Mấy hôm nay cô bị thai nghén hành liên tục, cơ thể mỏi mệt, chỉ muốn nằm dài cả ngày.
Bỗng điện thoại đổ chuông, cô gắng gượng với tay đến chiếc tủ mini cạnh đầu giường để lấy điện thoại.
Màn hình điện thoại là số Ngọc Hà gọi đến, cô cứ ngỡ bạn bè muốn rủ cô ra café tán dốc.
Mộc Đoan nhấc máy:
- Mình nghe đây.
Đầu dây bên kia, Ngọc Hà nhanh chóng đáp lời:
- Cậu đang ốm hay sao mà nghe giọng ỉu xìu vậy?
Cô vẫn chưa nói cho bạn bè biết chuyện cô đang có thai, bây giờ cũng chẳng đủ hơi sức để nói dong dài.
- Có đâu, mình đang buồn ngủ thôi.
Giọng Ngọc Hà khẩn trương:
- Mình muốn báo với cậu một tin quan trọng.
Mình vừa nghe Đăng Khánh kể xong thì lập tức gọi cho cậu đây.
Đăng Khánh là bạn trai của Ngọc Hà, sau thời gian tìm hiểu thì họ vừa chính thức quen nhau được bốn tháng qua.
Hiện anh ấy là giám đốc nhân sự của công ty Muriel do Y Phong trực tiếp điều hành quản lý.
Cô rất hiếm khi thấy Ngọc Hà có vẻ gấp gáp như vậy thì không khỏi tò mò:
- Chuyện gì cậu nói đi.
Ngọc Hà không thể chần chừ thêm được nữa:
- Chồng của cậu sắp đi công tác xa với nữ giám đốc tài chính, chỉ đi có hai người thôi.
Mà cả công ty Muriel đều biết cô ta thích chồng cậu đã lâu rồi.
Dù đang mỏi mệt như nghe đến chuyện Y Phong sẽ đi công tác với người phụ nữ khác thì cô nhưng được vực dậy sức lực.
Cô ngẫm nghĩ lại chuyện vừa rồi liền nhận ra:
- Giám đốc tài chính của Muriel, chẳng phải là Phùng Hiểu My, em gái của Duy Bảo sao.
Chuyện Duy Bảo từng theo đuổi cô từ thời cấp ba, Mộc Đoan đã từng kể với Ngọc Hà và Mỹ An.
Sau khi Trắc phu nhân và chồng cũ (Phùng tổng) ly hôn, Duy Bảo theo mẹ còn Hiểu My sống cùng cha ruột.
Vì vậy trong các buổi gặp mặt giữa Thẩm gia và Trắc gia không có mặt cô ấy.
Ngọc Hà nghe cô nhắc đến chuyện này liền ngờ ngợ nhớ ra:
- À phải rồi.
Mà Đăng Khánh nói với mình là chuyến công tác sẽ bắt đầu vào ngày mốt.
Anh ấy còn bảo ở công ty giám đốc tài chính cứ hay sáp lại chồng cậu như cố tỏ ra thân mật vậy.
Mình báo để cậu nắm bắt tình hình.
Lo mà giữ chồng đấy.
Mộc Đoan giữ điềm tĩnh đáp:
- Mình biết rồi.
Cám ơn cậu.
.
Ngôn Tình Hay
Cô nghe thấy thì trong lòng không khỏi lo lắng.
Nếu anh yêu thương cô, thật tâm xem cô là vợ thì tốt biết mấy, cô có thể vì tin tưởng anh mà chẳng phải nhọc lòng lo lắng đến thế này.
Nhưng bây giờ anh không hề đặt cô trong mắt, lại thêm một Phùng Hiểu My để tâm và dốc sức quyến rũ anh thì sao cô không lo cho được? Lỡ như một ngày không xa cô ta ςướק mất anh?
Hôn nhân chỉ một năm nhưng đối với Mộc Đoan thời hạn không phải là sự chấm hết.
Dù nhiều lần nản lòng muốn từ bỏ nhưng cô không thể khi nhận ra lòng mình từ lâu đã khắc sâu hình bóng của anh.
Cô quyết tâm có được anh, muốn Y Phong yêu cô, chấp nhận cô và cả đứa nhỏ trong bụng.
Dù cách thức của cô có phần ích kỷ, mù quáng hay thậm chí là đa tình đến bi lụy, với cô chẳng quan trọng nữa.
Cô chỉ biết rằng, nếu như còn chút cơ hội dù mong manh, cô cũng tuyệt đối không muốn buông bỏ.
Trời dần tối, cô ngồi xem tivi ở phòng khách, ngẫm nghĩ lại chuyện Ngọc Hà đã nói.
Ngày mốt là anh đi công tác cùng Phùng Hiểu My, cô không còn nhiều thời gian để tìm cách vẹn toàn đôi đường.
Chợt nghe tiếng bước chân, cô quay người nhìn ra sau thì thấy Y Phong từ trên lầu bước xuống.
Anh vào bếp lấy nước uống rồi đi đến ghế ngồi cạnh cô.
Mộc Đoan hồi hộp giữ im lặng, thật ra cô rất muốn cất lời nói với anh về chuyện đi công tác.
Nhưng không thể đương không mở miệng nói thẳng, vậy chẳng khác nào là cố tình xen vào đời tư của anh.
- Sao chưa ngủ?
Cô tinh tế quan sát anh:
- Em muốn xem phim một lát.
Mà anh à, chiều ngày mốt anh cùng em về Thẩm gia dùng cơm được không?
Cô hồi hộp chờ đợi câu trả lời, quả nhiên như cô đã dự đoán.
- Ngày mốt tôi phải đi công tác rồi.
Đầu óc nhanh nhạy như cô vốn đã có sắp xếp:
- Anh đi công tác ở đâu? Khi nào anh về?
Cô muốn biết nên anh cũng chẳng giấu giếm:
- Tôi đến thành phố Lâm Khánh, đi trong hai ngày.
Cô gật đầu, tỏ ra chút ngạc nhiên và ngây ngô:
- À vậy sao.
Thôi em về phòng ngủ trước đây.
Cô đứng dậy rời đi, Y Phong nhìn theo cô, trên môi anh bỗng chốc nở nụ cười.
- -------------------------------------
Ngày hôm sau, nhân lúc đang cùng nhau dùng cơm, Mộc Đoan bắt đầu bước đầu tiên của kế hoạch "giữ chồng".
- Anh à, em chợt nhớ ra ngày mai là đám dưới của một người bạn thân đang sống ở Đôn Khánh.
Tối hôm qua người bạn đó đã gọi điện nhắc em nhất định phải đến.
Anh bình thản, tiếp tục gắp thức ăn, chẳng nhìn cô mà đáp lời:
- Vậy thì sao?
Mộc Đoan cố kiềm nén trước thái độ "cục súc" này của anh.
- Không biết em có thể...đến Lâm Khánh cùng anh không?...Chỉ là đi cùng thôi, sau khi đến nơi em sẽ tự túc, tuyệt đối không làm phiền đến anh.
Y Phong nhìn cô, buông một câu hờ hững:
- Vé máy bay đã được đặt rồi.
Nếu cô muốn thì tự đặt vé mà đi..