" Không thể. "
" Bạch Thượng Thư thật biết đùa, hôm nay là ngày đại hôn của bổn cung. Tại sao phải đi cùng với ngươi? "
Âm giọng nọ lạnh lẽo thấu xướng thấu tủy, vừa nghe thấy liền không cách nào dám tin đây là lời mà chính miệng nàng nói ra .
Nữ nhân ngày trước còn yêu hắn đến bất chấp luân thường đạo lý. Vì hắn mà vứt bỏ vị hôn phu quyền cao chức trọng như Lang Tạ Lưu.
Nhưng, chẳng đổi lại được gì trừ việc bị phản bội. Cái giá phải trả thật sự quá đắc, nàng không dám đánh liều thêm lần nào nữa.
" Nương tử... "
Nam nhân một thân huyền y ảm đạm trước mắt thoạt nhìn vô cùng thương tâm. Bàn tay lành lạnh siết chặt trong vô thức.
Muốn níu kéo Hoạ Y nhưng lại không có cách nào dám tiến đến thêm bước nào.
Trước sau gì cũng là hắn làm chuyện có lỗi với nàng. Là hắn phụ nàng, phụ đi tấm chân tình sâu tựa hải của nàng...
Giờ đây lại mặt dày vô liêm sỉ muốn níu giữ?
" Bạch Thượng Thư, ăn có thể ăn bậy nhưng ngươi vạn lần không thể nói bậy như vậy ."
" Bổn cung cùng ngươi ngày trước có duyên kết thành phu thê. Nhưng giờ thì không còn nữa rồi, ta giờ đây cùng với nam nhân kia mới là trời sinh một đôi. "
Hoạ Y cười nhạt, chầm chậm kéo lấy Tạ Lưu đến gần. Hỷ y diễm lệ trên người vô cùng nổi bật, đẹp đẽ liêu nhân.
Tám năm dài đằng đẵng không đổi được thứ gì, đến khi nàng quyết tâm buông tay hắn lại không nỡ.
Nàng không hiểu.
Thật sự không hiểu.
Người muốn hoà ly cũng là hắn, người muốn được tự do bên cạnh nữ nhân khác cũng là hắn. Cuối cùng, người muốn giữ lại nàng... Vẫn lại là hắn.
Có phải hắn đã quá tham lam rồi không?
" Nàng ấy hôm nay gả cho ta, ngày sau sẽ là nữ nhân của cái nhà này. Bạch Thượng Thư, ngươi đây là muốn giành người với Đông Xưởng ? "
Nhất thời, chính điện rơi vào yên tĩnh. Một câu nói đó của Tạ Lưu cũng đủ để ép Bạch Sở vào con đường sống không bằng ૮ɦếƭ.
Phàm làm quan trong triều đều biết rất rõ thủ đoạn tàn độc của Đông Xưởng đối với kẻ thù. Chưa từng có ai dám cả gan đắc tội huống chi là giành người...
Đông Xưởng xưa nay do các hoạn quan có tài được Hoàng Đế trọng dụng trong cung cai quản. Nhưng từ khi Tạ Lưu xuất hiện, cái luật lệ đó liền được thay đổi.
Nói một cách khác, Lang Quốc Sư trong triều một tay che trời. Hoàng Đế rõ ràng nhìn thấy nhưng không hề có ý ngăn cản.
Dù gì đám tham quan đó đều là người của Thừa Tướng. Cho dù có Gi*t cũng không liên quan đến việc ông làm Hoàng Đế.
" ... "
Khoảng khắc này nàng thật sự có chút rung động trước những lời nói của Tạ Lưu. Bất giác vùi khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành vào Ⱡồ₦g иgự¢ y.
Nàng xấu hổ, nhưng sau khi động chạm thân thể với Tạ Lưu tim càng trở nên bất ổn. Gần chút nửa đã nhảy ra ngoài, cơ thể nóng hừng hực như lửa thiêu.
Y đem người trước mắt ôm chặt không buông. Không muốn để nàng nhìn thấy bộ dạng hiện tại của mình.
Đây cũng là lần đầu tiên Lang Quốc Sư để lộ ra vẻ mặt ngại ngùng đỏ ửng ra bên ngoài. Khiến bá quan một phen ngây dại đứng bất động.
" Quốc sư, nữ nhân của ta đã từng động vào. Liệu ngài không ngại để dùng lại? "