Cha Nuôi Là Cầm Thú - Chương 03

Tác giả: Nguyen Thi Thuy

"Lãnh! Là con bé uống nhầm ly nước của tao chuẩn bị cho người khác... có bỏ xuân dược."
"Ra ngoài! Đóng cửa."
"Hả?"
Từ cổ họng thanh âm hoảng hốt bật ra đúng một chữ. Neil chớp chớp mắt liền ngẩng đầu nhìn Lãnh Hàn Thiên đang ngồi ở mép giường, ánh hắn lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Phỉ Phỉ không ngừng cựa quậy, vặn vẹo dưới lớp chăn. Thần sắc trên gương mặt vẫn lãnh đạm, bình thản, không thấy một chút xao động nào, đến cả Neil cũng khó nắm bắt được tâm tình hiện giờ của hắn là nghĩ gì?
Liệt vô thức khẽ quay lại quan sát, thiếu chút nữa là đưa tay lên ngoáy lỗ tai, xem thử rằng bản thân vừa rồi có nghe lầm?
Lão Đại muốn bây giờ? Cũng đúng, tiểu thư Tô Phỉ Phỉ vốn xinh đẹp, nay lại trúng xuân dược bộ dạng càng trở nên mê người, đàn ông nhìn vào có ai không nảy sinh tà niệm đen tối?
Lãnh Hàn Thiên gầm một tiếng, đôi mày kiếm nhíu lại, hắn dường như đã mất kiên nhẫn với hai người đàn ông cứ đứng mãi ở cửa không chịu rời đi. Ngữ khí khàn khàn lành lạnh không nhanh không chậm nhắc lại.
"Ra ngoài!"
Neil hiểu Lãnh Hàn Thiên không còn đủ nhẫn nại. Trong công việc cũng vậy, để hắn nhắc lại lần hai chắc chắn sẽ có chuyện. Anh cười cười gật đầu ngoan ngoãn thoái lui.
"Liệt đi thôi."
Neil tốt bụng đóng chặt cánh cửa. Liệt đứng ở bên cạnh ra ám hiệu chỉ chỉ vào bên trong khẽ giọng hỏi.
"Anh Neil? Lão Đại không lẽ...?"
Mấy chữ cuối thật sự cậu ta không thể thuần thục thốt thành lời. Neil hất hất tay, khóe môi nhếch lên, dáng vẻ cà lơ phất phơ thản nhiên đáp.
"Đằng nào chẳng xảy ra? Làm trước hay làm sau thì cũng vậy cả."
Liệt nghe xong muốn nói gì đó nhưng lại thôi, ánh mắt lơ đễnh nhìn về hướng cửa đang đóng, nhưng vô tình những biểu cảm này tất tần tật lọt vào mắt Neil, Neil chau mày thu hồi bộ dạng loi choi không đứng đắn, nghiêm ngặt xoay người cảnh cáo.
"Liệt! Cậu có tình ý với Phỉ Phỉ? Tốt nhất cắt đứt từ bây giờ đi, mọi chuyện mà đến tai của Lãnh thì cái mạng của cậu tôi không bảo đảm."
Liệt vì giọng nói rùng rợn kia mà thức tỉnh, đỏ mặt cuống quít, xua xua tay giải thích.
"Không! Không! Em nào dám có tình ý với tiểu thư Phỉ Phỉ chứ, anh hiểu lầm rồi."
Trời ạ! Sao anh Neil lại có lối suy nghĩ như vậy? Kỳ thực, tiểu thư Tô Phỉ Phỉ rất đáng yêu, rất xinh đẹp, dấp dáng mảnh khảnh, nhỏ nhắn khi đàn ông nhìn vào chỉ muốn hiến thân yêu thương che chở nhưng Liệt chưa bao giờ vượt quá chức thận.
Huống hồ đến cả anh Neil còn chẳng dám thì một cận vệ như Liệt làm gì có lá ga lớn vậy.
Neil gật gù thở phào nhẹ nhõm, vung tay đấm nhẹ vào иgự¢ Liệt một cái đáp:
"Được, tốt nhất cậu luôn giữ tinh thần tỉnh táo như bây giờ, đừng khiến Lãnh Hàn Thiên và anh thất vọng."
Liệt xoa иgự¢, cười nhẹ gãi gãi đầu.
"Chúng ta đi uống rượu. Dù gì đứng đây thâu đêm cũng chả nghe ngóng được gì. Mẹ kiếp! Phòng âm tốt quá đi."
Neil thở hắt, buột miệng chửi bậy một câu rồi sải đôi chân thon dài, thẳng tắp bước đi thẳng xuống lầu. Vấn đề này phải để sáng mai trông dáng vẻ con bé mới có thể kết luận, đánh giá được kỹ thuật giường chiếu của Lãnh Hàn Thiên.
Mẹ nó, bạn bè hai mươi năm ông đây lại chả thấy hắn qua lại với bất cứ người đàn bà nào! Đúng là thủ thân như ngọc.
(...)
4 giờ sáng.
Neil tỉnh dậy, do đặc thù công việc, vã lại anh ngủ cũng rất ít, thói quen này anh rất giống Lãnh Hàn Thiên.
Neil vươn vai rời khỏi phòng, vừa bước ra thì thấy Dì Cầm đang lọ mọ từ tầng hai đi xuống. Anh nhếch mép hiếu kỳ đi đến.
"Dì Cầm."
"Ui! Chào cậu Neil."
"Trên tầng hai vẫn không có động tĩnh gì sao?"
Dì Cầm ngây người, không hiểu rốt cục cái mà cậu Neil nói đến là động tĩnh gì? Neil trông chờ câu trả lời nhưng thấy Dì Cầm cứ đứng ૮ɦếƭ lặng, anh thở dài một hơi điều chỉnh lại giọng điệu ngôn ngữ cho phù hợp.
"Là Lãnh, ra chưa?"
"À... à, ông chủ đã rời khỏi phòng tiểu thư Phỉ Phỉ rồi cậu, sau khi chăm nom tiểu thư cả đêm, hạ sốt mới về thư phòng nghỉ."
"Lúc tôi lên, ông chủ đang bế tiểu thư Phỉ Phỉ từ phòng tắm đi ra, ông chủ rất mệt mỏi, bảo tôi ở lại săn sóc."
Gì? Vậy là cả đêm Lãnh Hàn Thiên giúp Tô Phỉ Phỉ ngâm mình giảm bớt cơn nóng do thuốc? Nhìn con bé quyến rũ, gợi cảm như vậy cậu ta không rục rịch, không cứng?
Neil đem mắt, bất mãn bước nhanh về hướng thư phòng của Lãnh Hàn Thiên, thô thiển giơ chân đá văng cánh cửa lớn giọng.
"Lãnh? Con mẹ nó, mày liệt dương rồi à?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc