Chim Sẻ Ban Mai - Tập 2 - Chương 13

Tác giả: Quách Ni

Ko đợi tôi kịp phản ứng, ௱ôЛƓ Thái Nhất đã nhanh như chớp biến mất sau cánh cửa căn phòng
Phía sau, lại truyền đến tiếng ho khán của bác gái quản lý. Hẳn là nàng muốn ám chỉ, trời ko còn sớm, nam sinh nên rời đi
Kim Ánh Minh thức thời lên tiếng nói “Tôi đi đây” . Nói xong liền xoay người rời khỏi ký túc xá
“Thu Thu! Giữ gìn sức khỏe!” Hà Đồng nói xong, cũng đi theo phía sau Kim Ánh Minh vội vàng rời đi
Hiện tại, trong phòng chỉ còn lại mình tôi và bảo mẫu của nàng
Thượng Hà Hành dùng ánh mắt chán ghét , lạnh lùng đánh giá tôi 1 chút
“Vú Trương! Đem hành lý của tôi đặt sang bên kia! Đúng rồi, giúp tôi thay hết dra giường ở đây, vừa rồi dra giường bị tên ௱ôЛƓ Thái Nhất kia chạm phải, bẩn gần ૮ɦếƭ!! Cả toilet toàn bộ cũng phải khử trùng!! Đúng là bẩn hết sức!” Thượng Hà Hi nghiêng trái nghiêng phải nói
Đúng rồi, tôi nhớ ko lầm thì Thượng Hà Hi mắc bệnh khiết phích (*mê sạch)!! Nhưng mà ko ngờ tới nàng lại bệnh nặng đến mức này….Về sau tôi phải cẩn thận hơn một chút mới được!
“Đúng rồi! Ma Thu Thu!”
“A! Gì vậy!”
“Cô đã ở chung với tôi cùng 1 phòng, vậy cô cũng phải tuân theo luật của tôi!” Thượng Hà Hi ngồi xuống đối diện tôi, mặt ko chút thay đổi nhìn tôi
“Quy củ?…………”
“Ừ. Thứ nhất, đồ đạc của tôi cô ko được chạm vào!”
“A……được…….” tôi gật gật đầu
“Thứ hai, mỗi lần dùng toilet xong phải dùng nước khử trùng trừ độc! Cả phòng tắm cũng vậy!”
A………….lại khử trùng?
“Thứ ba, ngoại trừ thời gian ngủ ra, giường và bàn của cô phải sạch sẽ! Nếu ko thì cô ở phòng khách đi!”
“Vì…………..vì sao?” Tôi tò mò hỏi
“Cô ở chung với tôi trong 1 phòng, nếu đồ đạc của cô lung tung lộn xộn, thì làm sao tôi có thể ở?!” Thượng Hà Hi ko kiên nhẫn nói
“a………được……………”
“Ừ. Thứ bốn, nói chuyện nhất định phải nhỏ giọng! Ko được nghe điện thoại trong phòng! Tôi thích sự yên tĩnh”
“Được………..”
“Thứ năm, mỗi ngày phái quét dọn phòng 3 lần! Thùng rác mỗi giờ đổ 1 lần!”
“Được………..được rồi…….”
“Cuối cùng, ko được mang người ko đàng hoàng đến ký túc xá! Nơi này ko phải là quán bar hay câu lạc bộ đêm! Cô cũng nên kềm chế lại mấy hành vi ko đứng đắn của mình!”
“……………tôi biết rồi………..” Giọng nói tôi có chút run run
“Tốt lắm, trước tiên là như vậy!! Sau này nếu như tôi cảm thấy ko ổn, sẽ thêm điều khoản vào!”
……………………..
Lòng lập tức trở nên nặng trịch………Tôi biết rất rõ………………Mọi mong chờ một cuộc sống kí túc xá vui vẻ của mình đã biến thành bọt biển…..Đổi lại là sự ђàภђ ђạ. Nhưng mà vì bầu ko khí hòa bình của phòng ngủ sau này, tôi sẽ cam nguyện trở thành “người đầy tớ của nhân dân”
“A? Tiểu Hi! Cậu ở gian ký túc xá này sao?!”
A! Tử Lôi đến đây!! Vừa nhìn thấy nàng, tôi liền hận ko thể rút đầu vào trong áo
“Tử Lôi, cậu đến rồi!” Thượng Hà Hi nở một nụ cười hiếm thấy
Bọn họ là kẻ có tiền , kẻ có tiền gặp kẻ có tiền có vẻ thuận mắt , khó trách , họ gặp tôi lại tỏ ra chán ghét như thế
“Ma Thu Thu!! Sao cô lại ở trong này?!” Tử Lôi thấy tôi liền kinh ngạc lớn tiếng hỏi “Tiểu Hi! Cậu đừng nói cho tôi biết là cậu và Ma Thu Thu ở cùng một gian ký túc xá nha!”
Thượng Hà Hi chép miệng, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Tử Lôi
“Trời ạ! Tiểu Hi! Cậu thích nhất là sạch sẽ!! Sao cậu lại có thể dễ dàng ở cùng phòng với cái loại bỏ đi này!!”
Cái gì? Cái loại bỏ đi?!
“Hết cách rồi Tử Lôi, trường học đã an bài, ko đổi được”
Tôi………..tôi thấp kém như vậy sao? Chỉ là hai người mặc quần áo cao cấp hơn so với tôi , ở phòng lớn hơn so với tôi, đồ dùng đắt tiền hơn so với tôi , nhưng mấy chuyện đó ko có nghĩa là tôi ko sạch sẽ a!
“Tôi…………mỗi ngày đều dùng dung dịch tẩy độc hiệu 84 để rửa tay!” Miệng tôi chỉ có thể run rẩy vì bản thân mình bào chữa
Tử Lôi nhìn tôi, tinh thần nhất thời tỉnh táo!
“Chậc chậc chậc! Đúng rồi!! Lúc nãy vừa đi qua hành lang tôi có nghe được mọi người bàn tán, vừa rồi có phải Kim Ánh Minh và ௱ôЛƓ Thái Nhất đến giúp Ma Thu Thu xách hành lý phải ko?!”
Tôi rút cổ gật gật đầu
“Ai! Ma Thu Thu ơi là Ma Thu Thu!Tôi cảm thấy cô quả thật rất xứng đáng với cái danh hiệu “cô gái thối rửa” nhất thế giới!! Cô ko biết xấu hổ sao?!”
“Tôi…………” Tôi muốn cãi lại, nhưng nghĩ lại, rốt cuộc vẫn đem câu nói nuốt trở về
“Ko phải ngày nào cô cũng muốn khoe Kim Ánh Minh và ௱ôЛƓ Thái Nhất thích cô đến mức nào chứ?”
“Ko……….ko phải…………..”
“Ko phải!!? Tôi thấy đúng là như vậy! Tâm cơ cô nặng như thế, coi chừng lãnh nạn nha! Đừng tưởng rằng đã có ௱ôЛƓ Thái Nhất và Kim Ánh Minh ngày ngày bảo vệ thì Sẻ con như cô luôn luôn yên ổn , sau này nói ko chừng cô sẽ bị người ta hận Ϧóþ ૮ɦếƭ………….tựa như Ϧóþ ૮ɦếƭ một con chim sẻ ………”
Ϧóþ ૮ɦếƭ 1 con chim sẻ?…………….Chẳng lẽ con chim nhỏ đã ૮ɦếƭ kia là do Tử Lôi làm?
Tôi kinh ngạc nhìn cô gái đang cười lạnh trước mặt! Tại sao……….rốt cuộc tôi đã làm sai điều gì để cho nàng hận tôi như vậy?!!
Tôi ngàn phần sợ hãi, bắt đầu cuộc sống kí túc xá
Vì ko muốn làm trái với luật lệ của Thượng Hà Hi, nên tôi lên giường rất sớm, tắt điện thoại di động,tôi bước vào mộng đẹp
Ko biết đã qua bao lâu………
“Này ! Này! Tỉnh lại!”
“A?…………..Ai vậy?” Tôi dụi dụi mí mắt nặng nề
Hở? Là Thượng Hà Hi?!! A…………..đúng rồi………bắt đầu từ hôm nay trở đi, tôi chính thức bước vào cuộc sống nơi kí túc xá này , mà Thượng Hà HI chính là bạn cùng phòng với tôi
“Tôi đi chạy bộ.Cô phải quét dọn kí túc xá 1 chút , nhớ dùng dung dịch khử trùng tẩy độc toilet”
“Được…………được…………” Tôi kềm chế cơn ngáp, gật gật đầu
Thượng Hà Hi vẻ mặt ko chút thay đổi, nhìn tôi liếc mắt 1 cái, đi ra khỏi kí túc xá
Quên đi, nếu đã tỉnh, vậy thì nên cố gắng rời giường!!
Tôi xoa xoa đôi mắt mệt mỏi, từ trên giường ngồi dậy
Phù………..mỗi ngày đều phải làm vệ sinh phòng ngủ ba lần, sáng sớm 1 lần , giữa trưa 1 lần, buổi chiều 1 lần, đây là quy định của Thượng Hà Hi
Tuy rằng tôi cảm thấy có chút quá đáng, nhưng mà vì mục đích ở chung, tôi chỉ có thể nhường nhịn nàng……….A! Ko sao! làm vệ sinh thôi mà!Ko thể làm khó tôi!!
Tôi tự an ủi mình, rồi xoắn tay áo chuẩn bị lao vào làm việc
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Chưa đến 1 giờ , toàn bộ gian kí túc xa đã được tôi lau qua 1 lần, ngay cả nhưng ngóc ngách nhỏ nhất tôi cũng ko buông tha! A! Làm như thế này hẳn Thượng Hà Hi ko thể xoi mói được cái khuyết điểm gì!
Tôi chùi chùi mồ hôi trên trán………….Oa! Sao lại ra nhiều mồ hôi như vậy!! Ngay cả quần áo cũng ướt cả!! Tôi nhìn nhìn đồng hồ, hiện tại thời gian ko còn sớm nữa, chi bằng tắm rửa 1 chút đi
Nghĩ đến đây, tôi liền chuẩn bị quần đi vào phòng tắm
Rào! Rào!
Ô………..Tắm rửa xong thật thoải mái, cả người tôi đều nhẹ nhàng , khoan khoái cả lên!! Xem ra, phòng tắm kí túc xá này so với nhà tôi còn muốn cao cấp hơn! Sức nước lớn như vậy! Cảm giác thật thoải mái! Ha ha!
!!
Tâm tình của tôi thả lỏng, cuối cùng tôi ko tự giác cất lên tiếng ca!
“A! Lạnh quá!!” Tôi đột nhiên hét lên 1 tiếng choi tai, từ trong vòi hoa sen lui ra!
Chuyện gì thế này!! Vừa rồi còn là nước ấm mà tại sao lại đột ngột chuyển thành nước lạnh?!! Bây giờ còn là tháng ba, nhiệt độ ko khí so với mùa đông ko cao hơn là bao nhiêu! Ô ô ô ô! Lạnh ૮ɦếƭ mất!
Hắc xì! Tôi đánh một cái hắc xi thật to , quấn khăn lại, lạnh run bước ra
A! Máy nước nóng đã bị tắt mất!
Đây là có chuyện gì?! Trước khi tắm rửa, rõ ràng tôi đã mở nó ra rồi mà!
Chẳng lẽ là Thượng Hà Hi…………Tôi nhìn quanh quanh trong phòng …………….ko thấy, nàng còn chưa trở về, ko phải nàng! Vậy….vậy là ai a?!! Chẳng lẽ có người khác bước vào phòng tôi sao?!!
Chẳng lẽ là…………….trộm?!!!
Nghĩ đến đây , tôi ko khỏi cuống quýt chạy vào phòng ngủ mở túi hành lý của mình ra!!
A!!! Đồng phục…………đồng phục! Đồng phục mùa đông của tôi hiển nhiên đã bị người xé nát! Tại sao?!! Tại sao lại như vậy?!! Rốt cuộc là do ai làm
Đầu của tôi loạn càng thêm loạn
Từ kí túc xá mà đến phòng học phải mất hơn hai mươi phút
Đúng là trời ko thương người , hôm nay đột ngột tắm phải nước lạnh, hiện tại còn bị gió Bắc lãnh lẽo đập vào người!!
Đúng là ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ (*), thì ra ông trời cũng thích thấy người gặp nguy a!
“A? Kia ko phải là Ma Thu Thu sao? Sao cô ta lại mặc đồng phục mùa xuân? Cô ấy ko lạnh à?!”
“Chắc là muốn tỏ rõ phong độ nên ko cần ấm!”
Hai bạn học đi qua tôi nhỏ to bàn tán, thỉnh thoảng còn truyền ra 1 hai tiếng cười trộm
Hắt xì ! Hắt xì!!
Mặc kệ các nàng!! Tốt nhất là nên đi thật nhanh đến lớp! Tôi………..ngay cả cái mũi cũng muốn đông!
Ai da!! Sao đột nhiên gió lại lớn như vậy! Ko hay, ko hay rồi, váy dài mỏng manh của tôi lại bay lên, đúng là dọa người quá đi!
Tôi vội vàng giữ váy , ngẩng đầu nhìn quanh, ko có người!! Thật là may! Hẳn vừa rồi ko có người nhìn thấy. Nếu ko , tôi ko muốn sống nữa…Ô ô ô……….Ma Thu Thu, mày phải tin tưởng, nhất định là ko có người nhìn thấy
Hắt xì! Hắt xì!
Đột nhiên cảm thấy thật ấm áp……………Cái áo khoác này đã khoác trên vai tôi từ khi nào??
Tôi kinh ngạc quay đầu nhìn lại!
“௱ôЛƓ Thái Nhất………là anh! hắt xì hắt xì!” Vừa rồi, váy bay lên…………..Hắn ko thấy gì chứ??
“Oa! Sẻ con! Nước miếng của cô đã phun đầy mặt tôi rồi!”
“A……….thật xin lỗi……hắt xì! hắt xì!”
“Được rồi, được rồi!! Nhanh nhanh khoác áo của tôi đi!! Cô cũng thật là!! Sao lại ăn mặc ít quần áo như vậy a?? Đầu của cô ko bị chập mạch chứ? Thân hình của cô lại ko được tốt!! иgự¢ và ௱ôЛƓ đều lép xẹp…………” A! Nói cái gì vậy, chẳng lẽ hắn đã nhìn thấy hết!! Ko , ko đâu, nhất định là ko. Tôi cứng rắn bảo trì bộ dạng bình thường
Ô ô ô ô………….௱ôЛƓ Thái Nhất thối! Anh cho tôi mượn đỡ áo khoác mặc thì tốt rồi!! Tại sao lại còn vô nghĩa nhiều lời như vậy a!!
“Hắt xì!! Đồng phục……….đồng phục của tôi bị rách………Hắc xì!!”
Oa! Thảm ! Nước mũi của tôi lại chảy ra!
Tôi vội vàng đưa tay lục túi xách lấy khăn giấy che mũi!
“Cái gì?! Đồng phục của cô bị rách!!? Sẻ con, cô phải cẩn thận chứ?!”
A! ௱ôЛƓ Thái Nhất! Đứng có kéo tay tôi !! Nước mũi của tôi! Nước mũi! Khăn giấy che mặt! Khăn giấy che mặt! Ô ô ô ô!!
Tách tách!! Tách tách!! Tách tách!!
“Oa! ௱ôЛƓ Thái Nhất lau nước mũi cho Ma Thu Thu!! HÌnh ảnh đáng quý!! Tôi chụp!! Tôi chụp!”
Ô…………Tên Hà Đồng này sau lại xuất hiện đột ngột như vậy?! Hắn là chó cảnh sát sao?!!
“Im miệng! Tôi có việc phải hỏi Sẻ con!” ௱ôЛƓ Thái Nhất hung dữ trừng mắt liếc nhìn Hà Đồng 1 cái, quay đầu lại nhìn tôi “Sẻ con, mau nói cho tôi biết! Rốt cuộc sao lại thế này?! Là có người hại cô phải ko?!”
“A….thật……….thật ra buổi sáng tôi đột ngột phát hiện cúc áo của mình bị rớt , đúng lúc tôi lại ko kịp may, cho nên chỉ có thể mặc bộ này….”
“Thật sao? Ko ai bắt nạt cô?!”
“Ừ…….thật…………”
Tôi có cảm giác như ௱ôЛƓ Thái Nhất đang nhẹ nhõm thở ra 1 hơi, hắn thật sự đang lo lắng cho tôi
Nhưng mà, nói như vậy cũng tốt. Nếu như để hắn biết chuyện tình sáng sớm hôm nay, hắn nhất định sẽ làm ra những chuyện long trời lỡ đất…..Ai…………..
“A! Sẻ con! Tay cô lạnh quá!” ௱ôЛƓ Thái Nhất nói xong liền đột ngột nắm lấy tay tôi xoa xoa trong lòng bàn tay ra sức hà hơi!
“௱ôЛƓ Thái Nhất…………….” Tôi vẻ mặt đỏ bừng đứng ngốc tại chỗ, một câu cũng ko nói nên lời
“Oa! Tôi chụp! Tôi chụp! ௱ôЛƓ Thái Nhất sưởi ấm cho Ma Thu Thu! Hình ảnh thật cảm động! Ô ô ô ô! ௱ôЛƓ Thái Nhất!! Anh ko hổ là thần tượng của tôi!”
Trời ạ………..tên Hà Đồng này , đúng là ồn ào
“Các cậu xem!! ௱ôЛƓ Thái Nhất và Ma Thu Thu sáng sớm đang làm cái gì kìa!?”
“Thật thân thiết nha! Xem ra tin đồn bọn họ có con là chuyện thật rồi!”
“Đúng rồi nha!”
Giọng nói của Hà Đồng hấp dẫn ánh nhìn của mọi người xung quanh
“Ha ha ha ha!! Tiểu tử!! Cậu thật đáng yêu!Nhớ rõ phải đem hình ảnh “câu chuyện rực rỡ” của bổn đại gia sao ra một phần cho tôi!!”
“Được! Ko thành vấn đề!”
Câu chuyện rực rỡ? Tên ngu ngốc này thật thích nói hưu nói vượn………..
“Hắt xì! ” ௱ôЛƓ Thái Nhất đột ngột đánh 1 cái hắc xì thật to! Hắn xoa xoa cái mũi, nhìn Hà Đồng, khóe mắt chợt lóe lên tia sáng gian tà!!
“Hớ hớ!! tiểu tử! Cậu là FANS của tôi, vậy thì đem áo khoác của cậu kính dâng cho thần tượng của mình mặc đi!!” ௱ôЛƓ Thái Nhất nói liền chạy về phía Hà Đồng
“A! Đừng ! Rất lạnh nha!!” Hà Đồng quay đầu ko tuân lệnh bỏ trốn!
Tôi nhìn bóng lưng ௱ôЛƓ Thái Nhất, bất đắc dĩ cười cười lắc đầu. Đột nhiên, tôi chợt nhớ đến biểu tình nghiêm túc vừa rồi của ௱ôЛƓ Thái Nhất, mặt của tôi càng thêm đỏ bừng……………..
mặc vào áo khoác của ௱ôЛƓ Thái Nhất cảm giác ấm áp tăng lên rất nhiều! Nhưng mà tôi phải nhanh nhanh trả lại cho hắn mới được! Tôi nghĩ nghĩ rồi vội vàng đi tới lớp
“A? Kim Ánh Minh! Anh đã đến! Hôm nay anh đến rất sớm nha……….” Đầu tôi đột nhiên sáng ngời
“Ừ, xin chào!” Kim Ánh Minh ngẩng đầu nhìn tôi
A! Mắt của hắn hình như có chút thâm quần , chắc là ngày đầu tiên ngủ ở ký túc xá nên ko quen……….
Hả? Sao lại thế này?! Sao hắn………….hắn lại dùng ánh mắt kì quái đó nhìn tôi?! Ách………ko…………hình như là đang nhìn vào cái áo khoác này
“Sao lại mặc đồng phục của nam?” Kim Ánh Minh chỉ chỉ áo khoác của ௱ôЛƓ Thái Nhất trên người tôi
“A! Đồng phúc của tôi bị rách, cái này là ௱ôЛƓ Thái Nhất cho tôi mượn!” Tôi cười cười nói
A? Kim Ánh Minh………hắn làm gì vậy?! Sao lại ϲởí áօ khoác của mình ra?!
Đang lúc tôi hoang mang, Kim Ánh Minh đã đột ngột kéo áo khoác của ௱ôЛƓ Thái Nhất trên người tôi ra!
Sau đó, hắn lại khoác áo của mình lên vai tôi,rồi lại thuận tay đem áo khoác của ௱ôЛƓ Thái Nhất ném ra ngoài cửa sổ lớp học………….
Tôi ngây ngốc nhìn Kim Ánh Minh, ko biết nên phản ứng thế nào………….
Kim ÁNh Minh………..thì ra anh cũng biết để ý đến chuyện bên ngoài……….
“A! Chuột ૮ɦếƭ! cậu làm gì vậy?! Dám vứt bỏ quần áo của bổn đại gia!!” tình cờ, ௱ôЛƓ Thái Nhất vừa mới bước vào lớp, hắn lại vừa vặn thấy cái cảnh Kim Ánh Minh vứt áo của mình, nhất thời tức giận oang oang kêu lên
“A? ௱ôЛƓ Thái Nhất và Kim Ánh Minh lại muốn đánh nhau?!” Hà ĐỒng cầm DVđột ngột xuất hiện trước cửa phòng, hướng về ௱ôЛƓ Thái NHất và Kim Ánh Minh ra sức chụp!!
“Chuột ૮ɦếƭ!! Mau đi ra ngoài nhặt áo khoác cho tôi nhanh lên!!”
“Ko đi!”
“Cậu nói cái gì?!!”
“Oa! Kim Ánh Minh cố lên! ௱ôЛƓ Thái Nhất cố lên!! Hình ảnh quý giá! Hình ảnh quý giá đây!!”
“Sao lại thế này? Bọn họ lại muốn đánh nhau sao?”
“Ô ô ô ô! Đừng đánh vào mặt Kim Ánh Minh a! Ô ô ô !”
Trong lớp học hiện tại đã loạn thành một mảng!! làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nếu như có Bắc Nguyên Ái tỷ ở đây thì tốt rồi……….vừa nghĩ đến Bắc Nguyên Ái tỷ , lòng tôi lại đau xót…………..
Ko được!! Tôi phải nhanh tay nhặt áo khoác của ௱ôЛƓ Thái Nhất lại, nếu ko sẽ xảy ra chuyện long trời lỡ đất………
A! Thầy chủ nhiệm đến rồi!”
Thầy thở phì phì đi vào lớp học, thấy ௱ôЛƓ Thái Nhất và Kim Ánh Minh đang xúm vào đánh nhau, nhất thời mặt mày choáng váng
“Đừng tay!! Mau mau dừng tay!!” Thầy chủ nhiệm tức giận đến kêu to
“DỪng tay a! ௱ôЛƓ Thái Nhất!! Kim Ánh Minh!! Mau dừng tay lại! Thầy chủ nhiệm đến!!” Tôi gấp đến độ vội vàng chạy đến túm lấy ống tay áo của hai người
௱ôЛƓ Thái Nhất và Kim Ánh Minh nghe thấy lời tôi, rốt cuộc mới chịu dừng lại
“௱ôЛƓ Thái Nhất!! Đây là đồng phục của em sao?” Thầy chủ nhiệm giơ ra 1 cái áo khoác sau lưng có thêu một chữ “௱ôЛƓ” thật to, tức giận hỏi
“A! Là đồng phục của tôi! Thì ra thầy đã giúp tôi nhặt nó!! Cảm ơn nha!” ௱ôЛƓ Thái Nhất nói xong , liền đi lên phía trước ko chút khách khí cầm lấy đồng phục của mình
“Thằng………thằng nhóc thối ………….” Thầy chủ nhiệm bị cái thái độ của ௱ôЛƓ Thái NHất làm cho tức giận đến phát run “௱ôЛƓ Thái Nhât! Em tùy tiện đem đồng phục vứt đi!! Còn vứt xuống đầu tôi!! Tên học sinh cá biệt này , mau ra ngoài hành lang đứng cho tôi”
“Cái gì?! Sao tôi lại phải đứng!! Đồng phục ko phải do tôi ném xuống!” ௱ôЛƓ Thái Nhất bất mãn ồn ào
A! ௱ôЛƓ Thái Nhất ngu ngốc!! Thầy chủ nhiệm càng ngày càng tức giận
Vì ko muốn sự việc càng trở nên phức tạp, tôi vội vàng đứng dậy!
“Thầy chủ nhiệm…………thầy chủ nhiệm!! Cái áo khoác đó vừa rồi là do em……….”
Lời của tôi còn chưa nói xong, đã bị thầy chủ nhiệm phán xét!! Ô ô ô!! Xem ra thầy đã tức giận muốn điên lên rồi…..
Được rồi!! Có giải thích nữa cũng dư thừa, tôi kéo kéo tay ௱ôЛƓ Thái Nhất, lôi hắn ra ngoài hành lang
“Hừ! Ông già thối!! Đi xử oan người tốt!” ௱ôЛƓ Thái Nhất dựa lưng vào tường tức giận nói
“Quên đi, đừng nói nữa, nếu ko mọi chuyện sẽ ko hay………” Tôi thở dài
“Tôi cũng đứng”
A?! Kim Ánh Minh?!! Sao hắn cũng chạy ra ngoài hành lang chịu phạt ?! Là thầy chủ nhiệm bắt hắn ra đây?! Ko thể nào……….
“Chuột ૮ɦếƭ!! Cậu tới làm gì?!!” ௱ôЛƓ Thái Nhấ thở phì phì nói
“Áo là tôi ném. Tôi (đáng bị) phạt đứng” Kim Ánh Minh yên lặng nói, sau đó lại nhìn nhìn tôi
Kim Ánh Minh………..tôi còn tưởng rằng một kẻ thân phận cao quý như anh, tuyệt đối sẽ ko làm vậy, ko ngờ tới
“Chuột ૮ɦếƭ!! Lần này coi như cậu thức thời ! Hừ!”
Tin tức tam giác “bermunda” 3 người chúng tôi bị phạt đứng, lập tức đã lấy tốc độ của ánh sáng loan truyền ra khắp trường trung học Hayakawa!! Cơ hồ mọi người đều chạy đến xem cảnh tượng kì quan này! Đương nhiên, trong đám người đó ko thể thiếu Tử Lôi, Hoa Chi, Việt Mỹ, và thậm chí ngay cả Hà Ảnh NGuyệt và Thượng Hà Hi cũng đi tới!!
“Hừ!! Con nhỏ xấu xí!!” Tử Lôi nghiến răng nghiến lợi, đứng ở một góc nhìn tôi
“Minh, đã xảy ra chuyện gì?” Hà Ảnh Nguyệt khó hiểu hỏi
Tan học rồi…….cuối cùng cũng đã tan học
Ô ô ô ô! Ngày hôm nay sao mà dài thế!
Đầu tiên là nước tắm đột nhiên trở nên lạnh như băng , sau đó là đồng phục của tôi bị người xé rách , sau lại còn bị thầy bắt phạt đứng……… Một ngày hôm nay của tôi quả thật là ko may mắn cho lắm
Nhiệt độ ko khí buổi tối hạ xuống thật thấp , tôi mặc phong phanh đồng phục mùa xuân , run run lập cập trở về kí túc xá
“Cô đã về?”
Tôi vừa mở cửa đã nghe thấy giọng nói của Thượng Hà Hi
“Ừ, tôi…………..tôi đã trở về! Hắc xì!”
Tiêu rồi!! Xem ra tôi đã bị cảm……….A………….khó trách tại sao đầu óc lại quay mòng mòng nư vậy……
“Thùng rác đã gần đầy rồi! Mau đem nó đổ đi cho tôi!” Thượng Hà Hi mặt ko chút thay đổi nói “Đúng rồi, trên bàn học của cô rất lộn xộn. Nhìn sơ qua bẩn ૮ɦếƭ được!! Mau đem đồ đạc cất vào ngăn tủ đi!”
“A……….được, được…………..hắc xì! hắc xì!”
“A! Cô làm gì vậy?! Sao lại hắc xì trước mặt tôi!! Làm như vậy cô sẽ lây bệnh cho người khác có biết ko?!! Trời ạ!! Bẩn gần ૮ɦếƭ!! Phải mau mau gọi người tới khử độc mới được!!” Thượng Hà Hi cuống cuồng gọi điện thoại cho bảo mẫu của nàng
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc