Ngày Tồi TệTrung tâm thành phố ~~~~~
- Này , bậy giờ đi đâu ? - Nhỏ hỏi
- Kêu đến đây chơi mà bây giờ còn hỏi sao ? - Kelvin vẫn còn giận anh Key nhà ta nên bây giờ giận luôn sang nhỏ
- Nè . Giận cá chém thớt hả ? - Anna hỏi
- Ko có - Kelvin
- Chứ sao lại tỏ vẻ như là giận người ta vậy ? - Anna
- Ko sao - Kelvin
- Ở đó mà chối với cãi - Anna liếc cậu
- Ừ tôi đang giận đấy thì sao nào ? Cô có quyền gì mà lên tiếng hả . Hứ - Kelvin giận dữ
- Ừ tôi ko có quyền đấy . Thì sao nào ? - Anna trừng mắt nhìn cậu .
- Cô ... - Kelvin chưa kịp nói nốt câu của mình thì ...
- THÔI ĐỦ RỒI - Mery chịu ko nổi la lên
- Đừng vì em mà mọi người cãi nhau như thế . Em xin lỗi . Em đi đây trước - Nhỏ buồn bã . Nói xong rồi vội vã đi vào TOILET .
Nhận thấy sự hấp tấp của nhỏ , tụi nó cũng đi theo . Khi đi , Anna cũng ko quên liếc xéo Kelvin một cái thật lạnh lùng . Và bên ngoài lại có người bắt đầu cảm thấy lo lắng .
- Một lát chia cặp đi . Tiện bảo vệ cho mấy cô gái - Key nói
- Mấy đứa đấy thì cần gì bảo vệ . Có Mery là rất cần thôi . - Kelvin nói , mắt buồn bực thấy rõ .
- Mery cần bảo vệ sao ? - Key hỏi
- Ừ - Cậu đáp
- Được rồi . Tao với Mary . Key - Mery , bảo vệ cho nhỏ ấy đi nha , anh thấy em với cô ấy có tình ý với nhau đó . Kelvin - Anna , bớt cãi nhau đi nha . Ran - Boot Kim . Rin - Boot Min . OK ? - Hắn phân chia cặp và ko quên nhắc nhở mọi người
Bạn đang đọc truyện: Boy Và Girl Trường Sky tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (ThíchTruyện.VN). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !- OK - Đồng thanh
Toilet nữa ~~~~~
- Em sao rồi - lo lắng
- Dạ em ko sao - Nhỏ mỉm cười
- Chị xin lỗi vì để em buồn - Anna hối lỗi
- Hì ko sao đâu chị . Thôi ra ngoài đi , chắc mấy người đó đang lo lắm đó . - Nhỏ nhẹ nhàng
- Ừ - Đồng thanh
Bên ngoài ~~~~~ ( Có mặt đông đủ lun òi đó nha )
- Nè . Chia theo cặp đi chơi được chứ ? - Ran hỏi tụi nó
- Cặp ? - Thắc mắc
- Bây giờ Ken - Mary , Key - Mery , Kelvin - Anna , Rin - Boot Min ! - Ran chưa nói hết nữa thì Boot Kim chen vào họng
- Vậy nghĩa là tôi phải đi chung với ông nội Ran hả ? - Boot Kim hỏi
- Nà , tôi đi chung với cô thật đấy . Nhưng ko phải là ông nội của cô nha - Ran nói
- Ko có vụ đó đâu nha - Kim bĩu môi nhìn rất là dễ thương ... nhưng mà Ran đã bỏ lỡ rồi
- Ý mọi người thế nào ? - Ran hỏi
- Ừ . Thế cũng được - Gật gù trừ nhỏ - Vì nhỏ đang lo sợ Key
- Mấy chị ... - Nhỏ nhìn tụi nó
- Bọn chị mún Key giúp em mạnh mẽ lên . Từ bỏ một cô gái yếu đuối của hiện nay . Hiểu chứ ? - Nó nói nhỏ với Mery
- Dạ em hiểu rồi - Nhỏ đáp
- Hì - Tụi nó cười
- Rồi . Chia cặp xong xuôi hết vậy bây giờ đi chung nha ! - Hắn nói
- OK - Đồng thanh.
Cặp đầu tiên là cặp của Ran – Kim ...
- Đi đâu đây ? – Ran gãi đầu
- Đi ăn đi . – Mắt Kim lóe sáng lên
- Tham ăn quá – Ran trêu
- Kệ tui – Nàng chu mỏ
- Ăn nhiều mà sao ko mập tí nào hết vậy – Ran ngây người trước cái mặt của nàng
- Ko biết nữa . Đi ăn đi mà Rann – Nàng năn nỉ
- Ừ thì đi . – Ran
- Yeah ! – Nàng cười nhưng mà có lẽ Ran đã kìm chế nhiều quá rồi .
Lotteria ~~~~~
- Chào mừng quý khách . Quý khách dùng gì ạ ? – Anh phục vụ vừa hỏi , đặt menu xuống bàn nhưng ánh mắt cứ dán vào Boot Kim .
- Lấy cho tôi 5 phần gà rán , 5 phần gà viên , 5 phần khoai tây và 5 ly kem pepsi . – Cô gọi và ko quên nở nụ cười thiên thần làm Ran tức lòi ruột .
- 1 phần gà rán , 1 ly kem pepsi – Ran lạnh lùng
- Vâng . Xin đợi một tí . – Anh bước vào quầy
Sau khi bóng dáng anh phục vụ đã khuất , Kim mới hỏi cậu :
- Sao lạnh quá vậy ? Ko phải Ran của ngày thường .
- Điên thì lạnh – Ran vẫn giữ nguyên sự lạnh lùng
- Ơ , sao điên ? – Kim ngây thơ vô ( số ) tội
- Vì người nên tôi điên – Lạnh
- Ai vậy ? – Kim lại ngây ngô nhưng trong lòng có một chút gì đó gọi là vui vẻ
- Tự hiểu – Lạnh
- Ờ - Gật gù vẻ đã hiểu
- Thức ăn của quý khách đây – Vẫn là anh phục vụ ấy , thức ăn được đặt trên bàn , anh lại nhìn công chúa nhà ta cười
- Cảm ơn – Kim lạnh
- Hì anh có thể làm quen em chứ ? – Anh nói
- Tư cách ? – Kim lạnh lùng hỏi
- Ừm … - Chàng đứng họng , với cái hoàn cảnh nghèo xác nghèo xơ như cậu từ quê lên làm việc thì đâu dám trèo cao . Anh đứng đó , ko trả lời
- Vậy thì tôi có thể làm quen với cậu đc chứ ? – Giọng lạnh lùng của Ran vang lên
- Ko phải đã là bạn rồi sao ? – Kim hỏi
- Hơn mức tình bạn một chút . – Ran nhếch môi cười lạnh
- Tôi ko phải là những cô gái cậu từng quen biết và qua lại – Kim
- Gia thế – tôi trên cô một bậc . Thông minh – có lẽ 2 ta ngang bằng . Như vậy đủ tư cách chứ ? – Ran
- Tư cách có lẽ anh ko cần nói rồi . Nhưng về tình cảm và tính cách của anh … Ây da … tôi ko thể yêu anh được – Kim khẳng định nhưng cô có chút hối tiếc về lời nói của mình
- Được thôi . Rồi sẽ có 1 ngày … Cô là của tôi ! – Đôi mắt xanh băng giá của biển cả mênh ௱ôЛƓ xoáy thẳng vào đôi mắt đen đẹp huyền ảo của cô .
- …
- Anh đi phục vụ nơi khác được rồi đấy . Ko lẽ đứng đây nhìn miệng người ta ăn sao ? – Ran lại lạnh lùng , lần này có vẻ rất khó chịu
- Dạ… dạ chúc quý khách ngon miệng – Anh lắp bắp rồi chạy nhanh vào trong
- Ăn đi – Câu nói như ra lệnh cho cô
Chưa đầy 15 phút , cả hai đã đánh chén xong . Có vẻ như con gái như cô cũng biết e thẹn đấy chứ . Cô nói hơi mệt , muốn đi dạo . Cậu cũng đưa cô đi dạo hết chỗ ngay đến chỗ kia … Mặt cô lúc nào cũng đỏ . Trời trong xanh mát mẻ mà , đâu nắng đâu , Ran biết lý do vì sao nên cứ bụm miệng cười khúc khích làm nàng dí cậu chạy vòng vòng muốn hụt hơi kèm với câu nói :
- Đứng lại đó cho tôi!!!
- Ê Ê Ê Ê Ê .... - Boot Min kéo dài giọng gọi ai kia
- IM , điếc cả tai rồi này - Rin ôm đôi tai mình la làng lên , ngồi 1 đống dưới sàn với vẻ mặt trù ụ thấy thương ( tội anh Rin qá chị Min ác độc * xách dép chạy * )
- Anh... - Cô nhìn quanh - Mọi người đang nhìn kìa - Min nhỏ nhẹ
- Ủa ... - Anh ngoái đầu nhìn quanh ... Muôn lời bàn tán với cái bộ dạng của anh :
- Trời , đẹp trai mà bị khùng - KH1 ( khách hàng )
- Con trai mà quỳ dưới con gái , tội nghiệp - KH2
- Đẹp và chả được tí phong độ nào cả - KH3
bla ... bla ... bla
- Câm - Một tiếng hét vang lên lấn áp những tiếng nói ngoài kia --> phát ra từ cái người đang ngồi dưới sàn lúc nãy mà mọi người bình luận . Vừa nãy anh với khuôn mặt trù ụ , tội nghiệp nhưng bây giờ đứng trước mọi người là 1 thằng con trai bảnh bao , phong độ ngời ngời , hoàn hảo từng xăng - ti - mét , thân hình rắn chắc , chiều cao khiêm tốn và khuôn mặt đẹp trai nhưng rất chi là lạnh lùng với đôi mắt xanh dương như biển cả sâu thăm thẳm nay đã lạnh lại càng lạnh thêm . Ai nấy đều sững sờ ( con trai ) , ngây người trước vẻ đẹp hào phóng của anh .
- 30 giây bước ra khỏi đây - Anh lạnh lùng lên tiếng ( hôm nay sao anh tiết kiệm lời dữ vậy ta )
- Ngay cả tôi sao ? - Min khóc , cô sợ sự giận dữ của anh mặc dù sư lạnh lùng ấy trong bản thân cô cũng có
- ĐIIIIIIIIIIIIII - Anh quát rồi bước tới ôm cô vào lòng , cô khóc nức nở như chưa từng được khóc . Anh đau lắm , nỗi đau như ngàn vết dao đâm vào tim . Anh chưa từng thấy cô yếu đuối và khóc vì 1 người con trai như thế này . Và cũng chính bản thân cô cũng đang rất sợ , cô sợ sự tức giận của anh . Cô ko hiểu vì sao mà cô lại thấy khó chịu như thế này nữa . Cảm giác này cô chưa từng có khi ở gần 1 thằng con trai nào khác ngoài anh . Cảm nhận được có bờ vai rắn chắc , cô vòng tay ôm anh đáp trả . Cô lại khóc , nước mắt thắm ướt áo anh . Anh ngạc nhiên vì sự đáp trả của cô , nhưng lại mỉm cười ( híp mắt ) tươi hết sức luôn .
Sau 1 hồi , 2 người cũng buông nhau ra . Cô giật nảy mình :
- Ơ , tôi xin lỗi - Min ríu rít xin lỗi cậu
- Hì , vui mà - Cậu cười tủm tỉm
- Vui khỉ . Đừng giận tui nha - Min đưa đôi mắt long lanh nhìn cậu
- Lý do ? - Cậu lạnh lùng nhưng trong lòng thì ... chậc chậc
- Vì đã để anh nhục mặt trước mọi người - Min cúi đầu hối lỗi
- Hừ - Anh lạnh
- Tui xin anh đó , đừng giận tui nữa mà - Min cầu xin anh mà bản thân cô cũng ko hiểu vì sao lại làm vậy .
- Chứng minh đi - Rin lạnh
- Chứng minh thế nào ? - Cô hỏi
- Hợp đồng ? - Rin
- Hợp đồng gì ? - Cô ngơ ngơ ngác ngác ( sắp có chuyện đó chị )
- Hợp đồng OSIN - Anh nhếch môi nhấn mạnh từ cuối cùng ( cúng cuồi )
- CÁI GÌ - Cô hét lên
- À , tôi ko ép buộc cô , muốn hay ko thì tùy - Anh nói rồi quay người bước đi , nhưng ai biết trong lòng anh đang buồn bã biết nhường nào .
- Tôi ko thể làm osin cho bất kì ai nhưng... - Cô nghĩ thầm
Anh bước thật chậm , rất châm để thử xem cô có giữ chân anh lại hay ko nhưng rồi anh cũng nhận ra điều đó là vô vọng và anh bước nhanh hơn , nhanh nhất có thể . Cũng chính lúc này đây cô đang rất khó chịu , đau và muốn anh tha thứ cho mình . Cái cảm giác này hoàn toàn khác lạ so với lúc trước . Cô chạy lại thật nhanh , nắm lấy đôi bàn tay của anh thật chặt , như sợ buông ra anh lại đi mất . Anh hơi bất ngờ với cái nắm tay của cô nhưng anh vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh và ko quay người lại .
- Gì ? - Rin
- Tôi ... tôi...- Cô ngập ngừng
- Ko có gì thì bỏ tay tôi ra - Anh
- Tôi ... tôi đông ý... nhưng ... - Cô lại ngập ngừng
- Điều kiện ? - Lạnh
- Thời hạn là bao lâu ? - Cô hít thở thật sâu ( lâu ) cũng buông ra được một câu có đầu có đuôi ( Vậy phần giữa là gì ạ * ngơ ngác * )
- Hơ lâu lắm đấy , làm được ko ? - Anh nhoẻn miệng cười
- Lâu lắm sao ? - Cô buông tay anh ra , khuỵu xuống , chưa bao giờ cô yếu đuối thế này . Và cô òa khóc như một đứa trẻ ( lại khóc TG bó tay )
- Hừ , cô đừg khóc , tôi ko ép buộc cô kia mà , đừng dùng hành động ấy với tôi . - Anh vẫn giữ trạng thái ban đầu
- Tôi.. đồng..ý ... hức hức - Cô khóc nấc lên
- Đừng có khóc nữa được ko ? - Rin lại ôm cô vào lòng .
- huhu - Cô cũng vòng tay ôm anh
- Thôi mà , trẻ con nhí nhảnh sao hôm nay lại khóc sướt mướt thế này ? Shoe Boot Min - Anh
- Đừng để tui lạnh à nha - Cô
- Thôi mà , trở về bình thường đi mà - Rin nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt có dòng lệ cứ rơi mãi ấy .
- Bỏ ra - Cô đẩy anh ra
- Thôi mà - Cậu đưa tay nâng cằm cô lên rồi đặt vào đó một nụ hôn nồng cháy ( bốc hỏa ) Cô cũng đáp trả . 2 đầu lưỡi quấn lấy nhau , trao cho nhau vị ngọt của tình yêu .
Hai người cùng nhau đi ăn , chơi game mãi quên mất lời hẹn .