Cậu Chủ Của Tôi - Chương 03

Tác giả: Phiphi

Nó chạy vào lớp với đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt nhấm nhem nước mắt, nó trở thành tiêu điểm của cả lớp, thế là suốt buổi học nó học trong sự im lặg và rối bời, nó ko thể nào chú tâm vào bài học được. Nó cứ nghĩ tới anh Phong và con nhỏ đánh nó, nó đã làm gì sai nhỉ?............ko bik mọi chiện sao rùi nhỉ?................
RENG....RENG....RENG...... tiếng chuôg kết thúc buổi học vang lên, sau khi chào giáo viên nó liền đi nhanh ra khỏi lớp, bước chân của nó như đang tránh né ai đó, nó đi khỏi trườg, rồi hòa vào dòng người đôg đúc, nó ko mún để hắn chở nó về, nó mún tránh né khỏi sự rắc rối. Nó bước chậm rãi trên đườg giữa buổi trưa nắg mà nó đâu hề bik ở trường đang có ng cuống cuồng tìm nó đâu, là hắn đó, hắn lo cho nó lúm, chính hắn cũk ko bik tại sao hắn lại wan tâm nó như zậy nữa. Hắn lo lắng, chạy khắp nơi tìm nó, rùi hắn chạy về nhà thì thấy nó đang đứng trước cổng nhà:
- Sao em về mà ko đợi anh?_ hắn lo lắng
- Thì tui thik đi bộ ko dc àk?_ nó đanh đá
- Vậy về lâu chưa mà sao ko vào nhà?
- Về lâu rùi nhưg tui...... ngại
- Ngại cái gì? lúm chiện wá, zô nhà đi
Suốt ngày hum đó đầu óc nó cứ suy nghĩ lung tung, nó tò mò mún hỏi hắn sau khi nó bỏ đi có chiện gì xảy ra ko nhưng nó sợ hắn sẽ hỏi nguyên nhân nó bị đánh nên nó làm đành thôi ko hỏi, nó dạy hắn học mà đầu óc cứ đi du lịch:
- Bài này lùm sao hả?_ hắn chỉ tay vào bài tập toán
-......... nó im lặg
- EM! _ hắn hét
- Gì?_ nó giật mình
- Em làm sao vậy? hum nay em lạ lúm
- Tui có sao đâu! mà kiu tui có gì ko?
- Àk! chỉ anh bài này đi
Nó khẽ tự đánh nhẹ vào đầu mình cho mọi suy nghĩ biến mất, nó típ tục chỉ hắn làm bài nhưg bây h thì đến lượt hắn, hắn ko thể nào tập trung dc khi nó cuối xuống ngang tầm mắt hắn, mái tóc thoang thoảng mùi thơm, khuôn mặt đáng yêu, đôi mắt long lanh, giọng nói ấm áp của nó làm mặt hắn đỏ bừng, bổng nhiên hắn mún chiếm đoạt nó, mún nó là của riêng hắn.( tham lam thế nhỉ?). Nó thì vẫn ko để ý đến hắn, cứ thao thao bất tuyệt mấy công thức toán:
- Hỉu chưa?
- Gì?_ hắn giật mình khi thấy nó nhìn hắn với khoảng cách ngắn
- Tui hỏi là mấy ng hỉu chưa?
Hắn bối rối, hắn có nghe gì đâu mà hỉu, hắn bik nếu nó còn ở trog phòng hắn nữa thì sẽ có chiện ko hay xảy ra, ngay lập tức hắn đứng dậy:
- Hỉu, hỉu rùi, em ra ngoài đi, anh mún tự làm bài
- Thì tui đứng đây, có gì mấy ng ko hỉu thì hỏi tui
- Ko cần đâu! em ra ngoài đi
Vừa nói hắn vừa đẩy nó ra ngoài, nó hơi ngạc nhiên nhưg nó cũk bước ra ngoài, nó bước vào phòng đầu óc ko khỏi liên tưởng đến ngày mai sẽ có chiện gì xảy ra, còn hắn thì đang nằm lăn lóc trên giường, mặt mũi đỏ hết trơn. Bật mí xíu nhak. Thật ra từ ngày hắn vừa mới bước zào trườg này thì hắn đã chú ý đến nó, nhưg lúc đó hắn đang wen zới ng khác nên ko wan tâm đến nó, cho đến khi mới chia tay zới pồ thì hắn bắt nó trên đường, tiện thể liều lĩnh làm wen lun ( hắn hám gái thật).Nhưg hắn chỉ mún làm wen chơi thui nhưg hình như đến thời điểm này thì hắn có tình cảm zới nó rùi.......
6AM......một ngày mới lại đến.......
Như mọi ngày nó leo xuống giường, vệ sinh cá nhân, kiu hắn dậy, ăn sáng và cùng hắn đi học. Đến trường mà mắt nó cứ liếc ngang liếc dọc, ko pik có ai đang dòm ngó nó ko nhỉ? thì nó vẩn là tiêu điểm của mọi ng thui, đi với 1 ng đẹp trai như hắn lại được anh Phong hotboy của trường thik thì làm sao ng khác ko nhìn đc. Nó rụt rè bước vào trường thì bị hắn nắm lại, nói nhỏ:
- Em cứ bình thường đi, ko cần rụt rè như zậy đâu, hum nay chẳng ai dám ᴆụng tới em đâu!
- Nhưng.........
- Bye em!
Nói xong hắn chạy đi gửi xe mất tiu, hắn đúng là làm ng khác tò mò mà.
Có ai tò mò hum wa đã xảy ra chiện gì ko? Một xíu hồi tưởng nhak:
Sau khi nó chạy đi, hắn đã nắm cổ anh Phong với nổi tức giận đang dâng trào:
- Rốt cuộc là chiện gì vậy hả?
Anh Phong ko nói gì, chỉ vào mặt con nhỏ đánh nó, hắn liền chuyển hướng sang con nhỏ đó:
- Cô đánh Ngân àk?_ hắn gằn giọng
- Tui.....tui....._ mặt nhỏ đó tái mét lun
- Cô mà còn mún yên ổn ở trog cái trường này thì tránh xa Ngân ra đi_ hắn đanh giọng, nghe dữ lúm lun
- Tui pik rùi.....
Nói xong con nhỏ đó cùng mấy đứa khác chạy đi trong sự sợ hãi, hắn có tiếng wạy phá trog trường, nên mấy nhỏ đó phải nể thui....và sau đó thì hắn hiên ngang bước vào trường để mặc anh Phong đang đứng nhìn hắn zới dấu hỏi to đùng" thằng nhóc đó là ai nhỉ?"Kết thúc hồi tưởng......
*******
Nghe lời hắn nói nó vừa an tâm vừa nghi ngờ gì đó, nó bước vào trường, mong mọi sự bình an.......
Giờ ra chơi, nó đag lầm bầm ôn lại mấy bài thơ để kt văn thì anh Phong lại xuất hiện ngoài cửa lớp, nó như mún chui xuống đất, nó ko mún gặp anh Phong nữa.....
- Anh mún gặp Ngân 1 lúc_ Phong nói với 1 bạn nữ trong lớp
Bạn nữ đó chẳng nói gì, way lại nhìn chằm chằm về phía nó, ra hiệu cho Ngọc đang ngồi kế bên kêu nó:
- Bà Ngân! anh Phong kiu bà kìa!_ Ngọc khều vai nó
Nó ngước lên nhìn anh Phong và đứng dậy đi ra chổ anh Phong:
- Có gì ko?_ nó lạnh lùng
- Em ko thik anh nhưg anh và em vẫn là bạn đúng ko?
- Thì sao?
- Anh mún mời em tối nay đi ăn tối zới anh
- Tùy anh thui!
- Vậy tối nay anh sẽ đến nhà rước em nhé, cho anh địa chỉ đi!
Nó thoáng bối rối nhưg rùi cũg lấy lại dc bình tĩnh:
- Ko cần rước đâu! em tự đi đc
- Ừk! vậy 6h tại nhà hàng Red, anh sẽ đợi em
- Ừk!
Nó bước vào lớp, ăn tối àk? xem ra cũg hay đấy, nó lại nghĩ lung tung rùi, nó ko thể nào bị anh Phong làm cho độn lòng dc
4PM
Nó chạy sang phòng hắn, trên tay ôm đống bài sách bài tập:
- Mở cửa coi_ nó hét lên
- Cái gì vậy?
- Học bài thui
- Sao hum nay học sớm zậy?
- Lúm chiện! _ nói xong nó chạy vào phòng hắn
- Ê! làm cái gì vậy?
- Học bài chứ làm gì? vào đây học nhanh lên!_ nó ra lệnh
Hắn nhăn mặt khó hỉu nhưg rùi cũng nghe lời nó vào học, nó cho hắn làm 1 đống bài tập:
- Làm đi!
Hắn im lặng làm bài, trong đầu hắn thì ko khỏi nghi ngờ nó.......... 1h30" sau......
- Làm xong chưa?_ nó hỏi hắn
- Chưa!
- Làm gì mà lâu wá zậy?
- Thì làm bài chứ làm gì?
- Thôi! đưa tui coi
- Nhưg chưa làm xong mà
Nó ko nói gì cả, kéo tập hắn về phía nó, nó dò wa dò lại:
- Đc rùi! hum nay nghỉ ở đây nhé
Nói xong nó gôm hết tập sách về phòng, để hắn lại với muôn vạn thắc mắc, mọi hum nó rất đúng h, học lúc nào cũg đúng 2tiếng rưỡi mới nghỉ nhưg sao hum nay lại ......
6 PM
Nó mặc cái áo thun với cái wần kaki, đầu tóc gọn gàng, nó chạy nhanh xuống dưới nhà, bắt taxi và biến mất nhanh trong hoàng hôn, hắn nhìn nó từ hành lang mà tò mò chạy theo, nó lạ thật đó
Hắn rồ ga phóng nhanh theo chiếc taxi mà nó đang ở trên đó, chiếc SH lướt nhanh trên mặt đường, như có gì đó hối thúc sự tò mò của hắn..... Chiếc taxi dường lại trước nhà hàng Red, nó bước xuống và đi vào nhà hàng, hắn nhanh chóng gửi xe và bước theo nó, hắn dõi theo nó. Tim hắn tự nhiên nhói lên khi thấy nó cười với ai đó( là Phong đó). Hắn mún đi ra khỏi nhà hàng ngay lập tức nhưg hắn nghĩ gì đó và ngồi lại ở một cái bàn cách xa bàn nó nhưg ngồi ở đây có thể nhìn thấy nó rõ nhất, hắn sợ ngồi gần thì nó sẽ thấy hắn.......
10p, 15p, 20p, hắn ngồi đó vừa ăn vừa nhìn nó và Phong, hắn ăn nhưg ko thể nào ngon miệng đc khi thấy nó và Phong cứ cười cười nói nói, rồi hắn bổng làm rơi chiếc đũa khi thấy Phong đang nhóm ng về phía nó, tay Phong chạm mặt nó, hai mắt nhìn nhau, tim hắn tự nhiên thấy đau lúm, một nổi đau như bị hàng ngàn mũi kim đâm vào vậy, hắn đứng bật dậy trả tiền và chạy nhanh về phía nó và Phong:
- Mấy ng đang làm cái trò gì vậy?_ hắn gằn giọng, mắt hắn đỏ lên
Nó và Phong ngơ ngác, nó lên tiếng:
- Làm gì vậy? sao mấy ng lại ở đây?
- Tui hỏi là em và ng này đang làm gì vậy?
- Anh Phong mời tui đi ăn tối ko dc àk?
" Phong àk? chẳng phải ng này thik em sao? em nói với anh là em ko thik hắn mà, tại sao lại ở đây với hắn chứ"hắn thầm nghĩ
- Nhưg em và ng này vừa làm gì xong?
- Có làm gì đâu! anh Phong chỉ phủi hạt cơm dính trên má cho tui thui
Hắn bổng trở nên thay đổi sắc mặt, mặt hắn giản ra, hắn đang nghĩ gì vậy nhỉ? hắn ghen àk? Còn anh Phong thì đơ mặt ra, chẳng pik nói gì, hắn hỏi nhỏ nó:
- Ai vậy?
Nó bổng giật mình, nó có nên nói hắn là bạn trai của nó ko? tự nhiên bây h thì nó thì ko mún nói ra cái sự lừa dối đó nữa, nhưg nó chưa kịp mở lời thì hắn trả lời thay nó lun:
- Tui là bạn trai của Ngân đó! còn anh là ai?
- Hả?_ nó hết sức ngạc nhiên
Phong khẽ mĩm cười, 1 nụ cười bùn bả:
- Vậy àk? Anh là Phong
Nó lặng ng đi khi thấy Phong cười, nó ko hề bik Phong đang rất bùn
- Em........_ nó khẽ lên tiếng
- Em ko cần nói gì đâu, anh hỉu mà_ Giọng Phong trở nên bùn hẳn
Hắn nhìn thấy ở nó vẻ mặt bối rối, hắn nghĩ rằng nó đã thik Phong rùi," anh thik em và anh sẽ ko làm mất em đâu" nghĩ là làm, hắn nắm tay nó:
- Tui mượn Ngân xíu nha!
Nói xong hắn lôi nó ra khỏi nhà hàng để Phong lại với nổi bùn vô tận.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc