Doãn Hạ Mạt nhặt mấy tờ báo lên định bỏ vào chỗ cũ.
Nhưng.
Bức ảnh ở trên báo khiến cô đứng ૮ɦếƭ lặng! Trong bức ảnh.
Lạc Hi và Thẩm Tường đang hôn nhau, có lẽ là ở một góc khuất của quán rượu nên ánh sáng mờ mờ, không nhìn rõ mặt của hai người. Nhưng đúng là họ đang hôn nhau chứ không phải là ảo giác.
“Đừng xem!”
Nghe tiếng động, Trân Ân ngoảnh đầu lại đã thấy Hạ Mạt đang nhìn bức ảnh trên tờ báo. Trân Ân thất kinh vội vàng đặt túi nước đá xuống, hớt hải chạy lại giằng lấy tờ báo trên tay Hạ Mạt. Tiểu Trừng vừa mới nhập viện, Lạc Hi ở bên ngoài lại làm những chuyện tai tiếng như vậy, Hạ Mạt làm sao có thể chịu đựng được nhiều đòn đến thế này?!
“Đừng bận tâm đến những chuyện vớ vẩn ấy! Chắc là uống say quá! Chắc là… chắc là bức ảnh do kỹ xảo tạo ra!”
Chà, lại nói lung tung gì thế này, bức ảnh này xem ra chẳng có gì là giả cả. Trân Ân buồn bực nghĩ, vội vàng giải thích tiếp: “Cũng có thể là do chiêu đánh bóng quảng cáo! Ha ha, đúng rồi, nhất định là để quảng cáo, để thu hút sự chú ý của đông đảo công chúng với bộ phim Thiên hạ thịnh thế có Lạc Hi và Thẩm Tường đóng, cốt tạo ra nhiều đề tài để “buôn dưa” nên họ đã cố ý chụp bức ảnh kiểu đó nhằm khuếch trương quảng cáo! Nhất định là như thế!”
Doãn Hạ Mạt đăm đắm nhìn Lạc Hi trong bức ảnh, nét mặt cô không biểu hiện gì, để mặc cho Trân Ân giằng lấy tờ báo trên tay mình.
Trân Ân thờ phào một cái, đang định nhét tờ báo vào trong túi xách thì nghe Doãn Trừng hỏi nhỏ:
“Trên báo có gì vậy?”
“Không có gì! Không có gì!” Thật đáng ghét, sao lại hồ đồ thế này! Trân Ân hối hận, trong lúc vội vàng đã mang theo những tờ báo này theo.
“Đưa đây nào.”
Doãn Trừng giơ tay ra, mắt nhìn Trân Ân chằm chăm. Trân Ân ngây ra một lúc, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải đưa tờ báo cho Doãn Trừng. Doãn Trừng cúi đầu đọc báo, thần sắc càng lúc càng nghiêm trọng.
“Đọc xong chưa?”
Doãn Hạ Mạt dọn dẹp mặt bàn gọn gàng xong, giặt sạch khăn lau rồi phơi lại chỗ cũ. Cô biết nếu bây giờ không cho Tiểu Trừng xem thì nó cũng tìm mọi cách để xem cho bằng được.
“Chị, anh Lạc Hi…”
Doãn Trừng lo âu nhìn chị.
Doãn Hạ Mạt nhíu mày thản nhiên nói: “Việc quan trọng là em lo dưỡng bệnh cho khoẻ đi, đừng quan tâm đên những việc khác”.
“Chị…”
“Hạ Mạt…”
Trân Ân thảng thốt kinh ngạc dán mắt nhìn Hạ Mạt, không hiểu tại sao cô ấy có thể thốt ra những lời như thể mọi chuyện chẳng có liên quan gì tới mình cả. Tuy không muốn thấy Doãn Hạ Mạt đau khổ trước scandal tai tiếng giữa Lạc Hi và Thẩm Tường, nhưng thái độ của Doãn Hạ Mạt bình tĩnh khác thường như thế kể cũng rất kỳ lạ.
Sau đó, Doãn Hạ Mạt chẳng nói lời nào, chỉ lặng lẽ đứng bên cửa sổ lơ đãng nhìn những hàng cây xanh bên ngoài. Đôi mắt cô trống rỗng vô hồn. Thời tiết thật oi bức, chẳng có lấy một gợn gió, lá cây không hề nhúc nhích, chỉ có tiếng ve sầu kêu ra rả.
Một tiếng sau Trân Ân ra về, Doãn Hạ Mạt tiễn ra ngoài.
Tới cuối hành lang bệnh viện, Doãn Hạ Mạt nói: “Trân Ân, cậu giúp mình từ chối vai diễn trong Hoàng Kim Vũ nhé”.
“Cái gì?!” Trân Ân kinh ngạc! “Hoàng Kim Vũ là cơ hội mà biết bao người ngay cả nằm mơ cũng muốn có! Hơn nữa đây lại là bộ phim do Công ty Âu Hoa Thịnh tự đầu tư sản xuất, cậu lại là người của Công ty Âu Hoa Thịnh. Cậu có biết nếu từ chối không diễn thì hậu quả sẽ như thế nào không?! Tiền đồ của cậu kể như đi tong!”
“Mình biết.”
Thế nhưng, nếu như không có Tiểu Trừng thì những thứ đó còn có ý nghĩa gì với cô?!
“…” Trân Ân lộ vẻ ngạc nhiên và ngờ vực. Trong đầu Trân Ân chợt loé lên ý nghĩa ghê sợ, sợ đến nỗi trái tim dường như co thắt lại, cô kinh hãi hỏi: “Bệnh của Tiểu Trừng… nặng lắm phải không?!”
“Nó không sao, nhất định sẽ khoẻ lại.” Doãn Hạ Mạt lặng lẽ nói.
“Phù, thế thì tốt rồi…” Trân Ân thở phào nhẹ nhõm, lấy lại bình tĩnh. Cô biết Doãn Hạ Mạt không muốn vì việc khác mà phân tâm trong lúc Tiểu Trừng nằm viện. Trân Ân cũng không miễn cưỡng nữa, cô bảo: “Được rồi, mình sẽ nói với công ty về vai diễn của cậu trong Hoàng Kim Vũ”.
“Cám ơn.”
“… A, còn nữa, chuyện giữa Lạc Hi và Thẩm Tường…”, Trân Ân cẩn thận liếc nhìn Doãn Hạ Mạt một cái, “… rất nhiều phóng viên bảo là không liên lạc được với cậu nên cứ gọi điện cho mình tới tấp. Họ muốn biết thái độ của cậu trong chuyện này như thế nào…”.
“…”
Doãn Hạ Mạt trầm mặc không trả lời.
“Hừm… mình sẽ lựa lời từ chối họ, với lại cái đám phóng viên đó cũng đâu phải thực sự muốn biết thái độ của cậu thế nào, bọn họ chẳng qua là muốn có thêm những tin giật gân mà thôi. Cậu không việc gì phải lo lắng về chuyện này, cứ yên tâm ở việc chăm sóc cho Tiểu Trừng, mọi việc bên ngoài để mình lo!” Gương mặt Trân Ân tràn đầy sức sống.
“Cám ơn cậu.”
Doãn Hạ Mạt cảm thấy ấm áp trong lòng.
“Nói thế làm cái quái gì?!” Trân Ân ôm lấy Doãn Hạ Mạt như muốn đem hết sức lực của mình truyền cho bạn. “Tiểu Trừng mới là quan trọng nhất, cậu nhất định phải chữa cho cậu ấy khoẻ lại!”
***
Sáng hôm sau.
Trên chiếc bàn làm việc màu đen có mấy tờ báo đã được mở sẵn.
Tin tức vụ tình ái giữa Lạc Hi và Thẩm Tường vẫn tràn ngập khắp nơi, bức ảnh họ hôn nhau trong quán bar vẫn được đăng ở mục tin mới trên trang nhất.
“Cô ấy… có phản ứng gì?”
Âu Thần nhìn bức ảnh đó mấy phút rồi gấp tờ báo lại gập sang một bên. Simon cầm báo đem đi, trả lại sự gọn gàng trên mặt bàn làm việc.
“Các phóng viên vẫn chưa có cách nào liên lạc được với cô Doãn, công ty cũng không liên lạc được với cô ấy. Hai ngày gần đây không thấy cô Doãn xuất hiện trước công chúng, chỉ thấy Trân Ân ra mặt bảo rằng chuyện đó thì đi mà hỏi hai người kia chứ không liên quan gì tới cô Doãn.”
“Không liên quan gì…”
Âu Thần nhếnh mép chầm chậm nhắc lại bốn từ đó, quả nhiên là phong cách của cô ấy, lạnh lùng đến vô tình. Ánh nắng từ sau lưng Âu Thần rọi tới, đôi mắt xanh cũng lạnh lùng đến vô tình.
“Nhưng mà”, Simon nói tiếp, “Trân Ân đã chuyện lời tới công ty cho hay cô Doãn sẽ bỏ không đóng Hoàng Kim Vũ nữa.”
“Lý do?”
Ánh mắt Âu Thần tối sầm lại.
Là do Lạc Hi sao? Cô ấy vi Lạc Hi mà bỏ cả sự nghiệp sao? Trong lòng Âu Thần dâng lên cảm giác chua xót.
“Nghe nói em trai cô Doãn nằm viện cần được chăm sóc.”
“Hả?” Âu Thần giật mình.
“Em trai cô Doãn nhập viện tối hôm trước, lúc nào cô ấy cũng ở trong bệnh viện chăm sóc em không rời nửa bước, thậm chí còn huỷ bỏ tất cả lịch diễn của hai ngày nay đã được Công ty Âu Hoa Thịnh sắp xếp. Đài truyền hình RBS và một công ty quảng cáo rất không hài lòng với việc này. Thái Ni và Trân Ân đang tìm cách để giải quyết.”
“…”
“Nếu cô Doãn từ chối không đóng Hoàng Kim Vũ chúng ta có thể kiện cô ta vi phạm hợp đồng. Cô ta phải chịu trách nhiệm về những tổn thất do không thực hiện đúng lịch làm việc của công ty đề ra…”
“Bệnh của Doãn Trừng đến mức nào rồi?” Âu Thần ngắt lời Simon.
Người mà cô ấy yêu thương nhất chính là cậu em trai.
Từ nhỏ Doãn Hạ Mạt đã nhường hết những đồ ăn ngon cho Doãn Trừng, mua cho em những dụng cụ vẽ tốt nhất và cho em đi học ở lớp dạy mỹ thuật tốt nhất, cô giống như con gà mẹ dang rộng đôi cánh để bảo vệ Doãn Trừng vì trong lòng cô ấy, Doãn Trừng mãi mãi chiếm vị trí quan trọng nhất.
Trước lúc hồi phục lại ký ức, Âu Thần đã cho người đi điều tra tình hình của Doãn Hạ Mạt, tình trạng sức khoẻ của Doãn Trừng, kể cả việc Doãn Trừng giấu chị tự mình đi chữa bệnh ra sao anh đều đã biết từ lâu. Thế nhưng bệnh của Doãn Trừng đã đến mức nghiêm trọng không còn giấu được nữa sao?
Thế thì…
Lúc nãy nhất định cô ấy đang rất lo buồn.
Âu Thần chau mày.
“Thận của Doãn Trừng đã suy kiệt nghiêm trọng, cần phải phẫu thuật ghép thận ngay. Nếu không khó mà qua nổi ba tháng nữa.” Lâu nay bệnh viện mà Doãn Trừng đang điều trị được Tập đoàn Âu Thị giúp đỡ về tài chính nên việc Simon cử người đến lấy bệnh án của Doãn Trừng không phải là việc khó.
“Đã tìm được nguồn thận chưa?”
“Nhóm máu của Doãn Trừng khá đặc biệt, nhóm B RH âm tính. Hiện tại vẫn chưa tìm được người có thận tương thích.”
Nhóm B RH âm tính…
Âu Thần ngẩng đầu lên, mắt lóe lên ánh lạnh kinh sợ.
***
Trường quay Thiên hạ thịnh thế đã bị đám đông phóng viên báo, đài bao vây, một số phóng viên tập trung ở bãi đỗ xe, một số tập trung tại cổng vào trường quay để chờ Lạc Hi và Thẩm Tường xuất hiện, thậm chí đuổi theo ra tận nơi Lạc Hi và Thẩm Tường đi quay ngoại cảnh, phóng viên bám theo dấu hai người mọi lúc mọi nơi, ngay cả xung quanh nơi ở của hai người cũng bị hàng tá phóng viên túc trực chờ đợi cả ngày!
Từ lúc tin tức vụ scandal hôn nhau trong bán bar bùng phát, người ta cho rằng để tránh hiềm nghi, Lạc Hi và Thẩm Tường chắc chắn sẽ không cùng xuất hiện, ấy vậy mà ngược lại, hai người họ vẫn cũng nhau tham gia các hoạt động tuyên truyền, thời gian giải lao giữa giờ quay vẫn vui vẻ nói chuyện với nhau. Các phương tiện thông tin đại chúng đều xôn xao đoán già đoán non rằng liệu có phải hai người định công khai quan hệ tình cảm nên mới tự nhiên thoải mái như thế.
Khi phóng viên hỏi Thẩm Tường có ý kiến gì về vụ scandal này, Thẩm Tường trả lời Lạc Hi luôn là người bạn tốt nhất mà cô tôn thờ. Nhưng đến khi bị hỏi cô có khả năng chính thức được công khai quan hệ với Lạc Hi hay không thì Thẩm Tường chỉ cười nói rằng còn tuỳ thuộc vào duyên số.
Cũng chính vào lúc này, tay phóng viên Nhật báo Quất Tự tiếp tục bạo 乃út múa may rằng ngay hôm xảy ra sự việc trong quán bar, cô bạn gái của Lạc Hi là Doãn Hạ Mạt đã đến thăm anh ở trường quay, nhưng Lạc Hi tỏ ra cực kỳ lạnh nhạt, sau đó hai người đã nói chuyện riêng với nhau không quá ba mươi phút thì Lạc Hi bỏ đi, để mặc cô ta ở phòng nghỉ. Lúc ra về tuy Doãn Hạ Mạt cố tình che đậy nhưng vẫn không giấu nổi vẻ rầu rĩ trên gương mặt.
Lạc Hi đã chính thức chia tay với người yêu cũ!
Thẩm Tường sau nhiều năm yêu thầm đã tu thành chính quả!
Cặp đôi đẹp nhất của làng giải trí đã xuất hiện! Câu chuyện cổ tích về nàng Lọ Lem đã tan vỡ, khúc tình ca mới của chàng hoàng tử và nàng công chúa!
…
Các phương tiện thông tin đua nhau đăng những dòng tít đại loại như vậy, Lạc Hi chính thức chia tay với Doãn Hạ Mạt và đang chính thức cặp đôi với Thẩm Tường!
Tuy hình ảnh của Lạc Hi công khai thừa nhận cuộc tình lãng mạn của hai người tại cuộc họp báo của Doãn Hạ Mạt vẫn khắc sâu trong trí nhớ của mọi người, nhưng sau đo đã có quá nhiều sự việc xảy ra như:
Lạc Hi bỏ vai diễn trong bộ phim Cờ chiến…
Doãn Hạ Mạt giữa đêm khuya xuất hiện bên giường bệnh của người thừa kế Tập đoàn Âu Thị…
Doãn Hạ Mạt sẽ đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim Hoàng Kim Vũ đối chọi với bộ phim Thiên hạ thịnh thế của Lạc Hi…
Tẩt cả những việc đó khiến người ta dễ có những liên tưởng phức tạp, điều khiến nhiều người nghi ngờ là tình cảm, thái độ của Doãn Hạ Mạt qua lại với Lạc Hi là như thế nào, các fan hâm mộ Lạc Hi trong tâm trạng xót thương lại cực ủng hộ Lạc Hi với Thẩm Tường, người xưa nay vẫn thầm thương trộm nhớ anh!
Ít lâu sau, những tin đồn về việc chính thức quan hệ đi lại giữa Lạc Hi và Thẩm Tường gần như đã hoàn toàn trở thành sự thật!
“Không có.”
Đêm, giọng nói nghe chút mệt mỏi, Lạc Hi rã rời ngồi ngả người trong chiếc sofa màu tím đậm tay gập điện thoại lại. Chuông điện thoại liên hồi reo, anh cứ phải trả lời cùng một câu hỏi giống nhau. Lần này điện thoại lại reo.
Lạc Hi di di đầu lông mày, lơ đãng nhận điện, câu hỏi của các phóng viên về cơ bản là giống nhau.
“… Không phải anh chị đang qua lại với nhau sao?” Đầu điện thoại bên kia chuyển tới giọng những phóng viên khác nhau nhưng lại cùng một sự ngạc nhiên.
“Không có.”
“Cái ảnh anh chị hôn nhau thắm thiết trong quán bar…”
“Tối đó uống say quá, chúng tôi chỉ đùa thôi.”
“Chỉ thế thôi sao?” Lại một giọng quá kinh ngạc.
“Đúng.”
“Thế anh và Doãn Hạ Mạt đã chia tay chưa?” Tay phóng viên hiếu kỳ truy hỏi.
Mắt Lạc Hi tối sầm lại, anh gằn giọng nói:
“… Chưa.”
Lạc Hi cứ tưởng rằng nhìn thấy bức ảnh đó trên báo, Hạ Mạt sẽ thất kinh, sẽ lập tức gọi điện cho anh, sẽ muốn nghe anh giải thích, vì thế anh mới để điện thoại bên người, chờ suốt cả ngày trời, chỉ toàn thấy là điện thoại của các ký giả. Thật buồn cười, anh thấy mình thật buồn cười, bực mình, Lạc Hi quẳng điện thoại cho Khiết Ni. Cho dù cô ấy có gọi điện lại thì anh cũng chẳng thèm nói chuyện với cô ấy nữa! Nhưng…
Một ngày, rồi lại một ngày nữa qua đi. Lạc Hi mất hết kiên nhẫn, đành hỏi Khiết Ni xem Doãn Hạ Mạt có gọi điện lại không, nhìn dáng vẻ lắc đầu gượng gạo của Khiết Ni, trái tim Lạc Hi như đóng băng.
Có phải là cô ấy đã rất tự tin rằng anh không thể yêu người con gái nào khác được? Đây chính là sự tín nhiệm của cô ấy sao? Cho dù báo chí có đăng tin rùm beng lên cô ấy cũng không hề động lòng?
Hay là…
Cô chẳng hề để tâm tới anh…
Thế là Lạc Hi để mặc cho các phương tiện truyền thông ra sức mò mẫm suy luận, khắp mọi ngõ ngách đều là tin tức vụ scandal giữa anh và Thẩm Tường. Anh biết tính cô rất lạnh lùng, dường như lạnh nhạt với tất cả mọi thứ, thế nhưng, chả lẽ ngay cả khi anh ở bên người con gái khác, thậm chí anh có thể bỏ cô…
Cô cũng mặc kệ sao?
Không chừng đúng là cô ấy chẳng quan tâm, đúng như lời Trân Ân thay cô trả lời trước các phóng viên báo chí rằng việc đó chẳng liên quan gì tới cô ấy.
Không liên quan gì tới cô ấy…
Trên chiếc sofa màu tím đậm, đôi mắt Lạc Hi đen sẫm, nụ cười nơi khoé miệng cô đơn lạnh lẽo như làn sương đêm có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Ở bên cô, luôn chỉ có mình anh độc diễn. Bất luận là năm năm trước hay năm năm sau, cho dù anh có cố gắng để cô thích anh, cho dù anh cảm thấy hạnh phúc đã gần kề ngay bên mình, còn cô, dường như bất cứ lúc nào cô cũng có thể rời xa anh, biến mất ngay trước mắt anh mà chẳng hề mảy may bận tâm.
Anh đã sai ngay từ đầu rồi.
Không nên yêu cô, không nên để cô chiếm vị trí quan trọng trong lòng anh. Nếu như không yêu cô, có lẽ anh đã có thể quay người bỏ đi, có thể thoải mái quan hệ với Thẩm Tường hay với cả những cô gái khác.
Chứ không phải là…
Cô luôn chẳng quan tâm như thế này…
Anh thì anh không thể nào chịu đựng được những chữ “chia tay” trên mấy tờ báo kia. Anh lo sợ những chữ đó như là lời nguyền làm cho sợi dây kết nối cuối cùng giữa anh và cô cũng đứt luôn.
Chuông điện thoại di động lại vang lên phá vỡ cái tĩnh mịch trong đêm khuya.
Nghe tay phóng viên đầu dây bên kia hỏi một hồi, Lạc Hi thở sâu, hạ giọng nói:
“… Không, tôi và Hạ Mạt không chia tay.”
***
“Chị, chị với anh Lạc Hi… vẫn ổn chứ?”
Đêm khuya, Doãn Trừng ngồi dựa người trên giường bệnh. Cậu nhìn chị lặng lẽ đứng bên cửa sổ, do dự một hồi lâu, cuối cùng không nhịn được nữa cậu mới khẽ hỏi.