RÌNH COI
Khí trời dễ chịu, bầu trời ngàn vạn vì tinh tú, gió đêm nhè nhẹ thổi, Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết không một tiếng động linh hoạt nhảy lên nóc nhà chánh đường Hàng Long điện, đối với mấy đạo nhân ảnh nháy mắt xuất hiện chung quanh coi như không thấy.
Thấy rõ người xâm nhập là ai, ám vệ một chân quỳ xuống hành lễ với Hàn Tuyết, một người trong đó tiến lên một bước muốn mở miệng, Hàn Tuyết vội lấy ngón trỏ đặt lên môi “Xuỵt . . .” Thấy ám vệ gương mặt thập phần không hiểu, Hàn Tuyết tinh nghịch cười cười nhẹ giọng nói: “Đừng lên tiếng, chúng ta chỉ nhìn một chút, các người lui xuống đi.”
“Ách---…” mấy vị ám vệ chỉ thấy đỉnh đầu có một đám quạ gào thét bay qua, Hộ quốc công chúa này thật là ăn no không có việc gì làm, xem chỗ nào không xem lại lên nóc nhà tẩm cung hoàng đế xem trộm, nóc nhà tẩm cung hoàng đế là có thể tùy tiện muốn nhìn thì nhìn sao? Hại bọn họ còn tưởng là thích khách, vội vàng hiện thân, nếu không phải công chúa một thân quần áo bắt mắt, bọn họ đã sớm đao kiếm vô tình rồi.
“Các người lui xuống, nhẹ một chút, chớ để hoàng đế ca ca phát hiện nha.” Hàn Tuyết nhẹ giọng dặn dò mấy ám vệ xong, quay đầu lại ra hiệu Hàn Chiến đi lật ngói.
Lật ngói nóc nhà hoàng đế? Sao làm thế được, thống lĩnh ám vệ nhỏ giọng khuyên nhủ: “Công chúa ở đây làm gì? Hoàng thượng đã sớm cùng Long Dược mỹ nhân đi ngủ, nếu công chúa tìm hoàng thượng, thuộc hạ liền đi thông báo một tiếng.”
“Thông báo?” Hàn Tuyết kêu khẽ một tiếng, đột nhiên phát hiện mình thanh âm quá cao, vội vàng che miệng lại, khẩn trương nhìn mỗi bên một chút, sợ rằng thanh âm quá lớn, sẽ làm kinh động các thị vệ gác đêm.
Điều này làm cho đám ám vệ im bặt, hắc tuyến trên đầu đổ xuống như mưa, bọn họ đang đứng trước mặt công chúa, nàng còn sợ nói lớn tiếng quá làm kinh động bọn họ?
“Không cần thông báo, các người đừng để ý tới chúng ta, ta chỉ len lén xem một chút, xem xong rồi sẽ đi.” Hàn Tuyết cẩn thận nhỏ giọng nói.
Công chúa nói thật linh hoạt dễ dàng, bọn họ là ám vệ trực thuộc quyền kiểm soát của hoàng đế, có người ở trên nóc nhà hoàng đế vạch ngói nhìn lén, bọn họ có thể không để tâm sao? Chúng ám vệ gương mặt xanh mét, thống lĩnh ám vệ dù sắc mặt chuyển xanh vẫn giảm thiểu thanh âm, nói: “Thuộc hạ mang trên vai trách nhiệm nặng nề bảo vệ an nguy cho hoàng thượng, xin công chúa đừng làm khó thuộc hạ.” Hoàng thượng đối với Hộ quốc công chúa sủng ái vô cùng, ai ai cũng rõ ràng, thân là ám vệ bọn họ chính là người rõ nhất, bất quá, vị công chúa này, đánh không được, chửi không xong, ngay cả đắc tội cũng không thể với nhân vật đệ nhất phiền toái này.
“Các vị ca ca chớ làm khó ta, ta làm như vậy cũng là muốn quan tâm hoàng đế ca ca, từ xưa đến nay, quốc gia có biết bao yêu nữ họa thủy, không cần ta nói các vị ca ca trong lòng đều biết, mấy quốc gia không có việc gì làm lại ân cần đưa tới nhiều mỹ nhân như thế đơn giản chính là để mê hoặc hoàng đế ca ca. Ta lại không thể để hoàng đế ca ca bị hủy trong tay yêu nữ như vậy. Chẳng lẽ Tuyết Nhi một lòng quan tâm hoàng đế ca ca, quan tâm tới quốc gia cũng là có lỗi sao?” Hàn Tuyết nửa che mặt, thương tâm dào dạt mà nói, mấy lời kịch này đã sớm nghĩ ra từ lâu.
Chúng ám vệ bị làm khó, không biết làm thế nào cho phải. Bọn họ đối với mấy chuyện quốc gia khác kính hiến mỹ nhân này cũng mang lòng nghi kỵ, nhưng đây không phải việc bọn họ có thể tham dự, công chúa có lòng để ý, bọn họ dĩ nhiên là yên tâm, nhưng nhất thiết phải đợi buổi tối chạy tới nóc nhà nhìn lén sao?
truyen full
Nóc nhà hoàng cung ngói so với những nơi khác cũng khác biệt, trên dưới có ba tầng, Hàn Chiến nhẹ nhàng linh hoạt lật bốn phiến ngói hai tầng phía trên để qua một bên, quay đầu nhìn mấy ám vệ vẫn đứng yên một chỗ, không vui nhíu nhíu mày, thấp giọng nói: “Các ngươi đi xuống đi, có chuyện gì công chúa sẽ gánh vác giúp các ngươi.”
“Này. . . . .”
“Chúng ta chỉ định nhìn, chúng ta không nói, các người không nói, sẽ không ai phát hiện được.” Hàn Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cũng thủ lĩnh ám vệ thương lượng nói: “Hay là để ta bảo Hàn Chiến đánh ngất xỉu các người vậy?” Nếu bọn họ bị hoàng đế ca ca phát hiện nhìn lén trên nóc nhà, nói ám vệ không phát hiện ra bọn họ thì ngay cả chính nàng cũng không tin chứ nói gì hoàng đế ca ca .
“Ách . . . . .” Chúng ám vệ nhìn nhau, cùng hướng Hàn Tuyết và Hàn Chiến ôm quyền thi lễ, nháy mắt biến mất khỏi nóc nhà. Thay vì bị Chiến đại nhân đánh ngất xỉu, không bằng chính bọn họ tự động rút lui , nếu không vạn nhất bọn họ chân trước vừa đi, thích khách liền chân sau chạy tới hành thích, đến lúc đó cho dù bọn họ có ngất thì hậu quả kia vẫn là không thể tưởng tượng rồi.
Giải quyết xong ám vệ, Hàn Tuyết hưng phấn thúc giục Hàn Chiến vạch ngói nhanh một chút. Thủ lĩnh ám vệ ẩn thân trong bóng tối, buồn bực núp ở một góc tường ngồi vẽ vòng tròn tự kỉ, đắn đo không biết có nên đi thông báo cho hoàng thượng một tiếng không, Hộ quốc công chúa đang ngồi trên nóc nhà lén nhìn người cùng tần phi làm việc đấy. Hắn mà đi thông báo với hoàng thượng, đắc tội công chúa không nói, Chiến đại nhân đã có thể đánh hắn bất tỉnh ngay khi vừa lên tiếng, Nhưng không thông báo với hoàng thượng, chuyện này về sau khẳng định hoàng thượng sẽ cùng hắn tính sổ, thật làm người ta khó xử nha.
Hàn Chiến cẩn thận lật hai mảnh ngói lưu ly, truyền ra thanh âm nữ nhân tinh tế phốc phốc ՐêՈ Րỉ. Hàn Tuyết vội nhìn xuống, nhìn thấy ngay hai người một khối Tʀầռ tʀʊồռɢ, mắt đẹp trừng lớn, nàng vội dùng hai tay bưng kín môi đỏ mọng, cực kì sợ mình sẽ kinh hãi mà kêu lên.
Vị trí của bọn họ vừa đúng có thể nhìn nghiêng long sàng, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên ngồi bên cạnh long sàng, một nữ tử với bộ иgự¢ đầy đặn đang nửa nằm giữa hai chân hắn, đôi tay khép lấy hai luồng đầy đặn trêu đùa ¢ôи тнịт Hoàng Phủ Hạo Thiên. Nữ tử cúi đầu đồng thời lại bởi vì có nửa người Hoàng Phủ Hạo Thiên che chắn nên không thấy rõ dung mạo. Nhưng có thể thấy rõ ràng vòng eo thon nhỏ cùng cặp ௱ôЛƓ trơn láng đung đưa của nàng.
Hoàng Phủ Hạo Thiên một tay chống đỡ long sàng, một tay đặt trên đỉnh đầu nữ tử, đợi động tác gắp cắn dừng lại, hắn liền nhấn đầu nữ tử kia từng chút từng chút phát ra tiếng hừ hừ ՐêՈ Րỉ.
Hàn Tuyết không tự chủ được cúi đầu nhìn ngắm bộ иgự¢ mình, dù hình dáng có hoàn mỹ, cũng không lớn tới trình độ có thể kẹp chặt lại nam căn Hàn Chiến, không khỏi quay đầu nhìn Hàn Chiến có chút xin lỗi cười cười.
Hàn Chiến vô cùng im lặng xoay mặt Hàn Tuyết lại, từ động tác của nàng, không cần nàng mở miệng hắn cũng có thể đoán được Hàn Tuyết đang suy nghĩ cái gì. Nàng không biết rằng ở tại đây, dưới tình huống nhìn người ta “làm việc” mà nàng còn biểu đạt với hắn cái loại suy nghĩ này, sẽ làm hắn muốn hung hăng xúc động đè nàng xuống sao?
Phía dưới truyền đến thanh âm trầm thấp mà lạnh như băng của Hoàng Phủ Hạo Thiên: “Mau---” Nữ tử phập phồng động tác rõ ràng tăng tốc, nhưng Hoàng Phủ Hạo Thiên hiển nhiên không hài lòng, bắt được đỉnh đầu nữ tử kia kéo lên, chính mình cũng tùy theo đứng dậy, hai tay chấn trụ đầu nữ tử, đẩy một cái, mang ¢ôи тнịт nhét vào miệng nàng.
Hàn Tuyết nhìn mà hít lấy một ngụm lãnh khí, lại che kín đôi môi đỏ mọng giật mình quay đầu nhìn Hàn Chiến, tiếp tục giật mình lần nữa đem tầm mắt chuyển dịch xuống dưới háng hắn, không dám nghĩ tới viễn cảnh nếu Hàn Chiến giống như vậy đem đại thiêt bổng của hắn nhét vào miệng nàng, thì nàng sẽ thành ra thế nào…
Hàn Chiến lại bất đắc dĩ vươn tay che mắt Hàn Tuyết, một lần nữa xoay mặt nàng quay trở lại, cúi đầu ở bên tai nàng khàn khàn nói: “Nàng nếu còn quay đầu lại nữa, ta sẽ không ngại chúng ta ngay lập tức trở về đâu.” Hắn nắm lấy tay nàng ấn lên Dụς ∀ọηg của chính mình, thuận tiện huých eo, khiến cho nam căn kiên đĩnh mài mài trong tay nàng.
Hàn Tuyết đỏ mặt không dám quay đầu lại, cứ như vậy nửa tựa trên người Hàn Chiến, một tay dán chặt lấy ďươñğ √ậț của hắn cứng nhắc không dám cử động. Nàng trừng mắt nhìn, tiếp tục xem hai người đang vận động phía dưới, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên nhanh chóng luật động eo, ra sức đẩy vào miệng nữ tử. Ở vị trí của nàng xem không thấy tiểu Hoàng Phủ Hạo Thiên, nhưng nhìn nữ tử miệng căng đầy mở lớn, phát ra tiếng rên hừ hừ thống khổ, có thể thấy được nữ tử này đang vô cùng khó chịu. Nhưng hai tay nàng vẫn chụp lấy vuốt ve ௱ôЛƓ cùng bắp đùi Hoàng Phủ Hạo Thiên, thỉnh thoảng lại xoay tay âu yếm hai viên bi cầu dưới gậy thịt, kích thích Hoàng Phủ Hạo Thiên tốc độ va chạm càng nhanh hơn.
Hàn Tuyết suy nghĩ sâu xa nhăn mày lại, cho dù nàng đối với tình hình này không hiểu nhiều lắm, nhưng cũng biết tình huống của nữ nhân kia đang thập phần thống khổ mà vẫn phải kích thích dục vọng sâu nhất của nam nhân, làm cho hắn lên tới đỉnh vui thú, đây quyết không phải điều mà một nữ tử không đủ kinh nghiệm có thể làm được. Tư thái cùng thủ đoạn của nữ tử này, chắc chắn phải trải qua trường kỳ dạy dỗ mới được, mà muốn vào cung đòi hỏi vẫn phải là một thân xử nữ nha, chẳng lẽ, ở đây có điều gì mờ ám? Hay trong cung có nội ứng?
Phía dưới, Hoàng Phủ Hạo Thiên hiển nhiên đã đạt tới cao trào, hắn gầm nhẹ một tiếng, ấn chặt đầu nữ tử xuống dưới háng mình, eo dùng lực một cái, thân thể run rẩy, một tay đẩy nữ tử kia ra, dương vật lay động đem bạch dịch phun hết trên người nữ tử. Mà nữ tử kia ngã lăn trên đất, ho sặc sụa, khóe miệng còn dính nồng dịnh trắng đục vẫn đang chảy xuống.