001 bế ngang Lục Minh Nguyệt ngồi lên xe.
Cô giãy dụa muốn ngồi xuống ghế nhưng cánh tay của 001 như gọng kìm khóa chặt cô lại, khiến Minh Nguyệt chỉ có thể ngồi yên vị trong lòng anh.
Số lần cô được anh ôm trong lòng không phải là ít nhưng những lần trước cô không hề chú ý đến mức độ thân mật của hành động này. Sau khi xác định tình cảm của mình với 001, những cử chỉ gần gũi mà khi xưa cô thường làm với 001 giờ lại khiến Minh Nguyệt vô cùng xấu hổ.
Cô lén lút nâng tầm mắt lên nhìn anh. Khuôn mặt anh tuấn vô cùng âm u, đôi môi mỏng hơi mím lại cho thấy anh đang rất giận dữ.
Bộ dáng lén lút ngắm anh của cô đã bị 001 nhìn thấy, lửa giận trong lòng bỗng nhiên tiêu tan mất một nửa.
Hai người cứ im lặng như vậy khiến đồng chí lái xe phía trước căng thẳng đến mức phải nín thở. Anh ta có cảm giác như không khí trong xe đang dần bị rút cạn, nhất định là do khí lạnh tỏa ra từ người tổng tư lệnh!
Người lái xe đáng thương nhanh chóng lái xe về doanh trại. Tuy chỉ đi một đoạn đường ngắn nhưng anh ta đã bị dọa sợ, không những thế còn bị nhét đầy một miệng cơm chó.
Hai người cứ ôm ôm ấp ấp như vậy khiến anh ta muốn bỏ việc chạy về với vợ!
Xuống xe, 001 lại tự mình bế Minh Nguyệt tiến về lều của mình. Bước đi của anh vô cùng vững vàng và cẩn thận như chỉ sợ mình bất cẩn lại làm cô ngã.
Lục Minh Nguyệt lúc này đã vùi mặt vào Ⱡồ₦g иgự¢ của anh. Ánh mắt nóng rực đầy sự tò mò của những người lính cứ dán chặt lấy cô khiến Minh Nguyệt không khỏi ngượng ngùng.
Nhưng cô đường đường chính chính vào được doanh trại, nghĩa là có thể được ở cùng anh rồi!
“Cô ngồi đây nghỉ ngơi một lúc. Tôi sẽ kêu người vào kiểm tra lại vết thương cho cô.”
001 nhẹ nhàng đặt Minh Nguyệt lên giường của mình rồi dặn dò vài câu.
Cô không để ý đến lời anh nói, chỉ mải quan sát xung quanh, đôi mắt ánh lên vẻ thích thú.
Túp lều của anh tuy đã tiện nghi hơn các lều ngoài kia nhưng dù sao họ lên đây cũng là để thực hiện nhiệm vụ, hơn nữa doanh trại lại ở trên núi, nơi ở cũng vô cùng tạm bợ.
Trong lều chỉ có một chiếc giường xếp, hai chiếc túi vải quân đội đựng lương thực và quần áo, một chiếc túi ngủ nhỏ nhắn để có thể mang đi mỗi khi bọn họ ra ngoài buổi đêm, một chiếc đèn dầu và một cái phích nước.
“Ông chủ biết cô đến đây chứ?”
001 lên tiếng thu hút sự chú ý của cô. Lục Minh Nguyệt có chút chột dạ, đôi mắt trong veo không dám nhìn thẳng vào anh, ấp úng đáp:
“Biết… biết chứ!”
“Vậy ư?”
001 khẽ nhếch mép, nhìn dáng vẻ vừa lo sợ vừa quật cường của cô, không nhịn được khẽ nhếch khóe miệng.
Cô nhóc này nhất định là trốn Lục Duệ Thành đến đây!
Đúng lúc này, điện thoại của anh bỗng vang lên. 001 liếc nhìn số điện thoại trên màn hình thì âm thầm thở dài.
Phó Duệ Hành vậy mà đã báo tin cho ông chủ rồi!
Lục Minh Nguyệt cũng nghe thấy tiếng đổ chuông, cô lén lút nhìn trộm màn hình của anh. Số điện thoại này không được lưu trong máy nhưng cô liếc qua một chút cũng biết đây là số của ba Lục.
Minh Nguyệt hốt hoảng ςướק luôn chiếc máy trên tay anh rồi nhanh chóng bắt máy.
“Ba…”
“... Minh Nguyệt?”
“Là con!”
Đầu dây bên kia chợt im lặng. Không ai biết Lục Duệ Thành ở đầu dây bên kia đang phải kìm nén thế nào mới có thể không hét lên vào điện thoại.
Con gái cưng của Lục Duệ Thành ông vậy mà lại lén lút đến vùng núi hẻo lánh đầy rẫy nguy hiểm chỉ để đi tìm tên vệ sĩ thối kia!
“Con mau trở về cho ba! Có biết ở đó nguy hiểm lắm không hả?”
“Con không về! Con muốn ở lại tìm anh mà…”
“Minh Nguyệt, đừng cãi lời ba! Mau chóng trở về, ba sẽ cho người đón con. Ở đó không có ai bảo vệ con, lỡ như chuyện hôm nay lại xảy ra lần nữa thì sao?”
Lục Minh Nguyệt nghẹn lời. Ai cũng nghĩ cô yếu đuối, cần người bảo vệ che chở.
Lẩn trốn trong cái vỏ bọc của nhà họ Lục đã lâu, Minh Nguyệt trong mắt người khác chẳng khác gì một bình hoa di động!
Cô không cam lòng, nhất định không chịu yếu thế, cất giọng lạnh lùng khẽ nói:
“Ba, con không vô dụng như thế! Nếu không có tin tức của anh thì con sẽ không về! Nếu ba còn ép con thì con sẽ đoạt tuyệt quan hệ với ba!”
Đầu dây bên kia lại chìm vào im lặng. Hiển nhiên Lục Duệ Thành đã bị Minh Nguyệt chọc tức.
Kim Mộc Tranh ngồi bên cạnh đưa tay khẽ vuốt vuốt lưng chống. Bà đã nghe được tất cả mọi chuyện, cũng biết con nhóc nhà mình thích 001.
Chỉ mong cô nhóc đừng hành động quá cảm tính mà coi nhẹ tính mạng của bản thân!