- Oa , oa oa tôi méc mẹ anh ăn Hi*p tôi huhu - Cô gái ngồi dưới sàn khóc nức nở . Anh chàng đang đứng vẻ mặt tức giận , tay chống nạnh làm cô gái sợ vô cùng ( đố các bạn biết là ai đấy )
- Cô có im hay ko vậy hả MERY ? - Cậu hét lên làm nhỏ giật mình
- Anh ko giống Myung - Dae tí nào cả - Nhỏ nhắc tới người mà nhỏ xem là tất cả , Key kinh ngạc nhìn nhỏ
- Myung - Dae ? - Key nhắc lại
- Ko có gì - Nhỏ có vẻ trốn tránh
- Myung - Dae , Myung - Hee - Chàng lại nhắc 1 lần nữa nhưng lần này nhỏ hơn , thì thầm trong miệng mà thôi
- Tôi muốn đi ăn kem - Nhỏ đưa đôi mắt long lanh lên nhìn anh
- Đi chơi - Chàng
- Ăn kem
- Đi chơi
- Ăn kem
- Đi chơi - Chàng lạnh lên làm người đối diện lạnh sống lưng và tồi tệ hơn là căn bệnh của nhỏ .
- Vậy..a..nh...đ..i..ch..ơi...đi...ch..út...t..ôi...đi...t..ìm...anh ( Vậy anh đi chơi đi , chút tôi đi tìm anh ) - Nhỏ khỏ nhọc nói từng lời trong sự khó thở
- Được thôi - Chàng nhếch môi rồi dơ tay lên ra hiệu cho ai đó . Khi anh bước đi , nhỏ lấy trong túi xách ra ống thở rồi đưa nhanh vào miệng . Có vẻ đỡ hơn , nhỏ đi tìm Key . Đang đi thì tự nhiên vấp cục đá , nhỏ tự nhủ rằng mình ko chú ý , phải cẩn thận hơn ko sao cả . Rồi 5 phút sau , ko tìm được Key , ko thấy mọi người nhỏ lại thấy một điều kì hoặc , nhỏ có cảm giác như đang bị theo dõi . Sợ hãi nhỏ đi vào một nơi nào đó mà nhỏ cũng ko biết . Nhìn rõ hơn là khu vui chơi , nhỏ vui mừng đi tìm chàng với 1 hy vọng là tìm thấy Key . Phía sau có 2 người đang đứng nói chuyện với nhau nhưng chân vẫn bước , mắt vẫn nhìn nhỏ ko rời .
- Tốt nhất là tiếp cận cô ta , hù dọa làm cô ta sợ hãi thôi chứ ko đc phép ᴆụng tới 1 cọng tóc của nhỏ đó . Biết ko ? - Chàng thứ nhất lạnh giá nói ( ૮ɦếƭ r , anh Key cứu chị Mery đi )
- Tôi biết rồi thưa cậu chủ - Chàng thứ hai nói
- Ừ - Chàng thứ nhất nhếch môi . Trong lòng thầm nghĩ * Lần này ૮ɦếƭ cô rồi Mery ạ , tôi sẽ trả lại tất cả những gì mà cô đã làm nhục tôi khi lần đầu tiên gặp và cũng chính tại nơi này . Hừ cả vốn lẫn lời tôi sẽ trả hết cho cô haha *
Nhỏ đang đi tìm kiếm Key nhưng tìm mãi ko thấy Key . Bỗng nhiên.....
- Chào em . Em đi đâu mà có 1 mình vậy ? - Một giọng ấm áp , nhẹ nhàng và đó là giọng của con trai .
- Ơ , tôi quen anh sao ? - Nhỏ bất ngờ hỏi lại
- Trước lạ sau quen mà phải ko em ? - Chàng ấy nhẹ nhàng đáp nhưng nhỏ cảm nhận đc điều gì đó bất ổn .
- Ừ - Nhỏ đáp
- Anh là người Việt , tên Mã Tùng Dương , nếu em ko quen cứ gọi anh là Kyo - Anh nhẹ nhàng
- Tôi là Mery Yahaira , rất vui đc gặp anh - Nhỏ gượng cười
- Hì , hân hạnh đc quen biết em - Anh
- Ừ - Nhỏ
- À , ở đây là khu vui chơi , hay là chúng ta đi chơi nhé - Anh đề nghị kèm nụ cười thiên thần ( ác quỷ )
- Tui xin lỗi , tui còn phải đi tìm bạn nữa - Mery nhớ đến Key
- Vậy anh đi chung với em nhé - Kyo
- Ko cần đâu , tui đi một mình được rồi - Nhỏ
- Ko cần sao ? - Kyo nắm tay nhỏ , nhưng k phải là 1 cái nắm tay bình thường mà là .... siết chặt lấy bàn tay của nhỏ . Nhỏ đau và la lên :
- Anh làm cái gì vậy hả
- Hờ , đùa như thế đủ rồi , cô em hiền lành gúm nhỉ - Kyo đã lộ bản chất thật sự của anh .
- Buông ra - Nhỏ dùng hết sức hét lên nhưng mọi người xung quanh chỉ im lặng ko nói gì .
- Hờ , sức của cô em còn chưa đủ so với anh - Anh cười đểu
- Myung-Dae cứu em ..... - Nhỏ kiệt sức , nhỏ ko làm gì được anh ta . Mệt mỏi... Nhỏ gục ngã , ngất xỉu . Mọi người xung quanh muốn cứu lắm nhưng ko thể cứu bởi ánh mắt Gi*t người của anh ta . Có một người ở phía sau , quan sát hết mọi chuyện hắn nở 1 nụ cười lạnh ngắt đến vô tình . Nhưng khi nhỏ ngất đi , hắn cảm thấy đau lắm như cả thế giới đang đè lên đầu hắn Nhưng.... Nhỏ đâu là gì của hắn . Thấy mình nghĩ có vẻ đúng , hắn bước đi ko ngoảnh đầu lại . Bên ngoài , ai nấy đều xa lạ đối với nhỏ , còn tên Kyo đó , anh ta nở một nụ cười đểu rồi quay mặt bước đi . Đau đớn...Mệt mỏi...Khó chịu... Trái tim dường như ngừng đập , hơi thở dường như tắt đi thì nhỏ được cứu . Bởi 1 chàng trai . Người đã sát hại nhỏ , khiến nhỏ như thế này cũng chính là người cứu nhỏ .
Một lúc sau - Tại phòng của nhỏ ~~~~~~
Nhỏ được đưa về nhà và hôn mê sâu . Tỉnh lại , nhỏ cảm thấy đầu mình nhức nhói khó chịu , muốn ngồi dậy nhưng bàn tay có hơi ấm níu nhỏ lại . Nhìn xuống , nhỏ ngạc nhiên khi thấy Key đang ngồi bên cạnh giường nhìn nhỏ ko chớp mắt. Nhỏ nhìn lại chăm chăm .
- Nhìn đủ chưa ? Tui biết tui đẹp trai rồi ko cần phải soi mói đâu - Chàng lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng bao trùm lấy căn phòng .
- Buồn thiệt chớ haiz...- Nhỏ thở dài ngao ngán
- Sao buồn - Chàng ngây thơ hỏi nhỏ
- HOTDOG mà tự nhận là đẹp trai ... haiz...- Nhỏ chọc Key
- Cô... thôi tui nể cô đang bị bệnh nên tha thứ - Key tức lòi " tim "
- Hì hì ... - Nhỏ cười , một nụ cười từ tận đáy lòng , nụ cười chỉ dành cho người thân và Myung - Dae , nhưng bây giờ lại dành cho chàng . Chàng ngây người nhìn nhỏ , mỉm cười thật tươi .
- Cô đỡ mệt chưa ? - Chàng hỏi
- Đỡ rồi - Nhỏ
Key nghĩ " Xin lỗi cô nhé " muốn nói 2 từ Xin lỗi nhưng chàng ko thể thốt nên lời .
- Sao lại xin lỗi tôi ? - Nhỏ hỏi , nghiêng đầu sang 1 bên nhìn chàng , vô cùng dễ thương
- Tôi xin lỗi cô gì đâu . Cô nghe nhầm à ? - Key ngạc nhiên nhìn nhỏ " đắm đuối con cá chuối "
- Suy nghĩ của anh kìa . Xin lỗi cô nhé - Nhỏ nhắc lại 1 lần nữa . Thì ra nhỏ có thể đọc được suy nghĩ của đối phương .
- Ko có - Key chối .
- Hì ... ánh mắt của anh.. đang tránh né câu hỏi của tôi - Nhỏ nói nhẹ nhàng , giọng nói và lời nói như xuyên qua thẳng tâm can của chàng .
- Ừm.. Cô đi ăn kem ko ? - Chàng đánh trống lảng nhưng sao qua mắt được nhỏ
- hihi đánh trống lảng hoài . Tôi muốn đi ăn lắm - Nhỏ cười
- Vậy thì đi nào - Chàng cười
- Ừ - Nhỏ
Hai người đi bên nhau , hai trái tim cùng chung nhịp đập , hai tâm hồn đang gắn liền với nhau , hai người cùng chung 1 hơi thở . Liệu họ có được hạnh phúc với thứ mình đang có hay ko ? Đừng bỏ lỡ những chapter tiếp theo nhé ;)
Hắn và nó cùng đi với nhau . Trong lòng nó dâng lên một nỗi buồn , một nỗi lo lắng thấp thỏm ko yên . Hai người cũng ko biết đang đi đâu , về đâu . Cứ như chốn ko người chỉ có nó và hắn . Mỗi người một nơi , mỗi người một suy nghĩ nhưng liệu 2 trái tim có cùng chung nhịp đập ? Liệu 2 tâm hồn có đang hướng về nhau ?
Có khi trời ươm nắng là gió mang mây bay đi
Có khi trời đổ mưa mây trôi mang chiếc ô trên đầu
Là ngày cho yêu thương
Là ngày cho vấn vương
Hay là ngày cho anh đến bên kẹo bông
Dáng ngập ngừng trên phố, kìa bóng ai đang theo
Tiếng nói cười rất vu vơ, nghe xuyến xao trong lòng
Một ngày đi bên anh, mà thời gian sao trôi nhanh
Chờ mai nắng lên xanh màu cho con tim bình yên
Remember when you look at me
Get me cotton candy
Làm sao quên những ngày bên anh
Được có anh trong vòng tay
One day, you said to me: "I love you, cotton candy"
Là người mang chút tình yêu
Đến bên em xua tan ngày đông
Tiếng chuông điện thoại nó vang lên , hắn lại ngạc nhiên nhìn nó vì bài hát này có liên quan đến cô gái trong mộng của hắn . Nó mở điện thoại lên nghe , nhìn màn hình là Leo Yahaira ( em trai kết nghĩa của nó và Mery , được pama nó nhận nuôi )
- Chị nà - Nó nói nhẹ nhàng , ấm áp vô cùng
-........................
- Ừ , chị biết rồi - Nó
-......................
- Giải quyết giúp chị , tối chị đến - Nó
-.......................... - Leo nói rồi cúp máy
Haizzzzzzzz.... Nó thở dài mệt mỏi
- Chuyện gì vậy ? - Hắn hỏi . Giọng hơi bị lạnh nhưng vẫn đỡ hơn khi ở cạnh " người quan trọng "
- Em tôi nói có chuyện ở bang - Nó lạnh nhưng cũng như hắn . Ít ra 2 người cũng ko " tiết kiệm lời nói "
- Chuyện gì ? - Hắn lại hỏi
Cuôc trò chuyện vừa nãy :
- Chị nà
- Chị hai ới ời ơi , thằng Jey vừa xử lí một bang khác .
- Ừ chị biết rồi
- Bây giờ bang đó đến quậy phá , tính sao đây chị ? Hay là... - Leo
- Giải quyết giúp chị , tối chị đến
- Dạ
Trở lại với nó và hắn
- Ồ , tối nay có phim xem rồi - Hắn thích thú
- Phim gì ? - Nó hỏi
- Ko có gì - Hắn đáp mà trong đầu lại nghĩ " Phim cô đánh nhau chứ phim gì , chưa thấy cô động tay bao giờ "
- Tôi ko đánh nhau đâu , ko cần phải xem phim " Tôi là diễn viên chính " - Nó nhếch môi
- Gì cơ chứ ? Tôi có nói phim gì đâu ? - Hắn ngạc nhiên . Thì ra nó có thể đọc được suy nghĩ của người khác ( ông bà nội chuyền qua cho ba , ba chuyền qua cho con . Nhà Yahaira đều có thể đọc được suy nghĩ của người khác khi đối diện với họ )
- Hờ , miệng vậy đầu khác - Nó nhếch môi
- Cô nhếch môi đẹp thật đó - Hắn khen , hóa ra là nịn bợ nó
- Khỏi nịn tôi - Nó lạnh
- Cô đã hứa gì với Anna , cô ko nhớ sao ? - Hắn
- Đó là với Anna , ko phải anh - Nó lạnh
- Nhưng cô nói là " KO LẠNH LÙNG KHI Ở GẦN BẠN BÈ " mà - Hắn gằn từ tiếng
- Hừ , nhưng tôi hứa với Anna . Hình như tôi còn chưa biết tên anh thì s là bạn bè - Nó
- Johnny Ken - Hắn lạnh
- Johnny Ken ... - Nó kinh ngạc , ngập ngừng nhắc lại tên của hắn
- Thái độ kinh ngạc của cô là sao ? - Hắn bình tĩnh , ko như nó vì hắn biết , hắn hiểu rất rõ nó đang ngạc nhiên vì điều gì vì hắn cũng đã từng ngạc nhiên khi biết tên của nó . Cái tên Mary Yahaira đã quá quen thuộc với hắn và giờ đây , " Johnny Ken " lại in đậm sâu trong trái tim của nó . Cả 2 cùng chung một dòng suy nghĩ " Liệu Ken / Mary có phải là " ai đó " hay ko ?
Nó lại nhủ : " Chắc ko phải đâu , khi Tiểu Long ở bên cạnh Tiểu Tình ko lạnh như lần đầu mình gặp Ken . Có lẽ Ken xưa và Ken giờ ko phải là 1 . Xa lạ , ng xa lạ ko quen ko biết "
Hắn nghĩ : " Tiểu Tình đã quên Tiểu Long rồi sao ? Tiểu Tình ko nhớ Tiểu Long sao ? Ừa tạm sống xa lạ với nhau đi . Có lẽ chúng ta nên hiểu rằng : Khoảng cách sẽ làm chúng ta đau rồi hiểu nhau nhiều hơn . Lời hứa ngày đó anh sẽ thực hiện , anh sẽ quay về bên em nhưng ko phải là bây giờ . Bây giờ em khác xưa quá , làm trái tim anh đau lắm . Mary à... "
- Ko có gì phải kinh ngạc cả - Nó lấy lại sự bình tĩnh của ác quỷ làm hắn thức tỉnh sau dòng suy nghĩ
- Hờ , vậy sao ? - Hắn nhếch môi
- Ừ - Nó lạnh
- Ừ , đi thôi - Hắn
- Đi đâu - Nó
- Ăn kem , đi ko ? - Hắn
- Đi
Chợt có tiếng chuông đt . Cũng chính bài hát ấy
Có khi trời ươm nắng là gió mang mây bay đi
Có khi trời đổ mưa mây trôi mang chiếc ô trên đầu
Là ngày cho yêu thương
Là ngày cho vấn vương
Hay là ngày cho anh đến bên kẹo bông
Dáng ngập ngừng trên phố, kìa bóng ai đang theo
Tiếng nói cười rất vu vơ, nghe xuyến xao trong lòng
Một ngày đi bên anh, mà thời gian sao trôi nhanh
Chờ mai nắng lên xanh màu cho con tim bình yên
Remember when you look at me
Get me cotton candy
Làm sao quên những ngày bên anh
Được có anh trong vòng tay
One day, you said to me: "I love you, cotton candy"
Là người mang chút tình yêu
Đến bên em xua tan ngày đông
Bất chợt giây phút ấy , hai ánh mắt vô tình chạm nhau
Bất chợt giây phút ấy , mắt nó long lanh đỏ hoe
Bất chợt giây phút ấy , cả 2 cùng suy nghĩ bao điều
Bất chợt giây phút ấy , hiện về trong cả 2 bao nhiêu kí ức...
Tiếng nhạc cứ vang , hắn bắt máy , mở loa
- Gì vậy ? - Hắn hỏi
- Em đưa Mery về rồi , cô ấy mệt - Key nói
- Sao cơ ? - Nó hét
- Ko sao đâu , cô ấy chỉ mệt thôi , đã ngủ rồi - Key trấn an nó
- Ừ , thế tốt rồi - Nó
- Ừ , 2 ng đi chơi vui vẻ - Key cười qua đt
- Cảm ơn - Hắn
- Bây giờ có đi ăn kem ko ? - Hắn
- Dạ đi - Nó thay đổi 180 độ làm hắn ngạc nhiên
- Dạ ? - Hắn
- Tiểu Long - Nó nghiêng đầu 1 bên , mỉm cười
- Tiểu Long là ai ? - Hắn ngây thơ hỏi nó mà trong lòng vui vui
- Ko phải sao ? - Nó thoáng bối rối
- Tôi là Johnny Ken ko phải Tiểu Long - Hắn đính chính nhưng nó có chút hoài nghi .
- Vậy à , tôi nhầm người , xin lôi~~~~~~~ - Nó gượng cười , nó nhớ ng đó lắm . Cứ tưởng vui rồi nhưng hi vọng lại biến thành thất vọng
- Đi ăn kem nhé - Hắn
- Ừ - Nó đáp , mặt k cảm xúc
Đến tiệm kem~~~~~~~~~~ ( Mọi người có thắc mắc vì sao họ lại thích ăn kem ko ? Đều có liên quan cả đó )
- Quý khách dùng gì ạ ? - Cô phục vụ hỏi
- 2 socola , 2 cafe đá ko đường ( Sao kem lại có bán cafe ? * Ngây thơ * ) - Hắn gọi mà lạnh ngắt á. Trong quán tưởng có tảng băng Nam Cực
- Vâng , có ngay - Cô phục vụ xanh lè , chạy vào trong
- Cô thích mà phải ko , Mary ? - Hắn hỏi , ấm áp vô cùng
- Ừ - Nó nhìn ra ngoài cửa sổ . Thoáng mát , nó ngả người ra sau , nhắm mắt lại và suy tư điều gì đó . Hắn hiểu nó , ko nói gì , ngồi nhìn nó .
- Của quý khách đây ạ - Cô phục vụ đem ra 2 ly kem socola thơm lừng , có vị ngọt và mát lạnh . 2 ly cafe đá ko đường khiến lòng đắng càng đắng , đau càng đau hơn .
- Tại sao cô lại thích ăn kem ? - Hắn hỏi nhưng là giả vờ thôi vì hắn nắm chắc câu trả lời trong lòng bàn tay rồi . ( T/g : E thích ăn kem nà . Sao a ko hỏi em ? * Giả ngu * . Hắn : Vì e đâu phải người quan trọng hehe . T/g : * Tức giận * ghét anh * bỏ đi * )
- Ai mà ko thích ăn kem ? Riêng tôi thì lại có lý do khác đặc biệt nhưng ko thể nói Hì . - Nó cười , ánh mắt tím đẹp huyền ảo nhưng đang buồn , đang đau khổ cung~ ko thể né tránh được ánh mắt nâu kiên định và lạnh lùng . Nó lại thoáng bối rối .
- Ăn lẹ đi rồi đi chơi - Nó đánh trống lang~
- Coi như cô nợ tôi một câu trả lời - Hắn
- Tôi ăn xong rồi , tôi về trước - Nó né hắn . Hắn để lại tờ 200k trên bàn rồi đi theo nó . Nó chạy thật nhanh về phía trước . Hắn dí theo
- Nè , Mary , đợi tôi với . - Hắn vừa chạy vừa kêu . Trên 2 gương mặt thiên thần và ác quỷ kia đều nở 1 nụ cười , 1 nụ cười thật lòng tận sâu bên trong mà 12 năm rồi ko thể cười nổi .
The End .