" Chiêu Hoài, Lang Quốc Sư là trụ cột đất nước. Nay trẫm giao y cho con, không được tệ bạc nam nhân trọng tình trọng nghĩa như Lang Quốc Sư. "
" Nếu không... Trẫm sẽ gả con sang nước Láng Giềng! "
Hoàng Đế đưa mắt âm trầm xuống nhìn Hoạ Y, mắt không ngừng nháy chỉ vì muốn biểu đạt tâm ý của bản thân.
Đế toạ cao cao tại thượng cũng có quyền uy riêng của nó. Một khi thánh chỉ hạ xuống không kẻ nào dám kháng.
Nhẹ thì lăng trì, nặng thì chu di tam tộc.
" Bệ Hạ, Quận Chúa đã gả cho thần thì ngài tuyệt đối không thể đưa nàng ấy đi hoà thân được đâu."
Lang Tạ Lưu cúi thấp người tỏ ý kính trọng, nhưng trong lời nói của y câu nào câu nấy đều có ý đâm chọt Hoàng Đế.
Sắc đỏ nhiễm trên đồng tử, khuôn mặt mỹ mạo bất phàm cười lên hệt ánh dương ấm áp chiếu rọi lòng người.
Chỉ là, không giành cho nữ nhân khác.
Nụ cười của y duy nhất chỉ giành tặng một người, cũng như trái tim của y vậy chỉ duy nhất hướng về một phía.
Tạ Lưu trời sinh bản tính độc đoán tàn nhẫn, năm lên 7 Lang Gia rơi vào cảnh ngộ bị vu oan tạo phản.
May mắn có Nhan Vương Gia đứng ra dùng tính mạng bảo đảm. Sau đó còn ngày đêm tìm chứng cứ giúp Lang gia minh oan nên Lang Gia mới thoát khỏi cảnh rơi đầu cả nhà.
Sau ngày hôm đó, mối hôn sự của hai người bọn họ cũng được phụ mẫu hai nhà ước định một lời.
Khụ! Khụ!
" Lang Quốc Sư, ta nói cho ngươi biết. Nhan Vương là huynh trưởng của trẫm , Chiêu Hoài là con gái duy nhất của huynh ấy.
"Ta ấy à, đời này chỉ có một yếu điểm duy nhất chính là quá kính trọng huynh trưởng. "
" Nếu như ngươi dám làm tổn thương đến Chiêu Hoài, cho dù trẫm có mất nước cũng phải lấy được thủ cấp của ngươi. "
Đương kim Thánh Thượng một lời đã định. Nếu đã nói ra thì không bao giờ rút lại, càng không phải nói chơi.
Dù cho quyền lực Lang Quốc Sư khuynh thành khuynh quốc thế nào.
Hoàng Đế nhất quyết cũng không để yên cho những kẻ dám làm Chiêu Hoài rơi lệ. Ông có rất nhiều nhi tử , nhưng chỉ yêu thương mỗi mình nàng.
" Không cần bệ hạ động tay, nếu có ngày đó thần nguyện đem đầu đến thỉnh tội. "
Tạ Lưu chậm rãi ngẩng đầu, âm giọng vô cùng trầm ấm. Từng chữ từng chữ nói ra đều vô cùng dứt khoát .
Trong phút chốc không khí xung quanh đột nhiên trở nên tĩnh mịch đến đáng sợ.
Ha.
Hahaha.
" Ngày mai cử hành đại hôn đi. Trẫm không muốn đêm dài lắm mộng, con bé còn phong lưu hơn cả trẫm. Ngươi nên cẩn thận đấy. "
Trong cung vô số lời đồn đoán Lang Quốc Sư cùng với Hoàng Đế bất hoà. Cả hai như nước với lửa.
Vậy mà lại cười đùa giỡn cợt bên trong Thừa Càn Cung chỉ vì vài lời nói.
" ... "
Hoạ Y vẫn là đang chìm sâu trong bi thương cùng tuyệt vọng. Nàng không còn sức để quan tâm những chuyện khác.
Chỉ cần Bạch Sở được thoát khỏi thân phận Phò Mã mà hắn luôn chán ghét kia là được. Để hắn được tự do bên cạnh nữ nhân nọ.
Lồng иgự¢ Hoạ Y ẩn ẩn phát đau lên từng trận. Hơi thở cũng trở nên dồn dập khó khăn, như bị ai đó тһô Ьạᴏ siết chặt...
Tầm mắt của nàng đột nhiên trở nên mờ mịt. Miễn cường lắm mới có thể trụ vững, nhưng sau đó không còn chút lực nào ngã khụy xuống đất. Mất đi ý thức.
" Mau...truyền thái y! "