Cậu Hết Thương Em Rồi - Chương 47

Tác giả: Langtrivi

Thế là Diệp Mộ một hai phải kép cô đi lượn vòng vòng quanh cả cái khu trung tâm thương mại. Đã thế còn không cho Ái Tuyền được yên một giây nữa. Cứ hễ một chút là anh lại bảo:
"Em, váy này đẹp, mua nhé?"
"Cả cái áo kia nữa, hợp với em cực, mua luôn."
"Lấy cái này, cái này với cái kia nữa. Thôi lấy hết đi."
Anh dẫn cô đi shopping, muốn cô được khuây khỏa thoải mái nhưng người chốt đơn là anh. Ái Tuyền nhìn tiền dần dần bốc hơi khỏi tay Diệp Mộ mà cô đau xé tâm can, sao anh có thể vung tay tiêu tiền như nước thế chứ.
Cô phụng phịu, bày ra vẻ mặt khó ở vô cùng. Lúc này Diệp Mộ vẫn còn hăng say mua váy vóc lụa là, đâu hề chú ý đến cô chứ. Đến khi Ái Tuyền đứng dậy rời khỏi ghế bành, anh mới quay sang mà hỏi cô:
"Em đi đâu đấy, để anh đưa đi."
"Em đi vệ sinh, anh đi không?" Ái Tuyền hung hăng nhìn anh, còn không ngừng trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Mộ.
Mấy người nhân viên bên cạnh cũng che miệng cười kín đáo, dù sao người ta là khách hàng, vẫn nên giữ chút mặt mũi. Giả vờ như không nghe thấy mấy lời mà cô và anh nói hồi nãy.
Ái Tuyền mệt mỏi, nặng nề đi vào chỗ nhà vệ sinh mà nhân viên chỉ dẫn. Lúc cô đi đến bồn rửa tay, vừa vặn bắt gặp một người phụ nữ rất đẹp đứng bên cạnh mình. Lý do vì sao cô để ý đến người ta ấy à? Là vì khí chất và thần thái vô cùng hút hồn, đã thế lại còn rất sang.
Cô nhìn mà có chút ngẩn ngơ. Rồi đột nhiên một giọng nói đột ngột vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của Ái Tuyền.
"Cô đang có em bé sao? Bao nhiêu tháng rồi thế?"
"A…" Ái Tuyền khẽ giật mình, sau đó nhìn sang người phụ nữ. Đưa tay chỉ vào bản thân mình, ý muốn hỏi là đang nói chuyện với cô sao?
Người phụ nữ kia khẽ gật đầu, cười vô cùng lịch sự. Cô cười gượng gạo, gãi gãi đầu mà trả lời.
"Tôi đang mang thai tháng thứ sáu rồi."
"Trong lớn hơn so với những thai phụ bình thường nhỉ? Có khi nào là sinh đôi không?"
Người phụ nữ hiếu kỳ nhìn về phía bụng cô, ánh mắt tỏ vẻ dò xét. Ái Tuyền cũng không cảm thấy khó chịu vì hỏi dai, ngược lại còn thoải mái mà trả lời:
"Tôi không biết nữa, mong là sinh đôi thì tốt."
"Có thể cho tôi sờ một chút được không?"
"Được chứ."
Người phụ nữ liền tiến đến, nhẹ nhàng đặt tay lên vùng bụng hơi nhô lên của cô, xoa tròn một vòng rồi dừng lại. Đột nhiên cô ấy lui ra ngay lập tức, sau đó liền nhìn cô với ánh mắt âm trầm. Nhưng Ái Tuyền làm gì có để ý chứ, cô vẫn cứ mỉm cười nhìn đi đâu.
"Chúc hai người mẹ tròn con vuông nhé. Tôi hơi quá phận rồi."
Người phụ nữ kia gật đầu như chào tạm biệt với Ái Tuyền, sau đó liền rời đi ngay lập tức. Cô đặt tay lên bụng mình mà khẽ xoa, không hiểu tại sao lại cảm thấy lạnh cả sống lưng nữa.
Đúng là dạo gần đây suy nghĩ linh tinh hơi nhiều, chắc do thêm hơn hai tháng nữa là sinh rồi nên tâm trạng hơi lo lắng xíu. Cố gắng ăn uống đều đặn và giữ sức là sẽ ổn ngay thôi.

Tiệc cưới đang dần được chuẩn bị rồi, ngày thì cũng đã định sẵn, là hai lăm tháng này sẽ cử hành hôn lễ. Tất cả họ hàng trên dưới nhà họ Diệp đều rất vui và phấn khởi, nhưng anh có để ý Ái Tuyền mấy hôm nay.
Dạo gần đây biểu hiện của Ái Tuyền vô cùng khác lạ, cô hay lo lắng những điều không đâu. Rồi khi không lại hỏi Diệp Mộ những câu ngớ ngẩn, đại loại như:
"Anh không có người khác bên ngoài đúng không?"
"Chúng ta sẽ không rời xa nhau, anh sẽ không bỏ mẹ con em đúng chứ?"
Không biết là do cô bị ảnh hưởng bởi phim ảnh hay sao, chứ thấy mấy lần Ái Tuyền bỗng dưng trầm mặc ít nói lạ thường. Đã thế còn hay tự thu mình, không muốn nói chuyện hay làm bất cứ việc gì. Cứ ngồi thơ thẩn nhìn ra vườn hoa ở bên ngoài một rất lâu.
Tối đó, Ái Tuyền như ngày thường đều đi ngủ vào lúc tám giờ tối. Diệp Mộ không muốn cô suy nghĩ linh tinh, vì thế hôm nay cũng chẳng thèm ᴆụng đến công việc, tính tâm sự với cô để hỏi xem dạo gần đây Ái Tuyền đang gặp vấn đề gì.
Lúc thấy cô nằm ở trên giường, mắt nhắm nghiền, nhưng Diệp Mộ dám chắc là cô vẫn chưa ngủ. Anh leo lên giường, vòng tay đặt nhẹ nhàng lên bụng Ái Tuyền.
"Dạo này em bị làm sao đây? Có chuyện gì giận anh sao?"
Im lặng mãi một lúc, cô liền mở mắt ra nhìn lên trần nhà, sau đó mới trả lời câu hỏi của anh với giọng điệu hờ hững:
"Em không."
"Vậy nói anh nghe, em đang có chuyện gì giấu anh đúng không? Tâm trạng của em dạo này tệ lắm, anh rất lo lắng cho em."
Nhưng không biết Ái Tuyền đang bị gì thì làm sao mà giải quyết chứ, điều này cũng khiến cho anh cảm thấy bức bối khó chịu vô cùng. Diệp Mộ chờ mãi mà không thấy cô đáp lại, nhìn sang thì thấy cô đã nằm cách xa mình một khoảng rồi.
Anh càng tỏ ra khó hiểu, sao cô cứ muốn né tránh anh là thế nào? Sao mới cách mấy hôm mà cô đã thay đổi nhanh đến chóng mặt như thế chứ, đúng là cảm thấy rối bời và ௱ôЛƓ lung. Diệp Mộ không thể để tình trạng này kéo dài được, vì thế anh liền dịch người đến sát gần cô.
Sau đó ôm lấy Ái Tuyền vào lòng, hôn khẽ lên tóc cô, tiếp đến là mắt, mũi rồi đi dần xuống khóe miệng. Diệp Mộ đang cố khiến cho cô cảm thấy hứng thú, chứ không có ý định làm đến cùng. Ái Tuyền liền cản lại ngay.
"Anh đừng ᴆụng vào em."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc