Sau hơn một tuần, hai mẹ con Mộc Đoan đã xuất viện trở về nhà.
Vợ chồng cô bắt đầu bước vào những tháng ngày tập làm quen với việc chăm sóc trẻ nhỏ.
Y Phong rất ra dáng người đàn ông của gia đình.
Anh vừa lo việc ở công ty lẫn chăm nom vợ con.
Mỗi tối anh đều trông con để cô có thể tranh thủ chợp mắt.
Chớp mắt cũng đã được hơn bốn tháng kể từ lúc bé Y Khiêm chào đời.
Cậu bé kháu khỉnh đáng yêu, đang trong quá trình tập ngồi nhưng vẫn chưa vững, cần được ba mẹ hỗ trợ đỡ phía sau.
Bà Ân Tố Miêu hầu như ngày nào cũng đến nhà hai vợ chồng cô để phụ trông nom cháu.
Có những ngày bà ấy còn ở lại hẳn nhà vợ chồng cô để phụ giúp đôi trẻ chăm con nhỏ.
Nghe đâu dạo gần đây công ty Phùng Thị không được thuận lợi trong việc làm ăn.
Phùng Duy Bảo cũng mắc một khoản vay ngân hàng chưa đủ khả năng chi trả vì lợi nhuận của Phùng Thị hiện rất thấp.
Duy Bảo đang phải cực lực và áp lực làm việc để đưa công ty vực dậy trong tương lai.
Kể ra gieo nhân nào, gặt quả nấy, làm việc xấu ắt hẳn tự chuốc lấy hậu quả.
- --------------------------------
Cô bế cục cưng trên tay, đúc sữa bình cho con uống, Mộc Đoan khá ít sữa từ khi sinh con nên rất cần sự hỗ trợ từ sữa bột.
Cho con uống sữa xong thì đặt bé vào vòng tay anh, Y Phong bế con để đầu bé tựa vào vai anh, anh đi tới đi lui vuốt nhè nhẹ lưng bé để con tiêu hóa tốt hơn.
Hai vợ chồng phối hợp nhịp nhàng, ngày càng chuyên nghiệp trong việc chăm sóc con nhỏ.
Mỗi ngày ngoài giờ đi làm ở công ty ra, thời gian còn lại anh đều dành cho vợ con.
Người đàn ông mẫu mực của gia đình.
Buổi tối, hai vợ chồng cô chơi đùa cùng con.
Anh ngồi hơi co chân trên nệm, đặt nhóc nhỏ nằm trên đùi rồi dùm đồ chơi đủ màu sắc để chơi vui cùng con.
Đứa nhỏ cười khúc khích, hai bàn tay xíu xiu đưa lên chạm vào món đồ chơi.
Mộc Đoan thấy hai ba con đùa vui như vậy thì trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Vừa lúc dì Ánh gõ cửa, dì ấy mang đĩa trái cây cho vợ chồng cô.
Cô cám ơn dì Ánh rồi nhận lấy, ngồi trên giường cùng chồng, cô đúc anh ăn, Y Phong hôn lên má cô rồi tiếp tục chơi đùa cùng bé con.
Cô vuốt má con, ưm a với đứa nhỏ, gia đình ba người vô cùng viên mãn.
- Tả của con sắp hết rồi, ngày mai buổi trưa anh sẽ tranh thủ về đưa em đi mua.
Sự ân cần chu đáo của anh là điều khiến cô muốn mãi ở cạnh người đàn ông này.
- Anh phải từ công ty lái xe về nhà rất tốn công.
Để mai em đi cùng mẹ hay dì Ánh là được rồi.
Y Phong véo nhẹ cằm cô, đặt lên môi vợ một nụ hôn:
- Nhưng anh muốn đi cùng em.
Cô nở nụ cười tựa vào vai anh, cả hai chơi đùa với nhóc nhỏ, gia đình hạnh phúc đằm ấm.
- ------------------------------
Bé con ngủ ngon lành trong nôi cạnh giường ba mẹ, nhưng hai người trên giường thì vẫn chưa thể chìm vào giấc ngủ khi bận "vận động" buổi đêm.
- Ưm...ưm...
Âm thanh kiều diễm không thể kiềm chế được mà thốt ra khi đôi môi anh mân mê hai nụ hoa hồng khiến chúng tiết ra dòng sữa trắng ngần.
Suốt thời gian cô mang thai, cả hai đã âи áι đến tháng thứ sáu rồi dừng lại để giữ an toàn cho thai nhi.
Vì cô sinh mổ nên anh đã cẩn trọng nhịn thêm hơn bốn tháng qua chờ vết thương của vợ lành hẳn để có thể giải thỏa ngọn lửa hừng hực suốt nhiều tháng qua phải chôn chặt trong lòng mà âm thầm chịu đựng.
Cô đã bảo phải dành sữa cho con ấy vậy mà anh lại thèm khát dành cả dòng sữa tinh khiết kia với con trai mình.
Hai ภђũ ђ๏ค không ngừng bị anh chiếm lấy, nhuốm sự ẩm ướt mà bao phủ lấy chúng.
Vừa buông tha nơi nhấp nhô đầy đặn, anh di chuyển chiếm lấy đôi môi cô, thỏa sức khuấy đảo, đùa nghịch lưỡi đối phương.
Hai đôi môi chỉ mới rời nhau, anh lập tức liếm nhẹ vành tai cô mà thủ thỉ:
- Hay chúng ta sinh thêm một bảo bối nữa?
Cô ngạc nhiên trước lời nói táo bạo này của anh, bé Y Khiêm chỉ mới bốn tháng buổi, tên này lại muốn sinh thêm một cục bột nhỏ nữa sao? Xem ra anh rất hứng thú với việc được lên chức làm ba.
Vật to lớn bên dưới đã vươn mình từ ban nãy, vừa đưa vào bên trong 乃úp hoa có chút chật chội.
Khoái cảm bủa vây lấy cả hai khi đoàn tàu bắt đầu di chuyển đều đặn.
Cô ôm lấy cổ anh, hai đôi môi lại đan bên nhau, bên dưới hòa làm một, nhiệt tình quấn lấy vào ra.
Bầu sữa bị "bé" Y Phong rút đến cạn kiệt, âm thanh da thịt nhịp nhàng va vào nhau.
Căn phòng ấm áp như càng tăng cao nhiệt độ bởi sự hòa nhập của hai thân thể.
Đêm hôm nay anh có thể giải tỏa "nỗi buồn" chôn giấu suốt nhiều tháng qua khiến Mộc Đoan phải vất vả chịu đựng.
Cả đêm vào ra, chiếm đoạt triền miên, một hiệp rồi lại thêm một nữa,...Cô phải nghe câu nói này từ anh thêm bao nhiêu lần trong đêm nay nữa đây?.