Cho nên Tô Cửu Y cũng không khỏi suy nghĩ, thật ra buổi sáng hôm đó anh cũng vì tức giận, cho nên mới nói ra lời đả thương người như vậy thôi.
"Tôi liều mạng làm việc, chính là muốn chạy trốn ra khỏi căn nhà giam đó...." Cô hít mũi một cái, "Tôi cũng muốn để cho bọn họ biết, tôi có thể."
Thi Ngạo Tước tỏ vẻ công nhận gật đầu, nói: "Cô nhất định có thể."
Tô Cửu Y cố nén nước mắt trong hốc mắt, quay đầu nhìn về phía anh, trên mặt anh mang theo vẻ khích lệ, rất là nghiêm túc.
Lần đầu tiên, lần đầu tiên cô dỡ xuống tất cả ngụy trang nói ra tâm sự của mình; lần đầu tiên, có người nói đồng ý tin tưởng cô, tin tưởng cô có thể làm được chuyện mình muốn làm.
Một cổ cảm động chảy đến trong lòng Tô Cửu Y, như là nắng ấm vào ngày đông, hòa tan khối băng thạch cứng rắn trong lòng cô.
Cô cứ như vậy sững sờ nhìn anh, đột nhiên cảm giác tối nay anh đặc biệt đẹp trai, vô luận là ngũ quan hay là vẻ mặt đều đặc biệt quyến rũ.
Cô nghĩ cô nhất định là say rồi.
Thi Ngạo Tước đột nhiên đứng lên, nhìn xuống cô từ trên cao, sau đó đột nhiên cúi người, cho cô một ôm thật sâu.
Đây đại khái cũng có thể được coi là một loại an ủi đi.
Trước ngày hôm qua, cô còn không thích anh, không thích muốn ૮ɦếƭ, hận không thể đi làm một người nộm đại biểu anh, sau đó đâm kim đầy cả người anh.
Nhưng từ ngày hôm qua anh bế cô đi từ phòng quan sát, an ủi cô bảo vệ cô, mang cô cùng đi ăn, tất cả oán khí cô đối với anh liền biến mất không thấy nữa.
Trên người anh truyền đến mùi hương bạc hà nhàn nhạt, khiến cô có chút mê say.
Trên sách nói, sau khi say mê hương vị trên người một người đàn ông sẽ sinh ra ái mộ với anh ta.
Cô chưa bao giờ cảm thụ qua cái ôm như vậy, thật ấm áp thật an tâm, như là tặng cho cô toàn bộ thế giới.
Tô Cửu Y vươn tay, vòng ở cổ của anh, một giọt lệ chảy xuống từ trong vành mắt của cô, cô nhẹ nói: "Cảm ơn ...."
Động tác này của cô, và thân thể mềm mại của cô, trong nháy mắt vén lên lửa trong máu Thi Ngạo Tước.
Hiện tại cô núp ở trong иgự¢ của anh, không khí chung quanh lại có vừa đủ, không làm gì, sợ rằng ngay cả Tần Thiếu Bạch cũng sẽ cười nhạo anh.
Nụ hôn của anh đột nhiên rơi vào giữa môi cô, dịu dàng như lông vũ, sau khi Tô Cửu Y phát giác nhẹ nhàng vùng vẫy vài cái, nhưng cũng không dùng tới sức lực, anh ôm quá chặt, như là muốn dụi cô vào thân thể của mình.
Anh đột nhiên bế cả người cô lên, lui về phía sau mấy bước, ngồi ở trên ghế dựa ban đầu của anh, Tô Cửu Y mượn lực cánh tay của anh ngồi xuống trên đùi của anh.
"Tước thiếu" Cô ôm cổ của anh, trong con ngươi giống như ngập nước, nhìn ánh mắt của anh. Cô thật sự say, tiếng nói đều không giống như trước, thêm vài phần quyến rũ.
Mắt sắc của Thi Ngạo Tước thâm trầm, mang theo vài phần khó có thể áp chế, sau vài giây, mặt của anh tiến về phía cô, ngậm chặt môi của cô.
Tô Cửu Y chỉ cảm thấy một mảnh lạnh buốt đánh úp lại, sau khi đôi môi chạm đến một lát, cô liền mặc cho anh cạy hàm răng ra.
Tất cả rượu cồn trong thân thể đều bốc cháy, trong thoáng chốc cô cảm thấy mình đặt ở trong một biển lửa, gò má bị đốt đến đỏ bừng, ngay cả lỗ tai cũng nóng rực lên.
Nụ hôn của anh một đường hướng xuống, cô vừa tắm rửa xong, da thịt vô cùng trơn mượt, xen lẫn mùi thơm sữa tắm, khiến anh ngất ngây không thôi.
Bởi vì buổi sáng vội vàng, Tô Cửu Y cũng không có mang đồ thay, cho nên bây giờ trên người vẫn là trang phục nữ hầu.
Thi Ngạo Tước dùng hàm răng mở từng viên nút áo ra, sau đó vùi vào mềm mại của cô.
Bầu không khí mờ ám trong phòng thoáng bị đốt lên, quần áo Tô Cửu Y đã bị rút đi toàn bộ, cô ôm chặt cổ Thi Ngạo Tước, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trên người của anh.
Sau khi làm xong trên ghế dựa, lại liên tục chiến đấu ở các chiến trường đến trên giường lớn trong phòng.
Cô cầm lấy chăn đơn, mồ hôi xen lẫn nước mắt phủ kín cả gò má, trong ánh mắt hiện ra tình dục nồng đậm.
Tay của cô cắm ở bên trong tóc đen dày, giao cả thân thể mình cho anh, phát ra than nhẹ đã sớm không thành câu.
Lại là một đêm hoan độ.
Bầu trời lộ ra ánh sáng trắng bạc, Tô Cửu Y mơ hồ tỉnh lại, cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, giống như tuần này đã trải qua ba lần.
Người bên cạnh cảm nhận được động tác rất nhỏ của cô, cánh tay thoáng ôm chặt eo của cô.
Tầm mắt Tô Cửu Y từ từ rõ ràng, nhìn thấy đầu tiên chính là khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Thi Ngạo Tước, và Ⱡồ₦g иgự¢ xích lõa kia.
"Tước thiếu! ?" Cô kinh ngạc kêu lên tiếng, có chút không thể tin nổi.
Cô còn nhớ tối hôm qua uống rượu với nhau, hai người hàn huyên rất nhiều, chuyện sau đó, cô gần như đều không nổi.
Lần sau tuyệt đối không thể uống rượu say ở trước mặt đàn ông, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi, cũng may hiện tại mình rời đi Ciaos, nếu không thật sự sẽ bị ăn sạch ở nơi đó.
Phát hiện thân thể còn dán chặt lấy Thi Ngạo Tước, chân của cô còn lười nhác khoát lên ngang hông của anh, tư thế mờ ám như vậy khiến cho cô cảm giác mặt đỏ tim đập loạn xạ.
Thi Ngạo Tước bị tiếng kinh hô của cô đánh thức, mở mắt ra nhìn cô một cái, lông mày liền nhíu lại thật sâu, "Tối hôm qua ...."
"Xin lỗi Tước thiếu, tối hôm qua tôi uống say." Không đợi anh nói hết lời, Tô Cửu Y liền vội vàng tránh ra từ trong lòng của anh, kéo chăn mền qua che khuất thân thể.
Sắc mặt Thi Ngạo Tước bình tĩnh nhìn cô, không ngờ cô sẽ có phản ứng lớn như vậy, sau khi im lặng một lúc lâu, anh dửng dưng mở miệng: "Ừ, tôi cũng uống rượu."
Mấy ly rượu đỏ mà thôi, anh làm sao có thể say, nhưng không nói như vậy, anh thật là có chút không biết nên nói cái gì.
Cô là người phụ nữ đầu tiên có thể làm cho anh chân tay luống cuống.
Nghe được lời của Thi Ngạo Tước, Tô Cửu Y không biết nói xảy ra chuyện gì, trong lòng đột nhiên nổi lên từng đợt cảm giác mất mác chua xót, cô không kịp ngẫm nghĩ nữa, vội vàng nói: "Chuyện tối hôm qua, coi như chưa từng phát sinh."
Nói xong, cô hốt hoảng xuống giường, cũng chẳng quan tâm đau đớn và khó chịu nơi thắt lưng, đi chân trần chạy đến trước bàn tìm được quần áo của mình, mặc lung tung lên, sau đó cũng không quay đầu lại lao ra khỏi phòng.
Nhìn bóng lưng chạy hốt hoảng của cô, Thi Ngạo Tước nặng nề khép mắt lại, muốn bổ sung giấc ngủ lại phát hiện toàn bộ cơn buồn ngủ đều bị cô gái này làm tiêu tán, liền định xuống giường rửa mặt.
Lúc vén chân lên, anh mới mơ hồ nghĩ đến, ngày đó ở trong phòng Ciaos, trên giường của anh dính chút vết máu.
Lần đầu tiên của cô, là cho anh.
Sắc trời bên ngoài vẫn tối đen, đại khái khoảng ba bốn giờ sáng, trên hành lang không có ai, Tô Cửu Y ngay cả thang máy cũng không kịp vào, một hơi bò cầu thang chạy quay về phòng của mình.
Sau khi trở về phòng, cô khóa chặc cửa phòng, chống đỡ trên cửa, giống như là có người nào đó đang đuổi theo cô.
Giữa hai chân còn có rất nhiều dinh dính và khó chịu, phía sau lưng cô chống đỡ cửa nhẹ nhàng ngồi xuống, ôm lấy đầu gối của mình, vùi đầu xuống.
Hai lần của mình đều cho người đàn ông đó, nhưng mình lại không có một chút ấn tượng nào, chỉ nhớ rõ tối hôm qua quả thật sâu triền miên, bên tai còn có tiếng thở nặng nề của anh, cô uống say, thân thể và linh hồn giống như đều không bị khống chế.