CƠ HỘI LẬP CÔNG CHUỘC TỘI.
Say khi về đến biệt thự, từ đầu đến cuối Đường Nhật Khanh vẫn không hiểu, rốt cuộc tại sao Phương Vĩnh Thành phải phái người theo dõi Bùi Danh Chính và Bùi Duy.
Cô trở mình trằn trọc không ngủ được, vừa nghĩ đến hôm nay nhìn thấy đôi mắt như chim ưng của người kia, cô lại hối hận, nếu như hôm nay anh ta lái xe máy đâm vào cô và Bùi Danh Chính, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi. Đường Nhật Khanh lật người lại, vẫn không thể nào ngủ được, đột nhiên, Bùi Danh Chính bên cạnh đưa tay ra ôm cô vào lòng: “Sao thế? Đang nghĩ đến người lúc nãy sao?”
Đường Nhật Khanh khẽ gật đầu: “Tôi cảm thấy, chúng ta không thể ngồi yên chờ ૮ɦếƭ như vậy, phải hành động càng sớm càng tốt.”
“Yên tâm, đợi thời cơ thích hợp, chúng ta sẽ ra tay.” Bùi Danh Chính khẽ khuyên giải an ủi nói: “Tối nay, đi ngủ trước đã.”
Đường Nhật Khanh khẽ gật đầu, nhắm mắt lại.
Sáng hôm sau, Đường Nhật Khanh cùng Bùi Danh Chính đi ra ngoài xã giao, đã hẹn gặp để đàm phán với một tổng giám đốc của một công ty nước ngoài.
“Tổng giám đốc Ngụy, sơ lược về hạng mục quy trình công nghệ chính là những tài liệu này, trước đây công ty chúng tôi cùng những công ty khác cũng có hợp tác những dự án tương tự, đây là tài liệu hợp tác, ông có thể xem một chút.”
Đường Nhật Khanh giới thiệu một lần về phương án trù tình, sau đó đưa ra một số tài liệu.
Tổng giám đốc Ngụy vô cùng hài lòng gật đầu, nhìn về phía Bùi Danh Chính: “Tổng giám đốc Bùi, vị thư ký này của anh rất có năng lực, lời nói rõ ràng và mạch lạc, giới thiệu nội dung dự án rất rõ ràng.”
Bùi Danh Chính nghe vậy, mỉm cười: “Tổng giám đốc Ngụy quá khen rồi.”
Tổng giám đốc Ngụy khẽ cười, tiếp tục nói những vấn đề liên quan đến dự án, bầu không khí rất vui vẻ.
Việc hợp tác liền được quyết định, Đường Nhật Khanh đang giới thiệu với tổng giám đốc Ngụy những điều khoản đã được soạn sẵn trong hợp đồng, đột nhiên thư ký của tổng giám đốc Ngụy đi vào, vẻ mặt kỳ quặc nhìn Bùi Danh Chính và Đường Nhật Khanh, sau đó cúi xuống nói gì đó vào tai tổng giám đốc Ngụy.
Vẻ mặt tổng giám đốc Ngụy chìm xuống, không đợi Bùi Danh Chính lên tiếng, ông ta lập tức đặt tài liệu xuống: “Tổng giám đốc Bùi, ngại quá, hợp tác lần này của chúng ta không thể tiếp tục tiến hành được nữa.”
Đường Nhật Khanh sững sờ, có chút ngạc nhiên nhìn tổng giám đốc Ngụy.
Bùi Danh Chính cũng khẽ nhíu mày, lập tức đứng dậy: “Không biết mắt xích nào có vấn đề khiến tổng giám đốc Ngụy trong một khoảng thời gian ngắn như vậy lại đột nhiên thay đổi chủ ý?”
Từ lúc bắt đầu, tổng giám đốc Ngụy tỏ ra rất mong muốn được hợp tác với Bùi thị, nhưng bây giờ ông ta lại đột nhiên thay đổi ý định, chắc chắn đã xảy ra vấn đề.
Đối mặt với những nghi ngờ của Bùi Danh Chính, bước chân của tổng giám đốc Ngụy dừng lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Bùi Danh Chính: “Tổng giám đốc Bùi, hình ảnh công ty của Bùi thị vẫn luôn rất tốt, vì lý do này nên tôi cũng rất muốn hợp tác cùng các anh, nhưng gần đây….”
Ông ta nói một lúc, không tiếp tục nói nữa, mà giơ tay lên khẽ vỗ lên vai Bùi Danh Chính: “Bỏ đi, việc hợp tác lần này hủy đi, lần sau có cơ hội chúng ta sẽ hợp tác với nhau.”
Nói xong, ông ta quay người bước nhanh ra khỏi phòng bao.
Đường Nhật Khanh vẫn không rõ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, cô mở miệng muốn chất vấn, liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Bùi Danh Chính vang lên.
Bùi Danh Chính lấy điện thoại ra, sau đó nhận điện thoại, vẻ mặt lạnh dần: “Chuyện gì?”
Anh mở loa ngoài, bên kia truyền đến giọng nói của Trương Phó: “Tổng giám đốc Bùi, trên mạng đột nhiên nổ ra một vụ bê bối, có liên quan đến anh và thư ký Đường, hơn nữa tin tức nóng hổi đề cập đến chuyện hợp tác của công ty chúng ta và khoa học kỹ thuật Lãng Dật….”
Đường Nhật Khanh nghe thấy vậy, kinh ngạc lấy điện thoại ra, lập tức lên mạng, tin nhắn gửi đến vang lên không ngừng, dễ thấy nhất trong số đó chính là một đầu đề được đẩy lên.
“Chuyện tình cảm của tổng giám đốc Bùi thị bị phơi bày, tát cậu Tống để bảo vệ bạn gái!”
Cô lập tức mở ra đọc, một bài báo phong phú hai trang hai nghìn từ, đã mô tả tất cả mọi chuyện xảy của bọn họ xảy ra trong quán bar tối hôm qua, còn kèm theo hình ảnh, cố ý phóng đại sự thật, cuối cùng còn nhắc đến chuyện Bùi thị trả tiền vi phạm cho khoa học kỹ thuật Lãng Dật, trong lời nói cố ý lại vô ý chỉ rõ sự thất bại của Bùi thị lần này là do Bùi Danh Chình yêu đương không đặt trọng tâm vào công việc gây ra!
Hoang đường!
Bài báo này mới đăng lên trong vòng nửa tiếng đã được chia sẻ lên đến hàng vạn lần, lúc này, tất cả doanh tiêu đều đang điên cuồng thêm mắm thê muối, có ý đồ khai thác tài liệu khốc liệt của họ, để bịp bợm.
Chả trách lúc nãy tống giám đốc Ngụy lại trực tiếp rời đi, tin tức này đã nổ ra, nhanh chóng làm vấy bẩn hình ảnh của Bùi thị, hơn nữa đồng thời đẩy cô và Bùi Danh Chính lên đầu sóng ngọn gió.
Đường Nhật Khanh đưa điện thoại cho Bùi Danh Chính, anh liếc nhìn xuống, cau mày.
Sau khi anh lướt qua bài báo này một lượt, vẻ mặt lạnh lùng: “Nhất định có người ngấm ngầm giở trò.”
Liên quan đến chuyện hợp tác của Bùi thị và khoa học kỹ thuật Lãng Dật, người biết không nhiều, sao lại có người nhân cơ hội này tung tin tức ra? Hơn nữa còn cố ý đặt trọng tâm câu chuyện lên anh và Đường Nhật Khanh để cọ nhiệt.
Rõ ràng, người đối phó với họ có chuẩn bị mà đến.
Đường Nhật Khanh cắn môi, trong đầu hiện lên hình ảnh của người gặp ở cửa tối qua, cô lên tiếng phỏng đoán: “Có phải là Phương Vĩnh Thanh đã động chân động tay vào? Người chúng ta gặp tối qua, nếu như thật sự là người của ông ta, vậy tất cả những chuyện này đều có thể giải thích!”
Phương Vĩnh Thanh phái người theo dõi bọn họ, hơn nữa còn chụp ảnh lại, hôm nay liền mượn cái cớ này tung ra tin tức, nhân tiện lộ ra chuyện thất bại trong việc hợp tác với khoa học kỹ thuật Lãng Dật và phải bồi thường thiệt hại, nhân cơ hội này bôi đen hình ảnh của Bùi thị.
Tất cả những chuyện này đều đã thông suốt, tại sao Phương Vĩnh Thanh phải làm như vậy, ông ta có thể được lợi ích gì? Đường Nhật Khanh nhìn Bùi Danh Chính im lặng không nói gì, liền lên tiếng hỏi: “Bây giờ chúng ta phải làm gì?”
Bùi Danh Chính lạnh lùng lên tiếng: “Về công ty trước, tìm người đè tin tức này xuống, những chuyện còn lại nói sau.”
Về đến công ty, phòng làm việc của tổng giám đốc đã nổ tung, điện thoại của phòng viên liên tục gọi đến, Hồ Nguyệt Như thêm ba trợ lý thực tập cũng không thể đối phó được.
Vừa đến văn phòng, Bùi Danh Chính liền gọi Trương Phó vào: “Cho dù dùng cách nào, trước hết phải đè hết những tin tức bên phòng viên xuống, để bộ phận quan hệ của công ty nghĩ cách.”
“Vâng.” Trương Phó lập tức làn theo.
Đường Nhật Khanh đứng một bên, tâm tư bay theo gió.
Lúc nãy cô theo Bùi Danh Chính về đến công ty, đi qua đại sảnh, trên đường đi, có không ít nhân viên trong công ty đều nhìn cô với ánh mắt kỳ quặc, cô biết, bây giờ tin tức liên quan đến cô và Bùi Danh Chính đã được tung ra, chỉ sợ sau này trong công ty cô sẽ phải nhận rất nhiều lời chỉ trích.
“Đường Nhật Khanh.”
Nghe thấy Bùi Danh Chính gọi mình, cô lập tức hoàn hồn: “Tổng giám đốc Đường, có chuyện gì căn dặn?”
Vẻ mặt Bùi Danh Chính kiên định: “Chúng ta đi tìm Bùi Duy một chuyến.”
Năm phút sau, bọn họ đã đến phòng làm việc của Bùi Huy.
Phương Lộ nhìn thấy Bùi Danh Chính, lập tức đi lên chào hỏi: “Chào tổng giám đốc Bùi.”
Bùi Danh Chính trực tiếp lên tiếng hỏi: “Bùi Huy có ở đây không?”
“Phó tổng giám đốc Bùi đang ở đây.”
Bùi Danh Chính nghe thấy vậy, lập tức tiến lên một bước, trực tiếp đẩy cửa ra đi vào.
Bùi Huy nghe thấy âm thanh, liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy Bùi Danh Chính và Đường Nhật Khanh, do dự một lúc, đứng dậy.
Đương nhiên anh ta đã nhìn thấy tin tức kia, anh ta nhướng mày lên tiếng hỏi: “Tổng giám đốc Bùi đích thân đến đây tìm tôi là có chuyện gấp gì sao?”
Bùi Danh Chính không muốn nói lời vô ích, đi thẳng vào vấn đề: “Liên quan đến tổn thất với khoa học kỹ thuật Lãng Dật, cậu muốn giải quyết như thế nào?”
Bùi Huy nghe thấy vậy, khuôn mặt nặng nề, nửa ngày không nói nên lời.
Số tiền bồi thường hợp đồng với Lãng Dật lần này không phải là một con số nhỏ, Bùi thị đã tiến hành trả theo yêu cầu, theo lý mà nói, trách nhiệm lần này ở chỗ Bùi Huy, anh ta phải gánh chịu hậu quả này.
Ban đầu ông cụ Bùi bên kia đã tức giận mắng anh ta một trận, bây giờ Bùi Danh Chính lại hỏi anh ta như vậy, anh ta càng không có biện pháp.
Thấy Bùi Huy nửa ngày không lên tiếng, trong lòng Bùi Danh Chính đã biết.
Anh tiến lên nửa bước, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Bùi Huy, giọng nói trầm thấp hỏi: “Tôi cho cậu một cơ hội, lập công chuộc tội, cậu có muốn hay không?”