Chàng Ấy Cái Gì Cũng Tốt - Chương 09

Tác giả: Bao Han

" Chủ Mẫu, người đã chuẩn bị xong chưa? "
Người bên ngoài không dám xông vào, người bên trong lại không hề có chút động tĩnh. Không khí ngập tràn sự ngượng ngùng .
Ngày đầu tiên sau đêm động phòng cần phải vào cung để thỉnh an Hoàng Thượng cùng với Hoàng Hậu.
Nhưng, giờ đã vào giờ thìn mà tân lang tân nương vẫn còn bên trong ân âи áι ái. Đám nô bộc chỉ có thể đứng bên ngoài chờ đợi.
Ầm!
" Lang Tạ Lưu, chàng lăn xuống giường ngay cho bổn cung! "
Thanh âm trấn động cả một giang phòng, Hoạ Y giận đến phát run. Nàng dứt khoát đạp nam nhân đang quấn chăn trên giường xuống đất.
Khuôn mặt đỏ ửng lên vì ngại ngùng, những hồi ức đêm qua không ngừng xuất hiện bên trong tâm trí nàng.
Tên nam nhân thúi này một thân bệnh trạng vậy mà ђàภђ ђạ nàng suốt một đêm qua. Không hề để nàng nghĩ ngơi. Khắp người đều là dấu hôn cùng vết cắn mà hắn cố ý lưu lại.
Hệt như một con dã thú bị bỏ đói lâu năm .
" Quận Chúa , nàng mưu sát phu quân à? "
Tạ Lưu ngẩng đầu nhìn chăm chú vào da thịt trắng nõn mềm mại của nàng. Chầm chậm muốn đứng dậy.
Nhưng lại bị Hoạ Y dẫm lên người, ngay lúc đó y như ૮ɦếƭ lặng. Đường đường là Quốc sư chức cao vọng trọng, dưới một người trên vạn người.
Lại bị thê tử xem như một tấm thảm dẫm dưới chân.
" A Hinh, bổn cung muốn rửa mặt . "
Hoạ Y mỉm cười bước chân thân thể Tạ Lưu đang phủ phục dưới đất. Hỷ phục của nàng đêm qua đã bị xé vụn thành từng mảnh.
Trên người chỉ khoát một lớp y phục, để lộ ra vài phần da thịt . Tạ Lưu nhanh chóng lấy tấm chăn trên người đưa cho nàng.
" Ta đợi nàng bên ngoài. "
...
" Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. "
" Hoàng Hậu, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế. "
Quan viên ai nấy đều bàn tán về chuyện Quốc Sư hôm nay không thượng triều. Đoán thế nào cũng không đoán được lý do mà y vắng mặt.
Đơn giản chỉ là muốn cùng với thê tử vào cung. Phát chút cẩu lương cho văn võ bá quan.
" Chiêu Hoài, lên đây! "
Hoàng Hậu nương nương từ xưa đến nay đều nhất mực sủng ái Hoạ Y. Yêu thương chiều chuộng nàng như nữ nhi thân sinh.
Sau khi biết tin Bạch Sở dám náo loạn ngày đại hôn giữa nàng và Lang Tạ Lưu. Liền nổi giận muốn chém đầu hắn.
May mà Hoàng Thượng ngăn cản kịp thời. Nếu không mạng của Bạch Sở sớm đã dứt.
" Hoàng Hậu nương nương, nàng ấy là của ta! "
Tạ Lưu ôm lấy Hoạ Y vào lòng, ánh mắt thù địch nhìn chăm chú vào nữ nhân ngồi trên phượng ỷ cao quý trước mặt.
Trong cung đồn rằng, Lang Quốc Sư không sợ trời không sợ đất. Ngay cả Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cũng không sợ.
E là không phải lời đồn...
Hôm nay được tận mắt chứng thực, quả nhiên danh bất hư truyền. Khiến cả Đại điện rơi vào tĩnh lặng.
Một khoảng lâu sau Hoạ Y mới kịp phản ứng lại. Rõ ràng mấy ngày trước người nàng được chỉ hôn là một kẻ bình thường về đầu óc cơ mà?
Sao bây giờ lại trở thành bộ dạng này.
" Chiêu Hoài, con đã làm gì với Lang Quốc Sư vậy? "
Hoàng Thượng phẫn nộ trừng mắt nhìn nàng, hệt như thanh kiếm muốn đâm xuyên qua thân thể máu thịt nọ.
Chỉ là, tại sao lại dùng loại ánh mắt hoài nghi cùng với âm giọng như bức cung ấy.
Nàng cũng là người bị hại cơ mà.
" Oan uổng quá, Chiêu Hoài thật sự không có làm gì huynh ấy . Hay là khi sáng ngã nên não bị hỏng rồi? "
Nàng khi trước cũng học qua một chút y thuật. Muốn chuẩn mạch cho Tạ Lưu, nhưng vừa mới muốn nắm tay liền bị y lãng tránh.
Cảm giác trống rỗng hiện hữu đâu đó bên trong nàng. Đây cũng là lần đầu tiên Tạ Lưu có phản ứng như vậy với nàng.
" Phu Quân của nàng không có bệnh. "
Tạ Lưu nhanh chóng dùng hành động an ủi nàng. Y không muốn khiến nàng lo lắng, càng không muốn khiến nàng hoài nghi.
Thân thể này vốn không thể để nàng chuẩn mạch. Nếu không sẽ để lộ ra bí mật kinh thiên động địa.
" ... "
Hoạ Y im lặng không hề đáp lại lời của Tạ Lưu. Trong lòng nàng có chút nhói đau, nhưng nhanh chóng liền không còn càm giác gì nữa.
Nở nụ cười nhàn nhạt trên khoé môi, ý cười đẹp đẽ liêu nhân.
" Ngươi đấy, đừng có chiếm Chiêu Hoài làm của riêng. Dù gì nó cũng là viên dạ minh châu trong tay bổn cung. "
Hoàng Hậu không hề có ý muốn trách phạt Tạ Lưu. Nhìn thấy Hoạ Y được yêu thương cũng có thể an tâm.
Ngày hôm đó hoàng cung vô cùng náo nhiệt. Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu mở yến hội chúc mừng Chiêu Hoài được gả vào nhà tốt.
" Chủ Thượng, mọi chuyện đã chuẩn bị xong. "
Ám vệ riêng của Tạ Lưu đột nhiên xuất hiện. Cảnh vật xung quanh vô cùng an tĩnh, khác với trong yến hội.
Ánh mắt của tên ám vệ đó vô cùng sắt lạnh. Lời nói cẩn trọng.
" Đưa Phu Nhân về phủ, không được để nàng ấy dính dáng vào chuyện lần này. "
Lạnh như băng.
Tạ Lưu một thân đạo bào sạch sẽ đứng nơi đó, vẻ mặt hạnh phúc cùng an nhiên của khi nãy đã triệt để biến mất.
Hiện tại, trong mắt y chỉ có hận ý nồng đậm.
" Đêm nay, huyết tẩy tử cấm thành! "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc