Về nhàMột ngày mới lại đến, hôm nay Nhi sẽ được về nhà của bố để ra mắt dì Mi và những người anh em của mình.
Nhà mới của Nhi trông thật đẹp và rộng...
- Nào, Chi. Đây chính là dì Mi đấy.
Đứng trước mặt Nhi là 1 người phụ nữ trông rất hiền lành, có thể nói hình ảnh của bà hoàn toàn khác xa với Nhi tưởng tượng. Vừa mới gặp Nhi, bà đã nhẹ nhàng nở 1 nụ cười thật tươi:
- Chào cháu, Chi.
- ...- Nhi im lặng và ngước đầu đi chỗ khác.
- A...Chi, dì Mi chào con mà sao con không chào lại thế. - bố Nhi hỏi
- Không thích chào thì không chào . - Nhi trả lời
- Con...
- A, thôi đi anh. Chi không thích thì đừng ép nó. - dì Mi can
- Hừm, thôi được rồi...., à, mấy đứa nhỏ đâu rồi hả em?
- Tụi nó ở trên phòng... để em kêu họ xuống cho.....Huy, Linh, Thắng, các con xuống đây nè.
- Dạ.
.......
- Chi, để ba giới thiệu cho, đây là bé Huy 5 tuổi, con ruột của ba .
- Chị Chi, chào chị!!
- Còn đây là Linh, 16 tuổi...., Linh bằng tuổi con đấy, Chi à. Ba rất hy vọng rằng mai mốt mấy con sẽ chơi thân với nhau.
Linh là 1 cô gái rất xinh xắn, có mái tóc cắt ngắn trông rất cá tính, đó là những gì mà Nhi có thể thấy được ở bên ngoài của Linh. Còn tính tình thế nào thì các bạn về sau sẽ bít liền hà!!
- Ưmm...còn Thắng, Thắng đâu rồi? - ba Nhi dáo dác nhìn xung quanh
- Dạ, anh Thắng lại hẹn bạn đi vũ trường rồi. - Linh đáp
- Hừ.., con với cái, mới 17 tuổi đã bày đặt đi mấy chỗ vớ vẩn đó rồi...Nó mà về phải cho nó một trận mới được.
- Ba à, tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc tại nhà, phải hông ba? - bé Huy cầm chiếc vạt áo của ba và hỏi.
- Đúng vậy..., cục cưng của ba à! - ông sờ lên đầu đứa con trai của mình - Ưm...,Chi, bữa tiệc tối nay con sẽ là nhân vật chính đấy.
- Nhân vật chính?
- Thì đây là bữa tiệc mừng con trở về mà. Ba đã mời rất nhiều người đến đấy...Ưm.., còn bây giờ con hãy lên phòng nghỉ ngơi sớm đi....Phòng con ở lầu 2 đấy.
- Ưm..- Nhi gật đầu rồi bước lên lầu.
.....
- Ồ, ba à, sao con thấy cô ta có vẻ khó chịu thế?
- Linh, con không nên nói Chi như vậy. Chắc tại nó vẫn chưa quen ấy mà. Ba tin là khi Chi tiếp xúc với chúng ta nhiều hơn thì sẽ ổn thôi...À, Mi, em đừng có giận Chi nhé!
- Dạ.., em không để tâm đâu...- bà cười mỉm.
------------------
Cạch - Nhi mở cửa phòng mình ra
Căn phòng Nhi trông thật dễ thương, bức tường được sơn màu hồng, xung quanh các tủ, kệ đều là những con thú nhồi bông. Nhưng dường như Nhi không thích tí nào...
- Thật chướng mắt, bộ tưởng mình là con nít hay sao mà bố trí như vậy.
Cạch
- Ai ?
- A, xin lỗi cô chủ.
- Chị là ai? - Nhi hỏi
- Dạ, tôi là Bích. Từ nay sẽ chăm lo việc hầu hạ cô.
- Tôi không cần người hầu hạ. Chị ra ngoài đi.
- Dạ, không được đâu. Ông chủ đã dặn tôi phải chăm sóc cô chủ cẩn thận.
- Hừ.., phiền phức thế...Vậy thôi được, chị giúp tôi lấy hết mấy con thú nhồi bông này ra ngoài..
- Hả? - chị Bích ngạc nhiên - Ơ..a.., cô chủ không vừa lòng với cách trang trí này sao?
- Chị không thấy mình đã hỏi nhiều quá à?
- Ơ...ưm, xin lỗi cô, tôi sẽ làm ngay.
........................................
- A, cậu chủ, cậu không vào được đâu
- Gì chứ, tôi chỉ muốn xem mặt đứa em gái của mình thôi mà - vừa nói anh chàng này vừa xô cửa xông vào - Hi, Chi, chào em, anh là....ơ...
Thật không may măn tí nào, vào lúc này Nhi đang....thay áo
- Ơ...gr.gr..uuừ, anh...anh là ai ?
- Ơ..y...a..em...em đừng hiểu lầm, chỉ là...
-ĐI CHẾT ĐI, CÒN ĐỨNG ĐÂY LÀM GÌ HẢ?????.- Nhi hét lên
Bốp bốp bụp bụp
- ÚI DÁ, CHẾT TUI RÙI CHA MẸ ƠI!!!!!!!
....................
- Hừ, con thật là, sao vào phòng người ta mà không gõ cửa chứ. Đáng đời con lắm.
- Ai mà biết cô ta đang thay đồ chứ...ui da, đau, mẹ ơi, làm ơn nhẹ tay giùm con.
- Lần này mẹ cũng không bênh con đấy, may mà Chi ra tay còn nhẹ, chứ nếu không thì...
- Hix, thế này mà mẹ bảo là nhẹ sao.
- Ông chủ, bà chủ. Cô chủ Linh Chi đã chuẩn bị xong rồi ạ.
Nhi từ từ bước xuống. Mọi người ai nấy cũng đều phải ngạc nhiên. Hôm nay Nhi quá đẹp, nhất là trong bộ đầm trắng toát kia....
- Oa, chị Chi đẹp wóa! - bé Huy reo lên
- Con bé đúng là đẹp thật, anh nhỉ.
- Ưmm..- bố Nhi gật đầu
- Mọi người vẫn chưa đến à, bố? - Nhi hỏi
- À, bây giờ còn sớm mà.
- Hi, Chi, cho anh xin lỗi chiện hồi nãy nhé, mà em đúng là đẹp thật.
- Anh muốn ăn đòn nữa phải không?
- Thôi nào, đàng hoàng lại đi, Thắng...À Chi, đây chính là Thắng đấy, hồi nãy có gì hiểu lầm thì con nhớ bỏ qua cho nó nha.
- Anh Thắng là vậy đấy, nhìn khờ khờ vậy chứ cua gái phải nói là số 1 đó nhe. - Linh chĩa miệng vào.
- Em dám nói ai khờ khờ hả?
- Thì anh chứ ai?
- Cái con bé này, tin anh tuyệt giao với em lun không?
- Á, cứu con, ba ơi, anh Thắng ăn Hi*p con nè.
- Thôi nào, Linh, Thắng, 2 con đừng giỡn nữa.
- Oa, bé Huy đói bụng rồi, ăn đồ được chưa ba? - Huy nũng nịu
- Sao em tham ăn thế, coi chừng bị biến thành phì lủ nghe! - Linh chọc
- Chị mới là phì lủ ấy.
- Cái gì, chị là con gái sao là phì lủ được.
- Vậy là phì phò vậy.
- Haha, bé Huy nói đúng quá đi - Thắng cười
- Gruu, mí người ỷ đông Hi*p yếu à.
- Thôi, cho mẹ can, cho mẹ can
Nhi đứng đó im lặng nhìn cả gia đình họ vui vẻ bên nhau, và rồi cô bỗng thấy khó chịu....Cô dường như không cam tâm chút nào...
- Xin lỗi bố, con phải lên phòng 1 chút
- Được thôi, nhưng phải nhanh đấy nhé, khách sắp đến rồi.
Nhi bước lên lầu
Cạch
- Các người muốn cười thì cứ việc cười, tuy nhiên...rồi đây ta sẽ không để các ngươi cười được nữa đâu - Nhi nghĩ thầm.
________________________________
Mấy ngày tiếp theo sau
Tại trường học
- Sao? đến xem anh thi đấu à?
- Ưm, không bít hôm đóa em có rảnh không? - Long cười
- Tại sao anh lại mời tôi chứ? - Nhi hỏi
- À..., thì...ưm..là...- Long ấp úng
- Nhưng thôi, tôi sẽ đến, coi như đó là lời cám ơn anh về chiện hôm nọ đã cứu tôi khi tôi bị ngất vậy.
- Ô, vậy thì tốt quá....
- Tốt ?
- Ơ, à không.
- Hừ, phiền phức quá đi, tôi lên lớp đây.
- A, chờ anh với!!!
...........
- Thật chướng mắt, sao con bé đó cứ bám theo anh Long hoài thế nhỉ...Chị sẽ tính sao đây, chị Mỹ Phụng?
- Gruu, ta mà thua con bé này à. Hãy chờ xem, ta sẽ không để qua chuyện này đâu.