" Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết. Bạch Sở cùng Quận Chúa Chiêu Hoài duyên đã đứt, nay trẫm ban chiếu lệnh cắt đứt mối quan hệ phu thê của cả hai. "
" Bạch Sở tài cao hiểu rộng, trẫm xưa nay luôn trọng dụng người tài. Phong Bạch Sở làm Lại Bộ Thượng Thư , khâm thử. "
Chức quan kia cũng chính là phần bồi thường của việc hoà ly lần này. Hoàng Đế đơn giản chỉ muốn nhanh chóng giúp Hoạ Y cắt đứt mối nghiệt duyên không nên có.
" Thần...tạ chủ long ân. "
Bạch Sở nửa thân dưới quỳ dưới mặt đất, lưng hơi cúi tỏ ý kính trọng. Khuôn mặt bị khuất bởi thánh chỉ, khó lòng quan sát biểu cảm của hắn lúc này.
Sẽ là giận dữ?
Hay là vui mừng?
Sau bao nhiêu chuyện xảy ra cuối cùng Bạch Sở cũng đã cảm nhận được phần tình cảm của bản thân giành cho Hoạ Y.
Nhưng cũng đã muộn. Ngày đại hôn của nàng cùng Tạ Lưu đã đến gần, kinh thành ai nấy đều đi xem náo nhiệt.
Vị tân lang tuấn mỹ bất phàm cưỡi trên bạch mã, phía sau là đoàn rước dâu vô cùng hoành tráng. Còn xa hoa hơn là lễ lập hậu của Hoàng Đế.
" Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường. "
" Phu thê giao bái... "
Thân ảnh quen thuộc chầm chậm bước vào chính điện. Hắn đến trước mặt tân nương nhìn chăm chú vào nàng.
Một tấc cũng không rời.
" Quận Chúa, có thể đi cùng ta không? "
Gương mặt tại nhợt, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn. Nhưng hắn vẫn gượng sức che dấu mọi lo lắng của thân.
Bạch Sở biết, còn biết rất rõ.
Từ đầu đến cuối đều là hắn sai, là hắn quá mức tự ti về thân phận của bản thân. Không dám đối diện với tình cảm thật sự của bản thân.
Sau khi phát hiện được bị nữ nhân chốn trăng hoa kia phản bội nhưng hắn lại không hề đau buồn.
Chỉ là, biết được Hoạ Y thành thân cùng với nam nhân khác. Tim hắn khi đó muốn vỡ vụn thành từng mảnh.
Thánh chỉ của Hoàng Đế ban xuống hệt như một thanh đao sắt nhọn ghim chặt vào người. Không rỉ máu, nhưng lại đau đớn cùng cực.
Hoà ly...
Vậy mà lại là hoà ly...
" ... "Truyện được sưu tầm và đăng bởi team <a href="https://thichtruyen24h.com/">KenhTruyen24h.Com</a>
Tạ Lưu đứng lẳng lặng ở phía sau nhìn về bóng lưng thẳng tấp lạnh lẽo của nàng. Lần này y quyết định không xen vào.
Nếu như, Hoạ Y quyết định rời đi. Y sẽ quyết tâm buông tay để nàng được hạnh phúc. Nhưng nếu nàng không đi, đời này kiếp này Tạ Lưu sẽ không để nàng có cơ hội lựa chọn nữa.
Vĩnh viễn trói buộc nàng bên người.
" Quốc Sư... "
Thuộc hạ dưới trướng Tạ Lưu vô cùng tức giận. Muôn rút kiếm chém tên nam nhân trước mắt ra thành từng mảnh.
Dù gì cũng ngày là đại hôn của Chủ Nhân , vậy mà lại bị một kẻ không biết trời cao đất dày muốn ςướק tân nương.
" Để nàng ấy chọn . "
Tạ Lưu đưa tay lên làm ám hiệu cho ảnh vệ lùi về phía sau. Bi thương cùng phẫn uất chôn dấu tận đáy lòng.
Cố gắng che dấu hơi thở yếu ớt của bản thân, khuôn mặt đặc biệt tuấn mỹ trở nên nhợt nhạt.
Bá quan đứng bên cạnh đều im lặng không một ai dám mở miệng lên tiếng. Âm thầm quan sát mọi chuyện.
" Ta sai rồi, thật sự sai rồi... "
" Nàng có thể...đừng gả cho người đó... "
Bạch Sở đưa tay muốn động vào người Hoạ Y , nhưng lại bị nàng nhanh chóng gạt bỏ. Cảm giác trống rỗng hiện hữu đâu đó trong đôi mắt đen huyền.
Không nghĩ đến, sẽ có ngày nam nhân tâm cao khí ngạo của ngày nào lại đứng trước mặt nhiều người nhận sai.
Suýt chút nữa...
Suýt chút nữa nàng đã tin vào vẻ đạo mạo của hắn. Ảo tưởng tương lai sau này của cả hai sẽ vô cùng tốt đẹp.
Ha.
Haha.
" Không thể. "
" Bạch Thượng Thư thật biết đùa, hôm nay là ngày đại hôn của bổn cung. Tại sao phải đi cùng với ngươi? "