Bùa Yêu - Chương 06

Tác giả: Du Phong Vân

Lan vốn là người phụ nữ thông minh , cô ta không thiếu đàn ông nhưng cô ta lại thích cái vẻ chung tình săn sóc của Biên. Cô ta hâm mộ Vy , nhưng từ từ lại chuyển sang ganh tị. Cuối cùng là dẫn đến sự việc như ngày hôm nay .
Hỡi ôi , thế giới này chỉ cần một nam yêu một nữ là quá đủ. Cớ sao hạnh phúc mình mình không tự tìm lại cứ thích dòm ngó tranh giành của người khác. Nhục nhã không khi người đời họ luôn dị nghị , giành được rồi thì đã sao , cũng là đồ người khác bỏ đi.
Lan đi rồi , trong phòng một cổ không khí trầm mặt. Bà Quy đứng lên đi vào trong :
- Vy , Biên hai đứa đi nghỉ đi.
Ông Chinh chỉ nhìn Biên rồi lặng lẽ thở dài. Châu thì quá xấu hổ nên len lén mà đi vào trong , chỉ có Bảo là vỗ vai Biên ý bảo anh cố lên.
Vy mệt mỏi đi lên phòng , Biên thấy vợ đi nên cũng đi theo.
Lên đến phòng , Vy ngồi phịch xuống nệm , cô nhìn Biên hỏi :
- Anh yêu cái gì của Lan ?
Biên xấu hổ không dám nhìn vào Vy :
- Anh..anh..anh không yêu cô ta. Chỉ vì anh..anh...say quá không kiềm chế được.
Vy ném cho Biên một cái gối , cô hét :
- Vậy những lần sau thì sao ? Thì sao hả ?
Biên đực mặt ra đó , không biết phải trả lời kiểu gì. Anh quỳ gối trước mặt Vy , tay nắm chặt tay Vy , anh nói như khóc :
- Anh xin em , anh sai rồi , anh sai rồi. Em tha cho anh đi , không có em anh không sống nổi đâu. Anh xin em mà Vy.
Vy khóc , nước mắt cô chảy dài. Cô đã bao nhiêu lần tự nói vời bản thân mình là sẽ cho Biên một cơ hội nhưng chỉ cần nhắc đến Lan là máu cô lại sục sôi. Cô biết Biên yêu cô , biết Biên đã hối hận rồi nhưng cô cứ luôn có cái gai trong lòng , không thể nào bỏ qua xem như không có gì được.
Cô từng nhìn bao nhiêu bài tâm sự về chồng đi ngoại tình , cô lúc đó không nghĩ ngợi gì liền khuyên người ta bỏ chồng. Nhưng đến bây giờ cô mới hiểu không phải cứ muốn bỏ là bỏ được. Nếu cô bỏ ngay được Biên chắc hẳn cô không phải là người nữa rồi. Là vợ chồng với nhau không phải cứ tuyệt tình cố chấp là hay...
Cô hứa với lòng , sau này cô sẽ chẳng khuyên ai bỏ chồng nữa. Phải lâm vào hoàn cảnh này cô mới hiểu được , người đau là cô , người buồn cũng là cô , còn người khuyên họ không thể hiểu được cô.
Vy không nói gì , cô nhìn xuống Biên thấy anh đang đau lòng , trên mặt đã vươn nước mắt. Bất giác lòng cô nhũn đi , phải như thế nào thì một người đàn ông cao cao tại thượng mới có thể rơi nước mắt ?
Thôi , cô còn yêu Biên nhiều lắm , dày vò anh cũng không làm cô khá lên được. Cứ bỏ qua cho anh đi , một lần duy nhất này thôi.
Cô nắm tay Biên , thì thào nghẹn giọng :
- Em bỏ qua , nhưng hứa với em sẽ mãi mãi không có lần sau.
Biên mừng đến rơi thêm càng nhiều nước mắt , gương mặt vừa khóc vừa cười trông nó vặn vẹo xấu xí làm sao....
Vy cũng cười , cô là bỏ qua cho anh vì cô chắc anh vẫn còn rất yêu cô. Cô không phải loại phụ nữ dễ dãi nhưng thù hận chia ly chỉ làm cô thêm mệt mỏi. Thay vì vậy cô cứ cho anh một cơ hội sửa sai xem sao . Có tha thứ chứ đừng buông phòng bị là được rồi , muốn cô tin tưởng như trước thì có lẽ Biên vẫn còn phải trãi qua nhiều thử thách nữa !
Sau cơn mưa rồi trời lại sáng hay lại là sự khởi đầu của một cơn bão khác đang âm thầm kéo đến ?!
Vợ chồng Biên hòa thuận trở lại làm cả nhà vui như hội. Bà Quy quyết kéo hai người dọn hẳn về nhà ở vài tháng mới cho về lại nhà cũ. Vy hiểu ý bà nên cũng không phản đối , còn Biên tất nhiên là không có ý kiến gì.
Biên cũng xin nghỉ làm rồi về gần nhà xin một tòa báo nhỏ hơn để làm. Anh muốn tránh mặt Lan nên cũng quyết bỏ đi , thà làm chỗ ít tiền hơn nhưng vợ chồng anh hạnh phúc là đủ rồi.
Hai tháng trôi qua rất thuận lợi , Biên đi làm không qúa vất vả còn Vy thì chỉ quanh quẩn ở nhà cùng bà Quy. Châu có đôi khi đến chơi nhưng tần số ít hơn lúc trước , mà Châu cũng ngại ngại với Vy mặc dù Vy vẫn đối xử bình thường với Châu.
Cho đến một thời gian kia.....
Dạo gần đây Biên cứ hay nghĩ về Lan , anh không nghĩ gì nhiều chỉ là nhớ loáng thoáng đến rồi thôi. Nhưng hình như tình hình mỗi ngày một nghiêm trọng hơn , có lần nhịn không được anh gọi cho Lan. Nhưng may là anh vẫn còn tỉnh táo nên vừa quay số đa bấm dừng.
Biên sợ hãi khi đêm ngủ lại hay mơ thấy Lan , anh sa sút đến nổi phải đi điều trị tâm lý. Bác sỉ bảo anh không có vấn đề gì chỉ là do ám ảnh thôi , một thời gian sẽ hết.
Dĩ nhiên những việc này anh không hề nói cho Vy nghe , mà chỉ cho bà Quy biết. Bà khuyên anh nên cố gắng mà quên đi Lan , anh cũng có giải thích rằng anh không yêu Lan nhưng tâm trí lại nghĩ đến cô ấy. Kiểu như bị thúc phải nhớ , bị buộc phải nghĩ.
Bà Quy trầm mặt hồi lâu , mới nói với Biên :
- Con bị từ bao giờ ?
Biên ủ rủ :
- Gần 2 tuần rồi mẹ , như bị ám ảnh vậy. Con không tập trung được gì cả , người cứ lơ mơ mà đặc biệt cứ 2,3 giờ sáng là con không ngủ được cứ muốn chạy đi tìm Lan.
Bà Quy nghe đến đây có vẻ hoảng hốt , bà nhìn con trai. Dạo gần đây Biên rất hốc hác , bà nghĩ chắc do con trai chuyển chỗ làm nên mệt cũng không hỏi nhiều chỉ làm canh bổ cho con bồi dưỡng.
Tự giác trong lòng bà có linh cảm không lành , bà nhìn mắt Biên thấy mắt anh quầng thâm đen hết cả lên. Bà cố bình tĩnh sau đó lại vỗ vai Biên , bà an ủi anh rồi lại khuyên anh đi ngủ sớm.
Đợi anh đi ra cửa bà mới đau lòng ngã khụy xuống nệm , nếu bà đoán không sai có lẽ Biên đã bị Lan "bỏ bùa".
Biên tối nay ngủ vẫn mơ đến Lan , anh còn gọi tên Lan làm Vy phải thức giấc. Nhìn chồng ú ớ gọi tên Lan , Vy giận tím tái mặt. Nhưng mấy ngày qua cùng ăn chung ngủ chung với Biên , cô cũng đánh hơi được Biên có gì đó không ổn. Nhưng cụ thể là cái gì thì cô không biết được.
Sáng hôm sau bà Quy thông báo với cả nhà bà đi thăm một người bạn , vài ngày sẽ về. Trước khi đi bà còn dặn dò Vy phải để ý đến Biên , trông chừng anh cẩn thận nếu có gì không ổn phải gọi ngay cho bà.
Nhìn vẻ thẩn trương của bà mà Vy hốt hoảng , cô không hỏi bà nhưng trong lòng đã như gần đoán được cái gì đó.
Biên vẫn đi làm như bình thường , trước khi đi anh còn hôn tạm biệt Vy. Đợi Biên đi rồi Vy mới lên mạng tìm hiểu về thứ mà cô đang nghi ngờ - " bùa yêu ". Nhưng càng đọc cô càng thấy có lẽ do cô nghĩ nhiều , chắc mẹ chồng cô cũng chỉ quen miệng dặn dò chứ cũng không có gì nghiêm trọng.
Tối đó Biên đi về muộn , gần 10 giờ mà anh vẫn chưa về. Vy cũng không gọi , cô nghĩ chắc do anh có công việc gấp. Đến gần 11 giờ cô nhận được một tin nhắn , mở máy lên xem cô thấy được là Biên nhắn trên facebook cho cô nhưng mở tin nhắn ra lại làm cô đau lòng cùng phẫn nộ. Trong ảnh là hình Biên ôm Lan hôn say đắm , còn có một dòng tin nhắn Biên nhắn cho cô với nội dung :
- Anh yêu Lan , anh xin lỗi em.
Vy gào khóc trong đau lòng , ở dưới nhà ông Chinh nghe được bèn vội chạy lên phòng xem con dâu. Đến khi vào phòng ông nhìn thấy Vy khóc vật ra giữa nền nhà , ông hô hào gọi Bảo vào đỡ chị dâu dậy. Đến khi đưa Vy an ổn ngồi trên giường , ông mới lo lắng hỏi Vy :
- Sao vậy con ?
Vy ngước gương mặt đau buồn lên nhìn ông , cô nghẹn giọng :
- Ba ơi , anh Biên vẫn tính nào tật đó.
Ông Chinh không hiểu đang định hỏi thêm thì Vy đưa điện thoại cho ông đọc. Đọc được tin nhắn , ông giận dữ đến mức quăng chiếc điện thoại của Vy ra xa.
Ông kêu Bảo gọi cho Biên , bảo anh về ngay . Ngạc nhiên hơn là Biên không chịu về , anh nói anh đi tiếp khách một lát nữa mới về được.
Ông Chinh hùng hổ giận tím mặt , ông muốn lôi Bảo cùng Vy đến nhà Lan muốn bắt tại trận và lôi Biên về nhà.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc