Chàng Ấy Cái Gì Cũng Tốt - Chương 08

Tác giả: Bao Han

" Tạ Lưu, tha cho hắn một mạng. "
Hoạ Y đứng nơi đó, nhắm nghiền mắt không hề muốn quay đầu nhìn về phía nam nhân bạc tình bạc nghĩa kia.
Hôm nay, mối nghiệt duyên giữa nàng và Bạch Sở cũng nên cắt đứt. Không còn lưu luyến gì nữa.
Hỷ y diễm lệ trên người nhuốm màu bi thương, bóng lưng thẳng tấp toát lên vẻ cô độc thê lương vô cùng.
" Được, đều nghe theo nàng. "
Tạ Lưu mỉm cười ôn nhu nhìn về phía thân ảnh đang khuất dần của nàng. Y chầm chậm buông kiếm, nhanh chóng đuổi theo.
Chính điện rơi vào trầm lặng, văn võ bá quan được mời đến hôm nay đều không biết nên làm gì.
Tiệc chưa bắt đầu đã bị tống cổ trở về.
" ... "
Bạch Sở lẳng lặng không hề có chút phản ứng nào. Con người nhạt màu trước mắt hệt như một thứ dư thừa.
Có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Nữ nhân từng tâm tâm niệm niệm hắn ngày đêm giờ đây cũng gả cho người khác. Không còn muốn để tâm đến hắn nữa.
Cuối cùng, Bạch Sở cũng hiểu cái cảm giác mà Hoạ Y phải gánh chịu suốt tám năm dài đằng đẵng qua.
" Y Nhi, ta yêu nàng. "
" Thật sự rất yêu nàng... "
Bạch Sở phẫn nộ gầm lên một tiếng thật lớn , trong âm thanh bén nhọn ấy xen lẫn đâu đó tia oán hận.
Hắn ngã khụy xuống mắt đất lạnh lẽo trong bất lực. Tim đập lên từng hồi, mỗi nhịp đập đều đau đớn vô cùng.
Bản thân quá yếu đuối, quá nhu nhược cũng quá vô dụng. Vì sự tự ti của chính mình mà đánh mất nàng.
Rõ ràng rất yêu nhưng không có cách nào để bày tỏ ra bên ngoài. Hỉ, nộ, ái, ố đều được hắn che dấu một cách hoàn mỹ.
...
" Nương tử, đợi ta ."
Tạ Lưu chậm rãi đi phía sau nàng, nhưng vẫn cố tỏ ra là không đuổi kịp. Hơi thở trở nên dồn dập yếu ớt.
Trời sinh đã mang theo thân thể bệnh trạng, cầm cự sống qua ngày chỉ nhờ vào đống dược liệu quý hiếm.
" Ai là nương tử của huynh! "
Hoạ Y ngượng ngùng thu tầm mắt về trên người Tạ Lưu. Bước chân của nàng cũng dần trở nên chậm lại.
Nàng căn bản đã nảy sinh một loại tình cảm vô hình nào đó giành cho y. Nhưng vẫn chưa có cách nào phát giác.
Chỉ là, ngộ nhận của bản thân Tạ Lưu .
Không dám hỏi trực tiếp nàng. Dùng trăm phương ngàn kế để thử về tâm ý của Hoạ Y, nhưng nàng thì vẫn vậy.
Nhạt nhoà không chút phản ứng.
" Nhan Hoạ Y, từ ngày hôm nay trở đi. Nàng là người của ta, vĩnh viễn chỉ thuộc về ta. "
" Nếu nàng dám hồng hạnh xuất tường, đừng trách ta không nễ tình. "
Tạ Lưu đem thân thể ấm áp của nàng ôm vào lòng. Trước mặt chính là tân hôn phòng của cả hai người.
Mở cửa bước vào lại bị một trận kinh hồn. Vậy mà đám nô tài kia lại dám treo những bức hoạ chân dung Hoa Y mà Tạ Lưu luôn giấu bấy lâu.
Sắc mặt y trong một cái chớp mắt liền đột ngột thay đổi. Không còn vẻ đắc ý tự đại như khi nãy nữa.
" Phu quân, đây là thế nào? "
" Huynh chưa có sự cho phép của bổn cung mà đã dám đem dấu nhiều bức hoạ chân dung của ta đến vậy? "
Hoạ Y ngẩng đầu lên nhìn chăm chú khuôn mặt tuấn mỹ bất phàm kia. Nở nụ cười giễu cợt trên khoé môi.
Lông mi rung động, đẹp đẽ liêu nhân.
Khụ! Khụ!
" Thê tử, đêm nay ta bồi nàng ngủ . "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc