Lúc Diệp Tử và Tần Cận bắt đầu chụp cảnh trong phòng, Thẩm Chanh ngồi ở bên cạnh xem.
Xem vài phút, liền cảm thấy nhìn không nổi rồi.
Lưu manh chính là lưu mạnh, chụp hình đa dạng nhiều kiểu như vậy.
Tần Cận cũng chướng mắt động tác thiết kế của nhà nhi*p ảnh chuyên nghiệp, sau đó nói cho nhà nhi*p ảnh, chụp hình tùy ý là được.
Vì vậy, mới chụp thành hình ảnh gần như đều không thích hợp cho trẻ em.
Ví dụ như: Diệp Tử nằm ở trên mặt thảm lông tơ, Tần Cận đè ở trên người cô, tà khí dùng tay nâng cằm của cô lên.
Ví dụ như: Tần Cận tư thái lười nhác ngồi trên ghế sofa, Diệp Tử ngồi ở trên đùi của anh, cúi đầu hôn trán anh.
Sau đó còn có một chút hình ảnh cấp hạn chế.
Tần Cận đẩy Diệp Tử vào vách tường, Diệp Tử đẩy Tần Cận vào vách tường.
Hoặc là Tần Cận nửa nằm, để Diệp Tử cởi nút áo sơ mi của anh ta, sau đó sờ Ⱡồ₦g иgự¢ của anh ta.
Còn có càng quá hơn, Tần Cận để Diệp Tử đẩy anh ta lên giường, sau đó trực tiếp vượt qua ngồi lên ....
"Được, hành động này, quá đẹp!"
"Tần tiên sinh, lúc anh hôn Diệp Tử tiểu thư cũng có thể sâu hơn một chút, đúng đúng đúng, chính là như vậy. Vẻ mặt, chú ý vẻ mặt, nhất định phải thâm tình chân thành."
"Diệp Tử tiểu thư, đầu lại thấp hơn một chút, không tệ không tệ, chụp được vẻ mặt xấu hổ này sẽ là cảnh đặc biệt có tình ý!"
"Được, có thể, hoàn mỹ!"
Chụp đến cuối cùng, nhà nhi*p ảnh cũng không có nguyên tắc nữa.
Còn chủ động suy nghĩ một chút động tác nóng bỏng lại nổi sóng, chụp đến nhiệt huyết sôi trào.
Không muốn xem hai người chụp ảnh, Thẩm Chanh sai nhân viên công tác lấy các gói chụp ảnh cho cô xem.
Rất nhiều kiểu, nhưng đều không có yết giá.
Cô tiện tay chỉ một gói baby hỏi: "Này bao nhiêu tiền."
Nhân viên công tác liếc mắt nhìn số cái ttreen mặt gói chụp, sau đó trả lời: "Gói chụp hình em bé này giá trị 98000, có thể cung cấp tám đồng phục riêng, tuyển chọn 300 tấm, một đĩa CD, tặng một ablum 300 tấm, và ba cái móc treo 50 tấc. Ngoài ra còn có một chút vật trang trí nhỏ tinh tế, ví dụ như đồ trang trí treo trong xe, móc chìa khóa, ví tiền kẹp giấy linh tinh."
Những nhân viên công tác bên cạnh cũng không có để ý.
Bởi vì các cô đều cảm thấy gói bé cưng đắt giá này, dù là kẻ có tiền cũng chưa chắc sẽ tiếp nhận.
"Đặt một gói."
Nhưng làm cho các cô không ngờ chính là, Thẩm Chanh còn chưa suy nghĩ liền quyết định.
Đến cả nhân viên công tác tiếp đãi Thẩm Chanh cũng lắp bắp kinh hãi, một hồi lâu sau mới phản ứng kịp, vội nói: "Vậy nữ sĩ, nếu như cô muốn đặt gói này, cần giao trước một vạn tiền đặt cọc."
Thẩm Chanh đưa một tấm thẻ cho cô ta: "Trả hết.”
Những nhân viên công tác kia lần lượt há to miệng, sợ ngây người: "...."
Thấy người hào khí, nhưng thật là chưa thấy qua người hào khí như vậy!
Các cô làm việc ở đây lâu như thế, từng nhìn thấy không ít kẻ có tiền, nhưng bình thường đều là một vài người lớn tuổi, ít nhất ở tuổi ba mươi trở lên.
Nhưng người phụ nữ trước mắt này ....
Nhìn kiểu gì, cũng chỉ vừa hai mươi.
Chẳng lẽ, là được người bao dưỡng?
Nếu không sao lại có nhiều tiền như vậy chứ?
Trong lúc nhất thời, tất cả nhân viên đều không có lòng để làm chuyện khác, lần lượt chuyển dời chú ý đến trên người Thẩm Chanh.
Nhìn cô quẹt thẻ, thanh toán toàn bộ, cho rằng sự tình cứ như vậy kết thúc.
"Gói này, cũng đặt luôn."
Ánh mắt mọi người, đồng loạt rơi vào tờ trên ngón tay cô.
Đây là một gói ảnh cưới, phía dưới đánh số là 8888 ....
Nói cách khác, gói này là một gói chụp ảnh đắt tiền nhất!
Giá trị, 198888!
Đối với nhân viên công tác tiền lương 5000 đồng mà nói, đây quả thật là một đả kích vô hình.
Nhân viên công tác tiếp đãi Thẩm Chanh, ngay cả giọng nói cũng bắt đầu có chút run run: "Nữ sĩ, nếu như cô muốn đặt gói này, cần giao năm vạn đồng tiền đặt cọc. Bởi vì đây là gói ảnh đắt nhất tiệm chúng tôi, trang phục bao gồm trong gói này đều cần dựa theo chế tác dựa theo số đo của các người. Cho nên cần giao nhiều tiền đặt cọc một chút, hy vọng cô có thể hiểu được."
"Ừ, hiểu." Thẩm Chanh nói xong, liếc mắt nhìn thẻ nhân viên đang muốn trả lại cho cô, môi mỏng khêu gợi khẽ động: "Trả hết."
Chưa tới mười phút, nhân viên công tác tiếp đãi Thẩm Chanh đẫ đạt hạn mức một tháng..
Nhân viên công tác khác: "...."
Thật đáng sợ!
Vài phút liền tiêu hết hai mươi, ba mươi vạn, rốt cuộc thẻ này có bao nhiêu tiền?
Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Thẩm Chanh, nhìn thấy vẻ mặt cô lạnh nhạt, vẻ mặt không có chút dao động và phập phồng nào, cũng bắt đầu hoài nghi thân phận của cô.
Không không không, nhất định không phải là người tình được phú hào bao nuôi.
Nhìn bộ dáng của cô, cùng với khí chất cao quý phát ra từ trên người cô, chẳng hề giống như là loại phụ nữ vì tiền mà bán thân.
Cho nên, cô thật sự gả cho một người chồng có tiền sao?
Trước khi Thẩm Chanh chưa đến, bát quái của phần lớn nhân viên công tác chính là Tần Cận và Diệp Tử, bởi vì hai bọn họ chọn lựa gói chỉ thấp hơn gói Thẩm Chanh chọn lựa một cấp bậc.
Gói của Thẩm Chanh là 198888, gói của Tần Cận và Diệp Tử là 188888.
Mà sở dĩ bọn họ chọn gói 188888, là vì Diệp Tử nói, 8 càng may mắn hơn 9.
Cho nên liền quyết định gói đó.
"Nữ sĩ, làm phiền cô ký tên chỗ này, lưu lại tên và số điện thoại của cô."
Nhân viên công tác đưa thẻ cho Thẩm Chanh, sau đó nói Thẩm Chanh lưu lại tên và điện thoại ở trên hồ sơ khách hàng.
Nhìn thấy tên Thẩm Chanh, nhân viên công tác chần chờ một chút, cảm thấy hai chữ Thẩm Chanh có chút quen thuộc, nhưng nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra, vì vậy chỉ có thể bỏ qua.
"Thẩm tiểu thư, bởi vì gói cô lựa chọn hệ là gói đắt tiền nhất của tiệm chúng tôi, cho nên cô được ưu tiên hưởng thụ các loại quyền lợi. Ví dụ như, cô tính khi nào chụp ảnh, hoặc là cô muốn chụp ảnh lúc nào, bên chúng tôi đều sẽ có thể điều chỉnh xong thời gian chiều theo ý cô."
"Còn có, nếu như cô không hài lòng những tấm ảnh tiệm chúng tôi chụp cho, cô có thể lựa chọn quay chụp một lần nữa, hoặc có lẽ xin hoàn trả tiền, cho nên cô không cần phải lo lắng sẽ mất trắng tiền."
Nhân viên công tác nói nhiều như vậy, Thẩm Chanh lại chỉ ừ một tiếng, tỏ vẻ biết rồi.
Phản ứng này của cô, ở dưới tất cả cái nhìn của mọi người, lại là một tầng đả kích khác.
Tốn hai mươi, ba mươi vạn, vậy mà còn giống như người không việc gì!
Sau khi đặt hai gói chụp ảnh rồi, Thẩm Chanh không đợi Tần Cận và Diệp Tử chụp xong, sau khi lên tiếng chào hỏi liền định rời đi.
Lúc đi, nhân viên công tác khách khách sáo sáo tiễn cô ra ngoài.
"Thẩm tiểu thư, cô đi thong thả."
Nhìn thấy Thẩm Chanh lên xe, lúc này nhân viên công tác mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc đang muốn xoay người đi vào, đột nhiên nhìn thấy chiếc xe Thẩm Chanh leo lên.
Liếc mắt liền thấy ký hiệu trên xe.
Lại có thể là, Aston Martin!
Trước kia nhân viên công tác cũng từng nghe ông chủ tiệm cưới đề cập tới, loại xe nhãn hiệu này, ít nhất cũng là vài trăm vạn ....
Có thể ngồi xe vài trăm vạn, vậy thì có nghĩa là không biết có bao nhiêu tiền.
Nhân viên công tác lấy tay lau mồ hôi trên trán một phen, xoay người đi vào tiệm ảnh cưới.
Lúc Tần Cận và Diệp Tử chụp ảnh xong đi ra thì đã gần mười một giờ, sau khi hai người đi, mọi người trong tiệm ảnh không nhẫn nại được, bảo nhân viên công tác vừa rồi tiếp đãi Thẩm Chanh lấy hồ sơ khách hàng ra xem.