Địa điểm quay « Trường Độ » là ở cơ sở điện ảnh và truyền hình lớn nhất Trung Quốc, từ thành Bắc đi qua cần bốn giờ.
Hai giờ trên máy bay, sau đó đi đường tàu.
Mặc dù Tống Thanh Y đi theo tổ biên kịch rất nhiều lần, nhưng tới nơi này,số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đại đa số địa điểm quay phim của cô luôn là ở một nơi rất xa.
Trong đoàn làm phim,ai cũng đều đang bận rộn Tống Thanh Y đi qua chào đạo diễn Tân Thất trước. Trước cung điện cao chót vót, các nghệ sĩ bên trong đều mặc phục trang kimono màu trắng đi tới đi lui, bởi vì có cảnh cần thu âm trực tiếp nên xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Trước mặt là cảnh đánh nhau, Tống Thanh Y ngẩng đầu nhìn lên, thấy được Từ Trường Trạch cùng Trình Dật.
Hai người ở trên không trung so kiếm, từng chiêu thức đều rất xinh đẹp, dù vậy nhưng vẫn không tránh mắc phải một số lỗi nhỏ,điển hình là Từ Trường Trạch, phương hướng chân có một chút lệch lạc, đạo diễn Tân Thất ở bên dưới lập tức hét lên.
"Đến, thêm một lần nữa." đạo diễn Tân Thất cầm loa lớn trong tay "A Trạch động tác kiếm của cậu hơi mạnh cường độ cùng biên độ hơi chút lớn. Vừa rồi đã rất khá, sắc nét hơn lần trước rất nhiều. Lần này chúng ta phải tranh thủ một lần qua!"
Dây điện chậm rãi hạ Từ Trường Trạch cùng Trình Dật xuống dưới, trang phục hai người có vẻ hơi phiền phức, thời tiết bây giờ sớm đã bắt đầu lên, trên trán bọn họ cũng không khỏi ra rất nhiều mồ hôi, thợ trang điểm bên này lập tức đi lên bổ trang.
Từ Trường Trạch nhìn về phía đạo diễn Tân Thất, lập tức đưa chân đá Trình Dật, thấp giọng nói: "Nhìn."
Trình Dật liếc nhìn, khóe môi giơ lên một vòng cười, giọng nói nhẹ nhàng, mang theo vài phần đắc ý "Sớm đã thấy được."
Tống Thanh Y vẫy tay với bọn họ, Trình Dật cùng Từ Trường Trạch cũng giơ tay lên.
Sau lại tiếp tục đi lên, quay lần thứ hai.
Qua.
Trình Dật tiến bộ rất lớn, nhưng có thể nhìn thấy anh gầy hơn trước.
Quay xong,mọi người dừng lại nghỉ ngơi, sau đó từng người đi ăn cơm.
Tống Thanh Y cùng đạo diễn Tân Thất hàn huyên một chút, liền bị Ngụy Gia lôi đi qua bên này.
Hiện tại,tất cả người trong đoàn đều lui vào trong xe ăn uống, bọn Trình Dật luôn luôn ở cùng nhau ăn trưa, lần này cũng không ngoại lệ.
Lúc cô lên xe, Trình Dật đã ở bên trong.
Cơm còn chưa có đi lấy, Ngụy Gia liền đem Tống Thanh Y đẩy ra ngoài, lập tức cười nói: "Nam ca, chúng em đi lấy cơm, hai người ăn cái gì? Chúng em lấy."
"Như cũ đi?" Trình Dật vừa diễn xong, giọng có chút câm "Mang thịt cho cô ấy."
"OK." Ngụy Gia lôi kéo Từ Trường Trạch đi lấy cơm.
Tống Thanh Y không thấy Tô Giang, liền hỏi: "Tô Giang đâu?"
"Tìm một nơi hẻo lánh,có lẽ là hút thuốc rồi." Trình Dật nói: "Cậu ta xuất quỷ nhập thần, một lát liền xuất hiện."
"Bất quá..." Trình Dật bỗng nhiên tới gần, cúi đầu ở cổ Tống Thanh Y thở ra một hơi, hơi thở ấm áp đảo qua làn da Tống Thanh Y, chọc cô nổi da gà, lúc vô tình còn lùi về phía sau một chút, sau lại bị cánh tay Trình Dật ôm chặt, dùng lực lôi kéo, Tống Thanh Y bất ngờ rơi vào vòng tay ấm áp của anh.
Giọng anh có chút khàn khàn,cổ họng cố ý đè thấp âm thanh, ở bên tai cô cọ xát, môi ấm áp như có như không ở bên tai, triền miên lại lưu luyến gọi "Vợ ơi!!!."
Chân Tống Thanh Y liền mềm nhũn.
Nếu không phải cả người tựa vào trong иgự¢ Trình Dật, có lẽ chỉ sợ là vừa nãy không chống đỡ nổi ngã phịch xuống đất.
Luôn là như vậy, cô không thể cưỡng lại sự dịu dàng của Trình Dật.
Những ngón tay thon dài của Trình Dật vắt ngang eo cô, Tống Thanh Y lý trí khôi phục một ít, đẩy anh ra một chút, thấp giọng nói: "Bên ngoài có người."
Trình Dật ở vành tai cô khẽ gặm một cái, vành tai nháy mắt đỏ bừng.
" Kính chống trộm." Trình Dật thấp giọng nói: "Bên ngoài nhìn không tới."
Tống Thanh Y giãy dụa "Nhưng một lát bọn Ngụy Gia sẽ trở về."
"A Trạch có nhãn lực." Trình Dật cười nhẹ "Nửa giờ sẽ quay trở lại."
Nếu cần thiết, họ có thể không quay lại.
Đôi môi của Trình Dật chậm rãi xẹt qua cổ Tống Thanh Y, những nơi anh chạm qua đều mang lửa.
"Nhất định là không đủ sức quyến rũ." Trình Dật cố ý hạ giọng nói: "Nên mới khiến vợ nằm trong lòng, nghĩ những chuyện khác."
Tống Thanh Y: "..."
Cái gì chứ.
Tống Thanh Y định cãi lại, lời nói còn chưa nói ra liền bị Trình Dật chặn.
Anh ở trên môi Tống Thanh Y trằn trọc một phen, mơ hồ không rõ nói: " Anh chỉ muốn tập trung vào... Hôn em."
**
Tống Thanh Y cùng Trình Dật ngồi gần cửa sổ.
Kể từ lúc ngồi xuống, Trình Dật vẫn luôn cùng Tống Thanh Y mười ngón tay đan xen, kỳ thật hai người bình thường đều có video, hành tung cả hai bên đều rất rõ ràng, nhưng lúc này thấy người chân thật bên ngoài, vẫn là nhịn không được hỏi thăm lần nữa.
Hàn huyên một lát, Tống Thanh Y nhìn bên ngoài cửa sổ, mọi người liên tục lui tới, nghĩ đến chuyện vừa mới phát sinh, trái tim cô không thể phù phù đập loạn.
" Bọn Ngụy Gia đâu?" Để chuyển hướng suy nghĩ của mình Tống Thanh Y ngừng rối rắm với những vấn đề trước đó và hỏi một chủ đề khác "Như thế nào vẫn chưa trở lại?"
Vừa dứt lời, giọng Ngụy Gia liền truyền đến "Nam ca, chúng em trở về, anh mau mở cửa."
Trình Dật đắc ý đưa mắt nhìn Tống Thanh Y, về sau chỉ chỉ thời gian, ý là ban nãy thời gian anh tính toán hoàn toàn không sai.
Trình Dật đứng dậy mở cửa xe, Ngụy Gia mang hai cà men lên xe, trên tay Từ Trường Trạch là đồ uống, Tô Giang theo sát phía sau.
Sau khi đóng cửa xe, Tống Thanh Y ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt.
Hẳn là của Tô Giang.
Cậu ta vẫn như lúc trước không nói nhiều, lạnh lùng và thờ ơ với bất cứ mọi thứ xung quanh, ngồi đối diện với Tống Thanh Y không nói một lời.
Ngụy Gia cũng tìm một chỗ ngồi xuống, một bên lấy cơm hộp ra,một bên hưng trí bừng bừng nói: "Dựa vào! Đoán xem chúng em đã thấy ai khi đến lấy cơm?"
Tâm tình Trình Dật đang rất tốt theo lời của cậu hỏi: "Ai?"
"Có người đến tham ban anh Quan." Ngụy Gia bỗng nhiên thở dài "Nam ca,anh đoán xem là ai?"
"Anh ta ở trong giới nhân duyên tốt, có người tham ban không phải là chuyện bình thường sao." Trình Dật mang hộp cơm đầy thịt để trước mặt Tống Thanh Y, sau đó chọn mấy món bình thường anh cảm thấy hương vị coi như có thể nuốt xuống, tất cả đều bày trước mặt Tống Thanh Y, cười nói "Chẳng lẽ là nữ thần mới của cậu gần đây?"
"Đã đoán đúng một nửa." Ngụy Gia đem đồ trong tay toàn bộ dọn xong, vượt qua Tô Giang hướng bên ngoài cửa sổ liếc nhìn "Chính mọi người tự nhìn đi."
Nói xong chỉ qua bên kia"Ở nơi đó, thấy không? Đối diện anh Quan là ai?"
Ngụy Gia vốn là hỏi Trình Dật, nhưng Tống Thanh Y lại đọc lên miệng "Thượng Nghiên."
Ngụy Gia lập tức im lặng, trở lại vị trí ăn cơm "Em hoàn toàn không có ý gì khác."
Tống Thanh Y lại nhìn bên ngoài cửa sổ, Thượng Nghiên đang mặc một chiếc áo sơ mi hoa ô vuông, tóc được xoắn thành bím, tự nhiên rơi xuống, khóe miệng từ đầu đến cuối giơ lên một vòng cười.
Mà bên cạnh cô lại là một người dáng dấp rất đẹp.
Mặc trang phục của Sư tôn, mặc dù đi bên cạnh cô ấy, nhưng tổng thường thường quay đầu nhìn cô, trong mắt đều là ôn nhu.
Hai người cùng nhau lên xe.
Tống Thanh Y quay đầu hỏi: "Người kia là Quan Cảnh Minh sao?"
Ngụy Gia đang ăn, nhanh chóng gật đầu, sau đó nuốt xuống với tốc độ như tên lửa, lập tức bắt đầu phổ cập "Hai người bọn họ đi cùng một chỗ thật sự rất xứng đôi. Nhất là anh Quan, anh ấy bình thường chính là cái đồ đầu gỗ, ở trong đoàn phim đều không cùng nữ diễn viên cười nói, kết quả bây giờ khi vừa nhìn thấy Thượng Nghiên,liền nở nụ cười rất nhiều.Nói hai người bọn họ không phải yêu đương,em một chút cũng không tin."
Từ Trường Trạch ᴆụng ᴆụng cánh tay của cậu, thấp giọng nói: "Nam chưa lập gia đình nữ chưa gả, yêu nhau không phải rất bình thường sao?"
"Cũng ngược lại là." Ngụy Gia gắp một miếng thịt, rầu rĩ nói: "Nếu Thượng Nghiên thật sự rời giới, lựa chọn anh Quan so với Trần Đạc tốt hơn nhiều."
Trình Dật liếc xéo cậu một chút.
Ngụy Gia nhai cơm, nhịn không được nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bên ngoài đã không nhìn thấy Thượng Nghiên cùng Quan Cảnh Minh, cậu cúi đầu tiếp tục chuyên tâm ăn cơm, mơ hồ không rõ nói: "Dầu gì cũng nữ thần lúc trước của tớ, tổng hy vọng cô ấy sống tốt một chút."
Tống Thanh Y quay đầu, trong đầu như cũ là hình ảnh Thượng Nghiên mặc áo sơ mi hoa ô vuông khi nãy.
Giống như nháy mắt trở về mười năm trước.
Khi lần đầu tiên nhìn thấy Thượng Nghiên, Thượng Nghiên cũng mặc như vậy.
"Ăn cơm." Trình Dật nói.
Ngụy Gia cơm nước xong, lòng còn sợ hãi nhìn Tống Thanh Y một chút, nhịn không được bát quái "Ngày hôm qua,trên Hot search có đưa tin Trần Đạc cùng bạn gái mới bị bắt gặp ở khách sạn, hôm nay Thượng Nghiên liền đến tham ban anh Quan, mọi người nói xem bên trong có liên hệ gì sao?"
Tống Thanh Y ngẩng đầu nhìn Ngụy Gia "Cái gì?"
Ngụy Gia mang di động qua, đem chuyện phát sinh ngày hôm qua cho cô nhìn "Đây,tin Trần Đạc cùng nữ diễn viên mới ở khách sạn, ở một đêm không ra, còn có hình ảnh hai người hôn môi."
Tống Thanh Y tỉ mỉ đem tin tức nhìn một lần, về sau nhìn phía bên ngoài cửa sổ.
Trong lòng bỗng nhiên lóe lên một tia dự cảm không tốt.
Đang thất thần, di động trong tay liền bị rút, quay đầu nhìn, Trình Dật cầm điện thoại đưa cho Ngụy Gia, nhẹ nhàng nói: "Cậu không để cho người ta ăn cơm sao? Cả ngày bát quái bát quái, cẩn thận ngày nào đó tới mình."
"Em chỉ là nam diễn viên tuyến 18 có gì mà chú ý chứ!!!." Ngụy Gia tiếp tục vui vẻ ở trên internet lướt.
"Còn rất cao hứng sao?" Trình Dật liếc cậu.
Ngụy Gia ha ha ha cười khan hai tiếng "Nam ca,anh không biết khoảng thời gian trước vô cùng đáng sợ, lúc mới ra mắt, sức chiến đấu fan quả thực kinh người, em phải tự bảo hộ quần áo chính mình."
Trình Dật không nói chuyện.
Đưa tay nhẹ nhàng xoa tóc Tống Thanh Y, Tống Thanh Y ngẩng đầu nhìn anh.
Trình Dật kẹp một miếng thịt đi qua "Ăn nhiều một chút."
Tống Thanh Y cúi đầu đáp "Vâng".
Bữa cơm trong đoàn phim không ngon lắm, nhưng không tính là khó ăn, kỳ thật Tống Thanh Y hoàn toàn ăn không ra được cái tư vị gì.
Trong đầu của cô đều là mọi thứ liên quan đến Trần Đạc cùng Thượng Nghiên.
Ăn xong cơm, mọi người bắt đầu nghỉ ngơi,bọn Ngụy Gia bên này tiện thể hỏi Tống Thanh Y một số vấn đề.
Ngụy Gia bắt đầu nói chuyện nghiêm chỉnh hỏi Tống Thanh Y đắp nặn nhân vật này ý nghĩa là cái gì, sau đó tự mình cắn kịch bản.
Đối với cuộc trò chuyện ngắn hôm nay, đặc biệt vô cùng quan trọng với bọn Ngụy Gia, lời ít mà ý nhiều có thể giúp họ tìm cảm giác nhân vật mình mang trên người sâu sắc hơn,quan trọng nhất là bọn họ gặp phải một đạo diễn khắc nghiệt,khó tính như Tân Thất thì phải cần tỉ mỉ chuyên tâm.
Nghỉ ngơi hơn một giờ, buổi chiều lại tiếp tục.
Tống Thanh Y ở trong xe cũng nhàn, thậm chí có chút nhàm chán, vốn nghĩ muốn nghỉ trưa, nhưng nhắm mắt lại làm thế nào cũng ngủ không được, đành phải tự mình đi ra bên ngoài.
Cô mang ghế nhỏ ngồi bên cạnh đạo diễn Tân Thất, cầm lấy kịch bản nhìn sơ qua một chút, nhìn thấy một số vấn đề không nhịn được ở tại đó sửa chữa vài chỗ.
Qua ống kính, cô nhìn thấy « Trường Độ » như trong tưởng tượng chính mình.
Sau khi nhìn hơn nửa giờ, bỗng nhiên muốn đi vệ sinh, hỏi vị trí, sau đó vội vàng tiến đến.
Vừa chuẩn bị đẩy cửa nhà vệ sinh, ở bên ngoài bất ngờ thấy được Thượng Nghiên.
Cô trang điểm nhẹ, hơi gầy, nhìn giống như tùy thời đều sẽ bị gió thổi đi.
Nhìn thấy Tống Thanh Y, Thượng Nghiên cũng sửng sốt.
Hai người bốn mắt nhìn nhau tương đối lâu, Thượng Nghiên nhìn Tống Thanh Y vẫy tay, thấp giọng nói: "A Thanh."