Cậu Hết Thương Em Rồi - Chương 57

Tác giả: Langtrivi

"Tôi là Phác Thái Anh đây. Ái Tuyền bây giờ đang ở trong bệnh viện, tình hình nguy kịch, sợ rằng cả hai mẹ con khó mà bình an vô sự. Anh nhanh đến đây xem rồi ký giấy tờ để cho Tuyền vào phòng mổ nhanh đi. Để càng lâu thì đứa bé khó mà giữ được."
"Tôi đến ngay."
Diệp Mộ vội vàng rời đi ngay, mặc cho vết thương ở trên bụng đang chảy máu, cũng không để tâm đau đớn do bị dao đâm. Anh loạng choạng rời đi ngay lập tức, đến nơi mà Phác Thái Anh đã nói ở trong cuộc gọi.
Bây giờ thứ quan trọng nhất là sự bình an vô sự của hai mẹ con Ái Tuyền, nếu như có mệnh hệ gì, chắc cả đời này anh sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình. Sau khi Diệp Mộ rời đi, Lâm Nhã loạng choạng đứng không vững.
Cô ta làm rơi con dao trên tay, ánh mắt thẫn thờ nhìn vào khoảng không trước mặt. Từng lời nói của anh cứ lặp mãi ở trong đầu Lâm Nhã, khiến cả thế giới của cô ta như dần suy sụp. Cô ta không tin là Diệp Mộ vô tội, những kế hoạch, những việc làm xấu xa của cô ta không lẽ lại trở thành trò cười vô nghĩa sao?
Lâm Nhã vội vã lục tìm điện thoại, tìm số của Phác Thái Nhã, tay hơi run run mà nhấn nút gọi. Đầu bên kia ngay lập tức bắt máy, cô ta liền run run mà hỏi ngay:
"Việc Lâm Tuấn đồng tính bị tung tin đồn… có phải do Diệp Mộ làm không?"
"Cô là ai đấy?"
"Lâm Nhã."
Phác Thái Nhã nghe đến cái tên ấy mà không khỏi ngạc nhiên, nhìn vào màn hình hiển thị số điện thoại của cô ta. Cậu hít một hơi thật sâu, sau đó liền hờ hững mà trả lời:
"Chuyện đó thì liên quan gì đến cô? Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời cô."
"Lâm Tuấn là em tôi."
Phác Thái Nhã lại một lần nữa rơi vào trầm tư, cậu im lặng một hồi lâu, đang cố liên kết những sự việc mà mình đang nghĩ đến lại với nhau. Rồi đột nhiên cậu nghĩ đến một thuyết âm mưu, có khi nào Lâm Nhã hiểu lầm Diệp Mộ tung tin Lâm Tuấn là người đồng tính, nên mới muốn đi trả thù anh hay không? Việc yêu thầm hay đơn phương gì đó cũng chỉ là vỏ bọc ngụy tạo mà thôi.
Nghĩ đến là đã rùng cả mình rồi.
"Cô là chị gái Lâm Tuấn sao? Cậu ta…" Còn chưa nói hết câu thì Lâm Nhã đã nhanh chóng giải đáp luôn nghi vấn trong lòng cậu.
"Ch.ết rồi. Tôi hỏi cậu việc Lâm Tuấn đồng tính bị tung tin đồn… có phải do Diệp Mộ làm không?"
"Đúng là nói điên, vì cái tin nhảm nhí đấy mà Diệp Mộ nhờ người ta đánh sập cả cái web đấy. Người thật sự tung tin là cái người bị cô đẩy ngã cầu thang vào mấy năm trước kìa. Thế mà bây giờ cô còn muốn cậu ấy gánh cái nồi như thế đấy à?"
Lâm Nhã lập tức sa sầm mặt, cô ta buông thõng tay làm rơi điện thoại trên mặt đất. Cô ta ôm mặt như không muốn tin, rõ là bản thân đã mang theo sự thù hận mà sống, mục đích duy nhất là trả thù cho đứa em xấu số của mình.
Thì ra tất cả những việc cô ta làm đều là vô ích mà thôi. Đã thế lại tổn thương người mà mình yêu, còn lợi dụng sự tin tưởng của người ta. Lâm Nhã đúng là điên rồi!
Cô ta đột nhiên bật cười, nụ cười điên dại mà thương tâm. Suốt mấy năm trời, cô ta chỉ luôn nghĩ đến việc khiến đám người chế giễu em trai mình đều phải cút xuống địa ngục, phải xin lỗi nó vì những lời sỉ nhục kia. Thế mà bây giờ bỗng chốc hóa tro tàn, nếu như những việc xấu cô ta cần trả giá, thì bây giờ đã đến lúc rồi.
Lâm Nhã cầm lấy con dao trên sàn nhà, thẫn thờ đi vào trong nhà vệ sinh. Tái hiện lại cảnh em trai mình tự t.ử trước đó. Máu hòa cùng nước lênh láng trên sàn, ánh mắt toại nguyện nhìn lên trần nhà. Nhớ đến Lâm Tuấn, cũng nhớ đến người mà cô ta thầm thích từ mấy năm trước.
Cô gái luôn treo nụ cười yêu đời trên môi, luôn sẵn sàng hỏi thăm chia sẻ tâm sự với Lâm Nhã. Cô ta đã trót trao tim mình từ những giây phút ấy rồi, với một thiếu nữ hoạt bát như em trai mình vậy. Trước khi nhắm mắt, cô ta thều thào yếu ớt mà nói:
"Tuyền, xin lỗi em… và cũng chúc em… hạnh phúc."
Ngày hôm ấy, một sinh mệnh đã xa rời khỏi thế gian.

Diệp Mộ bên này bắn tốc độ đến thẳng bệnh viện, cũng chẳng biết đã vượt qua bao nhiêu đèn đỏ. Anh bây giờ vô cùng gấp gáp, lo lắng cho an nguy của Ái Tuyền vô cùng. Lúc đến trước cửa phòng mổ, anh thấy Phác Thái Anh và một người đàn ông đang đứng ngồi không yên ở trước cửa.
Diệp Mộ liền vội vàng chạy nhanh đến, kéo lấy cô ấy mà hỏi tới tấp.
"Tuyền sao rồi? Có nghiêm trọng không?"
"Bây giờ không phải lúc hỏi mấy việc này. Đi theo tôi để làm thủ tục vào mổ cho Ái Tuyền thì hơn."
Phác Thái Anh dẫn đường, Diệp Mộ cũng không chậm trễ thêm, anh vội vàng đi ký giấy tờ để cô nhanh chóng được đưa vào phòng mổ. Ngay lập tức cuộc phẫu thuật được tiến hành, trước đó bác sĩ mổ chính đã thông báo cho anh một tin vô cùng không lành.
"Thai nhi e rằng sẽ không giữ được, vì sản phụ có nguy cơ bị sảy thai. Bây giờ cũng chỉ vừa có thai được 27 tuần mà thôi, nếu như xác suất phẫu thuật thành công thì sẽ thuận lợi sinh non."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc