Cậu Là Ai? - Chương 18

Tác giả: Suxu (ball_4m)

Trời hôm nay nắng nhẹ….
Đi tuần trên sân trường, tiếng Ngọc tíu tít bên tai nó :
- Đi với chị Linh thích ghê cơ !
- Em không mệt sao ?-nó hỏi, lo lắng xoa lên đầu cô bé, nó biết là cô bé bị suy tim.
- Không ạ !- Ngọc đáp rất vui vẻ- Ý ! Chị Linh ! mấy tên kia đang ném rác vào bụi cây kìa ! Ngọc sẽ đi xử bọn chúng !!!!
Cô bé nói hào hứng rồi ngay lập tức chạy đi, Thanh Linh cũng giật mình nhìn theo không cản kịp.
Bỗng một bàn tay tóm lấy nó.
- Á !!!!!
Thanh Linh tóm lấy bàn tay đang ôm chặt lấy eo nó từ phía sau,nó biết
đấy là ai vì tình trạng lôi nó biến mất tạm thời này đã diễn ra liên tục
suốt 2 tuần, mặt nó nhăn nhó :
- Này, Nhật Nam ngốc !…dạo này anh hay đột ngột xuất hiện quá đấy !
- Shhh… yên nào !Ngọc đang đi tìm em đấy !
Nó im bặt, đúng là bên ngoài Ngọc đang ngơ ngác phân vân không biết nó
đã biến đi đằng nào rồi. Nhưng chỉ vài phút sau, cô bé đã ngán ngẩm bỏ
đi.
Nhật Nam dụi dụi vào tóc làm đột nhiên nó thấy má mình nóng bừng, từng tiếng đập như trống trận liên hồi trong иgự¢ nó.
- Sao…sao anh lại trốn ra đây được ?- nó lúng túng hỏi.
- Vì anh nhớ em !- tiếng Nhật Nam rất nhẹ, cậu hôn nhẹ lên má nó- Bây
giờ em là bạn gái của anh rồi… Làm sao anh có thể không gặp em được chứ !
- Anh là tên ngốc… !!- nó cảm thấy ngượng không biết nói gì nữa chỉ khẽ siết nhẹ vòng tay đang ôm chặt lấy mình.
- Ừ !- Nhật Nam phì cười.
Thanh Linh quay lại, nó dựa hẳn vào Nhật Nam để cảm nhận được tình yêu
ấm áp trong cái ôm thật mạnh mẽ của cậu. Trái tim bé nhỏ của nó đang đập
những tiếng bình bịch thật rộn rã, mặc dù ẩn chứa trong đó cũng có
những điều thật hỗn độn và lo âu. Nghe nhịp đập bên tai mình, nó cũng
hiểu Nhật Nam đang phải lo lắng và suy nghĩ ghê gớm. Nhưng nó lại chẳng
thế giúp được gì, chỉ có thể tận dụng những giây phút nhỏ bé này để ở
bên nhau….
Hạnh phúc mà nó đang có là một điều mà nó chưa bao giờ nghĩ mình có thể
có được, cái cảm giác sợ sệt bủa vây nó từng ngày, nó sợ, sợ rằng cả
Nhật Nam và nó sẽ không thể gìn giữ được tình yêu này…
- Quét dọn xong rồi! Mau cất chổi vào phòng dụng cụ đi!- tiếng một cô bé.
Nhật Nam và Thanh Linh đều giật mình, một ý nghĩ hiện ra trong đầu cả
hai đứa :CHẲNG PHẢI MÌNH ĐANG Ở TRONG PHÒNG DỤNG CỤ SAO????
- Ừm! Hôm nay mệt quá rồi!
Nó nhìn Nhật Nam thảng thốt, ૮ɦếƭ thật! Biết trốn đi đâu đây? Nếu bị ai
phát hiện thì…cả trường sẽ biết hết và… Bảo Ngọc cũng sẽ biết! Hậu quả
thật sự là không thể lường được!
Thanh Linh bối rối, nó nhìn xung quanh nhưng căn phòng bé nhỏ này chẳng có chỗ nào khả dĩ có thể nấp được nói gì là trốn!
Nhật Nam khẽ cười, cậu kéo tay nó lôi về phía mình, hôn nhẹ lên tóc, cậu thì thầm:
- Không sao đâu! Dù sao thì cũng không thể tránh được!
Thanh Linh nắm chặt lấy áo Nhật Nam, khẽ nhắm mắt lại, nó cũng không biết phải làm thế nào hơn!
- Này! Hai đứa!
Thanh Linh giật mình, tiếng nhỏ Hoa.
- Còn đống lá khô dưới gốc phượng đằng kia kìa! Mau qua đó quét nốt đi chứ!
- Á !!!!- hai cô bé kêu lên.
- Nhanh lên ! Hội trưởng sắp qua đây rồi đấy !
- Vâng !- nghe tên hội trưởng là mặt hai cô bé xanh mét ngay, vội chạy đi.
Thanh Linh vừa thở phù một cái nhẹ nhõm thì đã nghe tiếng nhỏ Hoa đứng bên ngoài :
- Hai người… muốn đứng trong đó đến bao giờ ?
Hả ? Nó ngước đôi mắt tròn to lên nhìn Nhật Nam cũng đang tròn mắt nhìn nó. Hai ánh mắt chạm vào nhau
và đều không hiểu điều gì đang diễn ra.
- Ra đi ! Nhỏ Ngọc và gã đàn ông xấu xí đó không có ở đây đâu !
Cuối cùng thì Thanh Linh cũng mở cửa bước ra, nó cảm giác mặt nó đang
giống như một quả gấc. Vừa nhìn thấy nó, nhỏ Hoa đã đứng chống nạnh,
quát :
- Vì sao bạn không nói gì cho bọn tớ biết hết vậy ?
- Hả ?- nó ngơ ngác nhìn.
Nhỏ Hoa không chỉ đứng một mình mà còn có đầy đủ thành viên của hội học
sinh nhỏ Lan, nhóc Huy, nhỏ Mai, mấy tên ngốc lớp 11b và mấy tên đệ tử
lớp 10. Cả một đám đông làm nó như muốn độn thổ.
- Sao….sao mọi người lại ở đây hết vậy ?- nó lắp bắp
- Bọn tui đang muốn biết bạn đang giấu bọn tôi cái gì đó ?- nhỏ Hoa mặt nghiêm nghị
- Chuyện….chuyện này….- nó bối rối
- Em thấy một lần anh Nhật Nam kéo chị trong văn phòng hội !- nhóc Huy nói.
- Một lần trên hành lang…- nhỏ Lan nói thêm
- Một lần dưới canteen…
- Thôi đủ rồi !!!- nó xua tay, biết hết rồi có cần nói hết cho người ta xấu hổ vậy không hả trời- nó thầm khóc trong lòng.
- Chuyện này liên quan đến nhỏ Ngọc và gã đàn ông xấu xí luôn đi theo Nhật Nam không ?
- À….có thể hiểu là như vậy- Nhật Nam bây giờ mới lên tiếng.
- Họ muốn ngăn cản hai người ?- nhỏ Hoa nhăn trán
- Ừm….- cậu khẽ gật đầu- vậy nên thỉnh thoảng mới bất đắc dĩ phải mượn cậu ấy- cười hồn nhiên.
Nhật Nam ngốc ! Có nhất thiết phải cười vậy không- Thanh Linh vỗ tay lên trán.
- Dám ngăn cản tình yêu của sư phụ sao ??- Mấy tên nhóc lớp 10 lao nhao
- Không thể để Thanh Linh yêu quý bị chèn ép thế được !- mấy tên ngốc lớp 11b
- HÃY ĐỂ BỌN TỚ GIÚP CẬU !!!- nhỏ Hoa khẳng định, mắt long lanh.
- Hả ?- Nó giật mình ngơ ngác
- Linh sao lại không tin tưởng bạn bè như thế chứ ? Tất cả mọi người đều là bạn của cậu mà !
Thanh Linh ngơ ngác nhìn những người bạn đang mỉm cười nhìn mình, nó cảm
thấy bồi hồi xúc động… Đúng là thật tốt khi có những người bạn tuyệt
vời ! Dù không biết sẽ phải đối mặt với những điều gì nhưng chỉ cần có
những người bạn như vậy ở bên cạnh thì nó sẽ không còn sợ gì nữa…
- Mọi người ! Bắt đầu từ bây giờ chúng ta sẽ tiến hành kế hoạch giải cứu !
- Yeahhhhhhhhhh !!!!- cả bọn đồng thanh.
- Hãy chia đội cắt đuôi gã đàn ông và mụ phù thủy Ngọc hung dữ !
- Yeahhhhhhhh !!!!!!
Linh phì cười, như thế khác gì thông báo cho toàn trường biết hết ! Mấy
tên ngốc này thật là hết biết… Nhưng nó thật sự rất vui !
Bỗng một bàn tay đặt nhẹ lên vai nó.
Linh quay lại, Nhật Nam đang mỉm cười với nó như nói rằng : sẽ không sao đâu… và nó cũng mỉm cười với cậu.
Trên hành lang tầng 3, một đôi mắt u ám nhìn vào cảnh tượng phía dưới.
*****************************************
2 ngày sau.
Buổi trưa sau tiết học.
Thanh Linh ngồi trong văn phòng hội, tự hỏi sao hôm nay mấy tên nghịch
ngợm chạy đi đâu hết mà văn phòng lại vắng hoe thế này. Bình thường giờ
nay phải nhộn nhịp lắm mới phải.
Bỗng !
- Linh !!!!!!!!
Tiếng nhỏ Hoa gọi làm nó giật mình, mở cửa xồng xộc xông vào, không đợi nó kịp hỏi một câu gì, nhỏ Hoa đã lôi mạnh nó đi :
- Nhanh lên nào !!!
- Khoan…khoan đã! Có chuyện gì thế???- nó ngơ ngác hỏi
- Nhật Nam đang đợi bạn ở cổng!- nhỏ Hoa quay lại nháy mắt với nó.
- Hả? Nhưng mà….
- Yên tâm đi! Bọn tui đã xử lí hết rồi!
Xử lí hết? Nó còn đang phân vân câu nói của nhỏ Hoa trong đầu thì một tiếng kêu tang thương cất lên.
- Cái…cái gì vậy?
- À…. Chắc mấy tên biến thái đang xử gã đàn ông đó! Ha ha…- nhỏ Hoa cười sảng khoái.
Mặt nó hóa đá.
- Tránh xa tui ra!!! Tránh xa mà!!!!- tiếng Ngọc,
-Cái gì nữa thế?- nó hốt hoảng hỏi.
- Không có gì đâu! Chỉ là mấy nhóc lớp 10 đang bày tỏ lòng ngưỡng mộ thôi!
- Như…như vậy có ổn không vậy?- nó cảm thấy không đành lòng.
Nhỏ Hoa chưa kịp trả lời thì nó đã thấy Nhật Nam đã xuất hiện trước mặt nó.
Dựa lưng vào tường, dưới gốc bàng, nhìn thấy nó, Nhật Nam mỉm cười.
Nhỏ Hoa thả nó ra rồi cười tươi:
- Đi chơi vui vẻ nhé!
Nói rồi cô bạn chạy biến đi sau cánh cổng.
Nhật Nam xòe tay trước mặt nó:
- Đi thôi!
Thanh Linh mỉm cười, nó nắm chặt lấy bàn tay ấy, niềm hạnh phúc dâng lên trong lòng làm bỗng chốc nó
muốn khóc.
- Đây là lần đầu bọn mình hẹn hò nhỉ?
- Ừm! Thế nên phải chơi thật vui vẻ….
- Em muốn đến khu vui chơi!!!!!
- Ha ha… nhìn em hào hứng anh rất vui!
Hai người năm tay nhau thật chặt, con đường phía trước dường như chỉ có
niềm vui, họ quên đi những lo lắng đằng sau và những giọt nước mắt sẽ
chờ đợi mình phía trước…
Chỉ có tình yêu mới biết bước chân nên đi về đâu…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc