Có thể đó chỉ là 1 câu hỏi..và chỉ có thể t**+** mới trả lời đc câu hỏi ngố kinh điển đó...
L.Đang múa..múa theo điệu nhạc dance cực mạnh...thân hình cô ..đôi tay cô..bàn chân...ánh mắt như hòa wuyện vào 1 giai điệu bất tận...
Mong chờ...1 điều..và chắc ko thuộc về mình ko phải tội lỗi...nhiều lúc...cô nghĩ mình ngu ngốc wá chăng...1 tình yêu đơn phương sẽ đem đến hạnh phúc cho cô...1 nghìn dấu hỏi...mà cô biết...câu trả lời ko theo ý mình..
Bước nhảy cực mạnh....nhưng trái tim cô đang hướng về....Tuấn...đúng..!!Cô đã yêu Tuấn...đó là điều mà cô muốn che đậy...
Che đậy vs tất cả..nhưng cô ko thể che đậy đc bản thân mình...trò đùa của số phận..trò đùa của tình yêu chăng..?Tại sao Tuấn ko thích cô...mà lại thích...K.Uyên...nhiều lần cô đã tự so sánh mình vs K.Uyên...và cô tự tin về bản thân mình hơn...
Lần đầu tiên khi Tuấn xuất hiện trước lớp..trái tim cô có lẽ đã rung động...1 sự lạ kì...trái tim cô đập loạn cả lên...và khi nói chuyện vs Tuấn cô như 1 con bé biết e lệ...và đó là điều ko thể cho L.Đang này.....
Nhưng wanh wẩn trong đây..là 1 thảm kịch...cô đọc đc trong mắt Tuấn...1 sự ham muốn...chiếm đoạt K.Uyên hơn..1 ánh mắt thiết tha hơn..có lẽ vậy....!!
Bù đầu trong 1 mớ suy nghĩ...cô ko thể coi K.Uyên là 1 tình địch..mà K.UYên cũng đã coi Tuấn là 1 người bạn trai đúng nghĩa...điều đó khiến cô như rối bù....mỗi 1 ngày trôiwa..thấy K.Uyên và...Tuấn gần nhau hơn..cô lại cảm thấy 1 ngọn lửa dâng dâng trong người...
Nhưng nó đã bị tắt liệm khi biết tin đột ngột...nó bay sang Úc du học...nhiều lần..cô cố liên lạc vs nó..để hỏi lí do..nhưng vẫn là 1 con số 0..và cô nghĩ có thể đây chính là 1 cơ hội tốt...1 ngôi sao đang chói rọi cho mình...
"Mình thích Tuấn...!!"-Cô ngập ngừng...cô chỉ cuối đầu...cô sợ..sợ nhìn vào ánh mắt lạnh băng của Tuấn...khi trả lời câu nói của cô.
"....thích....vui nhỉ..?"-Tuấn cười đùa đáp.
"Ko đùa đâu...mình thật sự thích cậu...."-Cô vùng lên nhìn thẳng vào mắt Tuấn..1 cái gì đó..có thể là...nghiêm túc...
"...Vậy...dù có bị thiệt thòi...cậu vẫn thích tôi...!"
"Đúng!!!!"
"Đúng.."Cô cười...cười mỉa cho câu nói wa trẻ con của mình...ngước nhìn cái vẫy tay ở Tuấn..cô tiến lại...cố đã thành công...đã đc Tuấn chú ý...
Và điều tiếp theo..Tuấn sẽ coi cô là 1 tình yêu bâng wơ...1 tình yêu wa đường...hôn Tuấn..cô như dằng lòng...thiệt thòi..ko cô ko thiệt..đó là điều cô muốn mà...dù chỉ là...thoáng wa....
..
Ánh nắng chói...xuyên wa ô cửa..cô ngồi dậy...nhìn trên chiếc giường có Tuấn..cô hạnh phúc...1 điều đơn giản của bao cô gái..là có người yêu bên cạnh...như vậy đã đủ cho cái tình yêu mặn nồng này...
RING RING!!!!
"A lô!!"
"L.Đang....cô đến nhà K.Uyên đc ko?"-Là hắn...chắc thể hắn đang gặp rắc rối vs nó rồi...
"Đc..nhưng mà có chuyện gì vậy...?"-Cô choàng tay...tay kia vuốt nhẹ tóc...cười hỏi...
"Cô ấy đang...."-Hắn chưa kịp nói hết thì nó dực điện thoại..nói thế...
"Cậu...cậu đến nhà tớ nhé..tớ muốn tụi mình làm 1 chầu...hihi!!!!!!!"-Nó hớn hở..thật ra nó muốn "thẩm vấn" L.Đang..về chuyện wá khứ của nó...
"Ok!!Mình sẽ đến..hẹn gặp lại...lúc 10h..."
"Ừm.."
Tắt máy..L.Đan lắc đầu vs tính cô bạn yêu của mình...nó..ko thay đổi gì nhiều...vẫn là 1 con nhỏ..ngây ngô...tuy đã vượt wa bao cái rào...bao cái ngán chân...nhưng vẫn hăng say..hăng say bước tiếp.....
Chương 41
DING DONG...
Nó chạy như bay xuống nét mặt rạng ngời..nhìn cô bạn thân...hắn chấp chấp theo sau...nó với ánh mắt đen láy ngước nhìn...nó có 1 cô bạn thân...và nó đang tò mò muốn biết...lúc trước nó ra sao?
"Cậu...đến..."- Nó ánh mắt ngơ ngác nhìn L.Đan.
"Hùi xưa ...xưng mày-tao bây giờ cậu-tớ à!!!"-L.Đan trêu đùa đáp...
"Vậy sao?"-Nó trố mắt...ngậm nghĩ rồi cười...
"Vậy mày định để bạn lâu năm đứng ở đây tới zà à!!!"-L.Đan cười khục khịch..
"Ơ...vậy..."
Nó đc L.Đan kể rất nhiều điều về nó..nó vui vì điều đó...nó thiết nghĩ cuộc sống nó...như 1 cuốn sách...1 hành trình...ngồi kế hắn..nó thấy hôm nay hắn im lặng hẳng...
Nó cảm thấy khó chịu vì điều đó,nó luôn khều chân hắn...hắn và nó đã cùng nhau...à mà "yêu" nhau từ hồi còn đi học mà...ko lẻ hắn ko có gì để nói vs nó sao...
"Mà hùi xưa..mày xấu lắm...ko có như bây giờ đâu...!!!"
"Xấu sao?"
"Chứ sao!!!!"-L.Đan trêu ghẹo nó...Bất chợt tiếng điện thoại reo lên...là Tuấn.
"Ai vậy?"-Nó cất tiếng...phá tan bầu suy nghĩ có nên bắt máy hay ko của L.Đan...
"À....chẳng ai cả?"-Cười nhẹ...L.Đan khoác vai nó..kéo lê nó xuống phòng khách..ko hiểu chuyện gì..nhưng có thể L.Đan ko muốn nó biết...đành vậy.
Mọi chuyện đều yên ổn..L.Đan ra về..và nó muốn níu giữ cô wa đêm cùng nó..nhưng vs sự cản trở khá kiên wuyết của hắn...nó đành giơ cờ trắng...
Bước ra cổng..cả 3 ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Tuấn...ko ai ko nhận ra Tuấn..ngoài nó..gặp Tuấn..nó ko có 1 chút biểu hiện gì..sự xuất hiện của Tuấn là điềm lành chăng?
Thoáng chốc...nó nghĩ ngợi lung tung..nhưng thật tế đã đem nó lại...nó nhìn Tuấn cười rồi đáp...
"Xin hỏi....?"
"Mình là Tuấn....."-Tuấn nhìn hắn...cười đểu Tuấn đáp tiếp vs chiếc miệng xinh xắn...
"Bạn trai của L.Đan...?"
"Ơ...."-L.Đan thoáng chút ngạc nhiên...cô đỏ mặt...tay bị kéo sát về phía Tuấn...thật ra bây giờ cô đang trong người Tuấn...đang đc Tuấn khoác tay..đang đc Tuấn thể hiện 1 hành động mang 1 tình yêu nhỏ...
Một tình yêu mà chỉ có những người yêu nhau mới hiểu đc...Trò chuyện đôi câu..chiếc xe mang 2 linh hồn 1 tình yêu...đã khuất..khuất trong màng đêm...1 màng đêm vô tận..vs cả 2 cặp đôi...
Nó cứ đứng nhìn...nhìn mãi..nó ko có cảm giác gì vs Tuấn..nhưng nó lại cảm mến Tuấn..như 1 người bạn thân..thân như L.Đan vậy...họ có lẽ là 1 cặp hoàn hảo...
"Định đứng đấy tới khi nào?"
"...Hì!!!Tới khi già ấy...!!"-Nó trêu hắn...2 tay choàng vào hắn...cả 2 bước vào căn nhà...tổ ấm của họ...
Tiếp nối thời gian...nó như dần nhớ lại..mọi chuyện..nhưng chỉ là chấp nối...nó ko hoàn toàn nhớ hết thẩy mọi việc..vẫn có gì đó mà nó muốn wên đi...nó khó hiễu...cho bản thân mình..
Ngồi trên trang sách...à đây là truyện tình cảm...mang nhan đề khá là hay...hay theo 1 cách riêng nào đó..."Gió và cát"..
Một tình yêu đc ví von trong 1 tạo hóa của thiên nhiên..nó phì cười...cái kết của câu truyện là 1 sự ra đi...1 cái kết khốc liệt...
Nó bừng nghĩ về cái kết của mọi chuyện..cái kết của chuyện tình của mình...sẽ như thế này chứ..chỉ là 1 trang giấy...1 trang giấy mà có lẽ nó đã vượt wa...và rồi mất trí...nó đã nhớ đc nhiều điều...tất nhiên nó ko tiết lộ vs hắn...
Nó muốn...nó đc đày đọa hắn...1 sự trả thù ngọt ngào...dành cho hắn..âm thầm..nhưng lại hiểm...chống tay lên cằm..nó đâm chiêu suy nghĩ..nó liên tưởng rất nhiều cái kết cho bản thân..1 sự lựa chọn hoàn hảo cho tình yêu của nó và hắn...
Một cuộc sống mình sẽ có rât nhiều lựa chọn...và giờ đây nó đang rảnh rời..để suy nghĩ cho mình...nó muốnyêu hắn...bên hắn...nhiêu hơn..ngắm hắn...chỉ có thế thôi sao?
Thật sự là ko đủ...nó còn muốn nhiều hơn thế...hắn sẽ sao khi biết rằng..nó rất ích kĩ..bây giờ nó ko muốn nghĩ cho ai..nó chỉ muốn cho nó đc toại nguyện...là đủ rồi.......