Đến phòng tôi.
Người này thật sự là quá bá đạo, Tô Cửu Y bất mãn châm chọc, mặc dù nói cô chỉ là một nữ hầu nho nhỏ, mặc dù nói cô cầm tiền lương anh phát, nhưng ít nhất cô vẫn còn có tôn nghiêm con người chứ, dựa vào cái gì chọc giận cô, còn muốn hô đến gọi đi với cô.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Đợi sau khi thang máy xuống tới, Tô Cửu Y vẫn không cam không nguyện vào thang máy, dùng sức bấm nút tầng gian phòng của Thi Ngạo Tước trên thang máy.
Cô ngược lại muốn biết, anh bảo cô đi phòng của anh, có phải là muốn nói cho cô biết, chi tiết hợp tác giữa anh và Tô Trấn Hùng, sau đó chọc giận ૮ɦếƭ cô.
Cửa vẫn không khóa trước sau như một, Tô Cửu Y đẩy cửa ra liền đi vào, dáng người tam giác hoàn mỹ tiến vào tầm mắt, màu da lúa mạch khỏe mạnh như là thoa sáp cho bắp thịt, gợi cảm lại quyến rũ.
Tô Cửu Y theo bản năng quay đầu đi, mặt hơi ửng đỏ.
Thi Ngạo Tước nhìn thấy động tác của cô, buồn bực cười một tiếng.
"Sao anh thay quần áo mà không đóng cửa?" Cô nói.
"Tôi đóng cửa sao em đi vào?" Anh cười hỏi ngược lại, sau khi mặc áo sơmi vào liền đi vào phòng tắm không để ý cô nữa.
Nghe được tiếng đóng cửa của phòng tắm phía sau, Tô Cửu Y cau mày cẩn thân từng ly từng tí quay đầu lại, sau lưng quả nhiên không có bóng dáng của anh, cô hít sâu một hơi, thấy trên bàn đặt hộp giấy pizza.
“A!" Cô kinh ngạc đi tới phía trước xem xét, phát hiện đúng là pizza "hạnh phúc" vừa khai trương đối diện với KFC bọn họ đi vào hôm qua
"Ăn pizza \'Hạnh phúc\' sẽ hạnh phúc sao?" Khi đó cô hỏi anh như vậy.
Thi Ngạo Tước không nhanh không chậm nói: "Em có thể ăn thử xem."
Lúc ấy cô đã ăn quá no bụng, vì vậy từ chối: "Vẫn là không nên, sẽ trở nên béo...."
Không ngờ hôm nay anh lại mua pizza về!
Trong lòng Tô Cửu Y có chút hơi cảm động, không kịp ngẫm nghĩ nữa, nghe mùi thơm truyền tới từ trong hộp giấy, cô không thể chờ đợi được muốn mở hộp giấy ra nếm thử.
Nhưng trên thực tế, cô cũng đã làm thế rồi.
Chỉ là sau khi vừa mở hộp ra hưởng thụ một chút mùi hương đập vào mặt, liền phát hiện, Thi Ngạo Tước đang ôm иgự¢ dựa ở trên vách tường bên ngoài phòng tắm, nhíu mày nhìn cô.
Tô Cửu Y bĩu môi, sau đó cài cái hộp lại, có chút kiêu ngạo nói: "Đừng tưởng rằng một pizza có thể nịnh nọt tôi."
Thi Ngạo Tước cười nhạt: "Chỉ là tôi muốn ăn mà thôi."
Tô Cửu Y thật sự không đấu lại anh, liền nói: "Vậy anh bảo tôi tới, là vì để tôi nhìn anh ăn pizza à."
"Đúng vậy." Anh nghiêm trang trả lời, "Nếu không còn có thể làm gì?"
Sau khi nói xong, anh thật sự đi tới ngồi đến trên ghế dựa, mở cái hộp pizza ra, sau đó ưu nhã cầm lấy một khối, phối hợp bắt đầu ăn.
"Mùi vị cũng không tồi." Anh nhàn nhạt đánh giá.
Khuôn mặt nhỏ của Tô Cửu Y nhăn thành tờ giấy, buổi sáng hôm nay cô lại đến muộn, cho nên có nghĩa là, sau một tuần lễ cô cũng không có bữa ăn sáng để ăn...
Tuy rằng trộm chút bánh mỳ lúc nhân viên trên đường đi phòng ăn, nhưng thực sự chỉ là một chút mà thôi, sớm đã bị công việc mệt nhọc tiêu hao hết rồi.
Có đôi khi cô cũng sẽ phàn nàn tại sao nhà họ Thi lại lớn như vậy, hơn nữa từ sáng đến tối đều phải quét dọn, rõ ràng ngày hôm qua vừa mới vệ sinh xong, hôm nay lại phải tiếp tục dọn dẹp lần nữa, ngược lại Thi Ngạo Tước - một người sống to đùng này thì không cần để ý tới, mỗi ngày tiêu diêu tự tại làm theo ý mình.
"Ba em." Anh mở miệng, "Rất thú vị."
Tô Cửu Y rất hiểu tính tình Tô Trấn Hùng, ở trước mặt người quyền thế cao hơn ông ta, vĩnh viễn đều là bộ dáng hổ mặt cười, ở trước mặt người thấp hơn ông ta, lúc nào cũng vênh váo tự đắc.
Đánh giá là "Rất thú vị", cô vẫn là lần đầu tiên nghe được.
"Sao?" Cô chịu đựng không nhìn tới pizza, trong giọng nói vẫn tỏ vẻ ra bất mãn của mình.
Nhìn thấy bộ dạng này của cô, Thi Ngạo Tước cũng không đành lòng trêu chọc cô nữa, giao cái hộp trước mặt cho cô, sau đó nói: "Ăn đi, vừa rồi gạt em thôi."