Bong Bóng mùa hè - Chương 47

Tác giả: Minh Hiểu Khê

Câu chuyện hoàn toàn trái ngược với kết cục lúc trước. Luật Tư dần dần phát hiện người mình yêu không phải là Thái Na ngây thơ dễ thương chỉ biết gây chuyện, mà chính là Băng Đồng, người luôn ở bên anh. Băng Đồng giống như không khí, bởi vì nó tồn tại ở khắp nơi, không bao giờ biến mất, cho nên anh không biết quý trọng, chỉ đến lúc cô phải ra đi, mãi mãi rời khỏi cuộc đời anh, Luật Tư mới phát hiện ra, rời xa Băng Đồng anh sẽ đau khổ, không thể tiếp tục sống nữa. Thái Na âm thầm bỏ đi, Băng Đồng và Luật Tư yêu nhau, họ trải qua một phen trắc trở, cuối cùng sống hạnh phúc bên nhau. Vai diễn của Băng Đồng xuất hiện đến tận phút chót, còn vai Thái Na chỉ có đến tập hai mươi lăm là kết thúc.
Bàn tay đang cầm kịch bản của An Bân Ni run run.
Mặt An Bân Ni trắng như tờ giấy.
Lăng Hạo ôm chặt vai An Bân Ni khẽ an ủi khuyên nhủ điều gì đó, An Bân Ni gạt tay Lăng Hạo ra, ngẩng phắt đầu lên tức tối nhìn Doãn Hạ Mạt.
Một suy nghĩ băng giá.
Suy nghĩ băng giá đó mang theo lòng thù hận như muốn Gi*t người cứ muốn nhắm thẳng vào Doãn Hạ Mạt. Doãn Hạ Mạt giật mình thất kinh, trong lòng có vẻ như cũng hơi bứt rứt và một chút dự cảm không hay.
An Bân Ni quăng mạnh kịch bản xuống đất, sắc mặt nhợt nhạt bước ra khỏi trường quay, không thèm để ý đến nhà sản xuất và đạo diễn, Lăng Hạo đang gào gọi đuổi theo phía sau.
Chuyện thứ hai là việc Công ty Sun bị mua lại.
Trong làng giải trí, Công ty Sun là một công ty môi giới biểu diễn nghệ thuật không lớn cũng không nhỏ, tuy rằng trong công ty không có những ngôi sao lớn tầm cỡ mang danh hiệu Thiên Vương hay Thiên Hậu này nọ, nhưng Vi An và Đào Thục Nhi trong một thời gian dài luôn đứng trong danh sách hot, tốc độ nổi tiếng của gương mặt mới Doãn Hạ Mạt và Phan Nam khiến người ta phải kính nể, xem ra cũng gọi là có chút tiếng tăm trong làng giải trí.
Mấy ngày trước, Công ty Giải trí Âu Hoa Thịnh đột ngột tuyên bố, họ mua lại toàn bộ Công ty Sun, Công ty Sun sẽ sáp nhập hoạt động dưới sự quản lý của họ. Tin này vừa được tung ra, không những gây chấn động trong làng giải trí mà còn trở thành tiêu điểm bàn luận trong các ngành, tất cả các ấn phẩm báo chí ngành tài chính đều tập trung theo dõi, cổ phiếu của Công ty Sun ồ ạt tăng giá.
Công ty Âu Hoa Thịnh là một đế quốc biểu diễn nghệ thuật hùng mạnh, nắm trong tay quyền phân phối cực mạnh các sản phẩm hậu biểu diễn nghệ thuật, như những dãy cửa hàng băng đĩa với số lượng kinh doanh khổng lồ, mạng lưới rạp chiếu phim. Ngoài ra họ còn đầu tư sản xuất phim, bộ phim Cờ chiến đang được công chiếu thu hút sự chú ý của công chúng có siêu Thiên Vương Lạc Hi tham gia cũng là do họ đầu tư. Tuy nhiên Công ty Âu Hoa Thịnh lúc trước không bao giờ trực tiếp gia nhập những hoạt động tiền biểu diễn của làng giải trí.
Giờ đây Công ty Âu Hoa Thịnh đột ngột mua lại Công ty Sun, hầu hết mọi người trong ngành đều cho rằng đây là cử chỉ ném đá hỏi đường để tiến vào thị trường tiền biểu diễn trong ngành giải trí, đồng thời có dự đoán rằng, dựa vào tiền vốn cực mạnh của Công ty Âu Hoa Thịnh, hệ thống bán hàng phân phối phim ảnh lớn mạnh và các sản phẩm hậu biểu diễn, giờ lại trực tiếp tham gia thị trường hoạt động tiền biểu diễn, tất yếu sẽ làm thay đổi cục diện các thế lực trong làng giải trí hiện nay.
Liên quan đến việc Công ty Âu Hoa Thịnh, tại sao trong số rất nhiều công ty nghệ thuật lại chọn mua Công ty Sun, suy đoán của các nhà báo không giống nhau. Dựa vào tác phong nhất quán và tiềm lực của Công ty Âu Hoa Thịnh, đáng lẽ ra Công ty Âu Hoa Thịnh nên mua Công ty Quản lý Môi giới Nghệ thuật Tinh Điểm mà Lạc Hi và Thẩm Tường đang đầu quân mới không gây ngạc nhiên. Tuy nhiên, đứng đằng sau Công ty Tinh Điểm lại là ông chủ Hạ, một nhà tài phiệt có thế lực cực kỳ hùng mạnh, Công ty Âu Hoa Thịnh có lẽ đạp phải đinh chỗ ông chủ Hạ nên mới chuyển sang mua Công ty Sun. Tuy nhiên, ngoài Công ty Tinh Điểm ra còn có rất nhiều công ty biểu diễn nghệ thuật khác có tiềm năng lớn hơn so với Công ty Sun đấy chứ.
Giám đốc nhân sự Công ty Âu Hoa Thịnh cho hay, họ rất xem trọng tư chất của các nghệ sĩ đã ký hợp đồng đầu quân dưới cờ của Công ty Sun.
Giới báo chí càng thêm kinh ngạc.
Chẳng lẽ tài năng của Vi An, Đào Thục Nhi, Doãn Hạ Mạt và Phan Nam như vậy lại được Âu Hoa Thịnh xem trọng sao? Trong mắt người đời, ánh sáng của bốn ngôi sao này hợp lại chưa chắc đã sáng bằng một nửa ngôi sao Lạc Hi.
Cho nên mới nói, trong chuyện này nhất định có nội tình.
Nhân viên Công ty Sun bàn tán xôn xao, không biết vị mua bán lần này liệu có ảnh hưởng đến tương lai của công ty và họ không.
Thứ Hai là ngày Công ty Âu Hoa Thịnh chính thức tiếp quản Công ty Sun.
Hôm đó, tất cả các nghệ sĩ đã ký hợp đồng với Công ty Sun đều gác hết công việc lại tranh thủ thời gian về công ty. Thường ngày, mọi người đều bận bịu với công việc của mình, nào là quay phim, tuyên truyền quảng cáo, tham gia các show diễn, vì sự kiện này mà mọi người tập trung lại cùng một lúc với nhau là chuyện hiếm thấy.
Vi An vẫn cái thói phô trương hình thức, ba, bốn trợ lý người trước người sau bận rộn theo cô. Vi An mặc chiếc váy dây trễ иgự¢ màu hồng tươi, dây chuyền dài màu vàng rất đẹp, trông chẳng khác gì một cô công chúa kiêu ngạo. Vi An đã hoàn toàn thoát khỏi tai tiếng vụ scandal với bầu Jam, cô cười nói oang oang, trong phòng nghỉ, Vi An như một mặt trời tỏa hào quang rực rỡ.
Đào Thục Nhi ngồi trong một góc phòng nghe album mới, cô trợ lý Tiểu Châu rót nước đặt bên tay Thục Nhi, sau một thời gian được dạy dỗ, Tiểu Châu lúc trước tay chân vụng về, nay trông đã nhanh nhẹn lên rất nhiều.
Phan Nam đứng bên cửa sổ nhìn xuống dưới trông thấy các fan như nước thủy triều đang vây Doãn Hạ Mạt. Hạ Mạt giữa đám đông đang mỉm cười tặng chữ ký, nét mặt rất thoải mái không chút e ngại. Phan Nam nhoẻn một nụ cười rất điển trai.
Hạ Mạt càng ngày càng tuyệt đỉnh.
Phan Nam đã từng lo lắng sự kiện An Bân Ni đánh người sẽ gây ra cho Hạ Mạt những ảnh hưởng xấu, thế nhưng Hạ Mạt xử lý quá hợp lý, tuy đã lâu không gặp nhưng qua điện thoại, giọng nói của Hạ Mạt lúc nào cũng vui vẻ lạc quan, cô kiên cường giống như cây đại thụ sẽ không bị sóng gió làm bật đổ.
Một lát sau, cửa phòng nghỉ lại được mở ra.
“A! Rốt cuộc ngôi sao bự cũng đã đến rồi!”
Vi An vỗ tay, miệng cười mà như không, mọi người quay nhìn về phía cửa. Doãn Hạ Mạt đi vào, cô mặc chiếc quần jean, áo khoác ngoài màu trắng, không trang điểm, mái tóc dài dày như rong biển tôn lên vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết và chân thật.
“Ngoài cổng công ty có nhiều fan như vậy, tôi chứ cho là cô phải mất nửa tiếng mới có thể thoát thân!” Vi An lia mắt dò xét Hạ Mạt. “Chúc mừng cô! Tốc độ thành công đến quá nhanh như vậy, quả khiến người ta phải ngưỡng mộ. Nhưng là người đi trước, tôi cũng muốn tặng cho cô một câu chân thành: Dưới bầu trời này không có bữa cơm trưa miễn phí nào cả, đạt được bao nhiêu thì sẽ mất bấy nhiêu, thành công càng nhanh, e rằng tai họa của cô cũng đến rất nhanh.”
Trong phòng nghỉ, không khí trầm lặng.
Trân Ân nhìn Vi An nghi hoặc với ý muốn tìm hiểu xem có phải Vi An đang chọc ngoáy Hạ Mạt, nhưng sắc mặt Vi An rất phức tạp, Trân Ân nhất thời khó mà phân tích nổi.
“Cảm ơn chị Vi An.”
Doãn Hạ Mạt nhìn thẳng vào mắt Vi An, cô nở nụ cười thân thiện và cảm kích. Trước đây cô tiếp xúc với Vi An không nhiều, lại vì duyên cớ Đào Thục Nhi nên đã không ít lần cô va chạm với Vi An, tuy Vi An là người hay rêu rao, nói quá thẳng thắn không giữ ý, nhưng lại sống rất thật.
“Không nên khách sáo.”
Vi An nhếch mép cười lại với Hạ Mạt rồi cầm chiếc điện thoại người trợ lý vừa đưa qua. Vi An lại bắt đầu nhíu mày rồi nổi khùng lớn tiếng, không khí trong phòng nghỉ lập tức trở lại ồn ào.
Phan Nam kéo Hạ Mạt đến bên cửa sổ, ngón tay nâng cằm Hạ Mạt lên, trong ánh nắng ngược, má Hạ Mạt nhìn rất rõ. Phan Nam cuối cùng cũng yên tâm đấm nhẹ lên vai Hạ Mạt một cái.
“Cái tên này, da dẻ cũng khá đấy chứ, chả còn thấy dấu vết nào, đã thế lại còn hồng hào đẹp hơn trước.” Phan Nam liếc mắt nhìn Hạ Mạt trông rất oách. “Nói mau, có bí quyết dưỡng da gia truyền nào phải không?”
“Có đó.”
Gặp được Phan Nam, Hạ Mạt cởi mở hẳn lên, giống như được nhìn thấy ánh sáng mặt trời, có bạn tốt bên cạnh bao giờ cũng dễ thở, dễ nói chuyện hơn.
“Là cái gì?”
“À…”, Doãn Hạ Mạt lúng liếng con mắt trông dễ thương như con mèo con, “có thì có, nhưng mà đã là bí quyết gia truyền thì làm sao tiếp lộ được cơ chứ, ha ha”.
“Ê!”
Phan Nam dở khóc dở cười, chả hiểu Hạ Mạt biết đùa từ hồi nào nữa.
“Thế này thì coi như “nhân họa đắc phúc” rồi còn gì.”
Đào Thục Nhi gỡ tai nghe ra, ẻo lả nhấp ngụm nước trái cây, khuôn mặt không còn nét u ám, oán hận mà là sự nhẹ nhàng, thanh thản. Cô đã từ từ thông suốt những điều Hạ Mạt nói trước kia, sự thất bại của cô hoàn toàn không phải vì sự xuất hiện của Vi An.
Đào Thục Nhi những ngày đầu thật ngây thơ thuần khiết, cô chỉ muốn dùng âm nhạc để đạt được những thứ cô muốn. Hết lần này đến lần khác, cô cự tuyệt những thành công được hoán đổi từ việc bán rẻ thân xác. Ngày ấy cô rất trong sáng dễ thương, với lại cô cũng đã đạt được thành công rồi. Không biết bắt đầu từ khi nào mà trái tim cô từ từ đi lệch hướng, trong mắt chỉ có đố kỵ và thù hận, cô đã mất đi sự vui vẻ, trong sáng và dễ thương?
Làng giải trí là nơi thường xuyên xuất hiện những gương mặt mới, cứ cho là không có Vi An đi nữa, thì cũng sẽ có vô số những gương mặt mới khác liều mình bước vào với ý đồ thay thế cô. Đào Thục Nhi lại đặt quá nhiều trí lực vào việc làm sao đánh bại được Vi An, rồi dùng vài chiêu tiểu xảo kiểu giang hồ để giành được thứ mà cô muốn, trong đó phải kể đến việc bắt cóc Doãn Hạ Mạt. Cô đã quên mất rằng, với một người ca sĩ, các fan của mình là quan trọng nhất, là âm nhạc mà mình cống hiến cho các fan, cứ cho là đánh đổ được người khác đi chăng nữa thì cũng đâu có thu hút được các fan. Đã thế thì tại sao không sử dụng trí lực đó để phát triển khả năng âm nhạc của mình?
“Tuy bị An Bân Ni ăn Hi*p như vậy, nhưng con số người yêu thích, hâm mộ cậu lại tăng cao chưa từng có từ trước đến nay, báo chí và mạng ngày nào cũng có những bài viết đánh giá cao về cậu, bênh vực cậu rất nhiều. Trong mấy ngày gần đây, cậu được mọi người chú ý còn hơn cả Thẩm Tường ấy chứ.” Đào Thục Nhi nói giọng nhẹ nhàng.
Gặp họa được phúc…
Doãn Hạ Mạt vừa cười vừa gật đầu. Có lẽ cũng có thể giải thích như vậy, chỉ có điều lúc nào sẽ gặp họa được phúc, lúc nào lại được phúc gặp họa đây?
“Chuyện An Bân Ni đánh người cậu tiết lộ cho báo chí biết hả?” Đào Thục Nhi hiếu kỳ hỏi, từ lâu cô đã hiểu tính của Doãn Hạ Mạt, cô ấy hoàn toàn không phải là cô gái “ngu ngốc” như lúc đầu cô từng nghĩ, chỉ có điều Thục Nhi không biết rõ Hạ Mạt lợi hại đến mức nào.
“Không.”
Đôi mắt Doãn Hạ Mạt trong veo.
Đào Thục Nhi ngạc nhiên nhíu mày, nhưng rồi cô lại bình tĩnh uống một ngụm nước trái cây, Thục Nhi nói: “Chỉ e An Bân Ni nghĩ là cậu mà sinh lòng hận thù. À đúng rồi, nghe nói kịch bản của các cậu đã sửa lại, cậu thành nhân vật nữ chính thứ nhất, vai diễn của An Bân Ni từ nhân vật nữ chính thứ nhất lại đảo xuống thành nhân vật nữ chính thứ hai”.
Tin truyền nhanh thế.
Doãn Hạ Mạt thầm kinh ngạc, nhưng cô nghĩ, diễn viên trong đoàn rất nhiều, đại cương kịch bản truyền ra ngoài nhanh như vậy cũng đâu có gì lạ.
“Đúng vậy, nhưng mà kịch bản sẽ vẫn còn được sửa thêm nữa.”
Tuy Hạ Mạt cũng muốn leo nhanh lên cao, nhưng cô hy vọng bước lên những bước ổn định vững vàng, chứ không phải bằng cách giẫm đạp lên An Bân Ni.
Đêm đó, sau khi nhận được kịch bản, cô gọi điện cho Chung Nhã, mong Chung Nhã suy nghĩ lại một chút. Chung Nhã nói dứt khoát, cô ta đương nhiên phải có trách nhiệm với kịch bản của mình, Chung Nhã nói rằng Hạ Mạt chắc chắn có thể hoàn thành vai diễn xuất sắc nhất, chính vì thế Chung Nhã nhất định phải cống hiến cho khán giả một câu chuyện hoàn mỹ, tuyệt vời nhất, phát triển của câu chuyện như vậy mới là hợp lý, do vậy cô không bận tâm đến những ân oán giữa các diễn viên với nhau.
“Số cậu may thật.”
Đào Thục Nhi thở dài. Vừa mới vào nghề đã là gương mặt đại diện cho sản phẩm của Lỗi Âu, rồi dựa vào tiếng tăm của bài hát trong quảng cáo Nàng tiên cá bong bóng mà chiếm vị trí hạng nhất bảng xếp hạng các ca khúc hot nhất, ngay lập tức giành giải thưởng Gương mặt mới xuất sắc nhất, rồi nhờ đó mà có thể được tham gia đóng bộ phim Bản tình ca trong sáng, bộ phim thần tượng hot nhất với dàn diễn viên hùng hậu, bây giờ lại vượt qua An Bân Ni trở thành nhân vật nữ chính thứ nhất. Hạ Mạt có lẽ là một trong những nghệ sĩ có vận may nhiều nhất mà cô đã từng biết.
“Không chỉ là may mắn. Nếu tài năng không có, An Bân Ni làm sao có cảm giác nguy cơ đến vậy, để rồi bất chấp thủ đoạn ra tay chèn ép Hạ Mạt cơ chứ? Nếu như không có tài năng, thì dù tin xấu về An Bân Ni bùng phát, Hạ Mạt cũng đâu có được nhiều fan ủng hộ đến như vậy.”
Phan Nam vừa nói chuyện với Đào Thục Nhi vừa làm mặt xấu với Doãn Hạ Mạt, cô giống hệt bọn con trai, thẳng như ruột ngựa.
Đào Thục Nhi ngớ người hồi lâu rồi mới nói được tiếp: “Cậu nói không sai, suy cho cùng thực lực mới là quan trọng. Nhưng An Bân Ni chưa chắc đã nghĩ như vậy. Hạ Mạt…”
Đào Thục Nhi chăm chú nhìn Hạ Mạt, hạ giọng nói tiếp: “Cậu phải cẩn thận, An Bân Ni là loại người chuyện gì cũng dám làm, thủ đoạn của cô ấy nổi tiếng là hiểm độc trong làng giải trí”.
Doãn Hạ Mạt có cảm giác ấm áp trong lòng, cô nói: “Cảm ơn cậu, Thục Nhi, mình sẽ cẩn thận”.
“Binh đến thì tướng đỡ, nước đến thì đất che.” Phan Nam nói chả kiêng nể gì. “Thủ đoạn của cô ấy có lợi hại thế nào cũng không thể lật đổ được ông trời. Đừng có lo lắng và do dự vì cô ấy mà cậu phân tâm. Cứ làm tốt việc của cậu mới là điều quan trọng.”
Doãn Hạ Mạt và Phan Nam nhìn nhau cười.
Đúng vậy.
Suy nghĩ của Hạ Mạt và Phan Nam giống nhau, bất kể sau này là phúc hay họa, luôn phải làm tốt việc trước mắt cái đã, như thế mới có thể ứng phó được với những biến cố sau này.
“Đừng xem thường An Bân Ni.”
Vi An đột ngột xía vào cuộc nói chuyện, hình như trong vòng vây của đám trợ lý bận rộn đó, Vi An vẫn để ý đến câu chuyện ở bên này, Vi An nói tỉnh bơ.
“So với An Bân Ni, Đào Thục Nhi à, cái trò của cô chỉ được tính bằng trình độ của trẻ con mẫu giáo! Làm ơn học theo người khác thêm chút nữa đi, giờ này, cái bộ dạng mất tinh thần ấy của cô khiến người khác nhìn mất cả hứng!”
Từ khi vào nghề cho đến nay, Đào Thục Nhi luôn là kẻ thù của Vi An, Vi An cũng luôn xem Đào Thục Nhi là kẻ thù lớn nhất, giữa hai người luôn xảy ra xung đột lúc mưa lúc gió. Thế rồi gần đây, Đào Thục Nhi đột nhiên trở nên trầm tĩnh, không còn nhằm vào Vi An nữa, không còn tung những thủ đoạn kỳ quái nữa khiến Vi An lại có cảm giác tẻ nhạt.
Mọi người quá đỗi ngạc nhiên.
Trời đất ơi.
Vi An đang giễu cợt Đào Thục Nhi đó sao? Tại sao cái giọng giễu cợt hôm nay nghe là lạ thế nào ấy, như thể Vi An có vấn đề đang quan tâm…
Đào Thục Nhi cũng ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Vi An, Vi An giả bộ như không có chuyện gì, lại tiếp tục quay ra la hét, quát mắng đám trợ lý của mình.
Doãn Hạ Mạt cười.
Thật ra, Thục Nhi và Vi An lúc đầu cũng có thể là hai người bạn rất tốt, cho nên khi đôi bên “bán đứng nhau”, cả hai mới phải cùng chịu đựng đau đớn tổn thương đến như vậy.
Lúc này, ở bên ngoài truyền vào những âm thanh ồn ào như sóng dậy!
Từ cửa sổ phòng nghỉ nhìn ra, cửa công ty bị bao vây chật cứng đến nỗi không còn chỗ hở, dường như tất cả các phóng viên đều đổ đến đây, vô số micro, máy chụp ảnh, máy quay phim túm tụm lại với nhau. Nguyên lãnh đạo cấp cao của Công ty Sun như Thái Ni thần sắc có vẻ bồn chồn đang đứng trước cổng chờ đợi.
Trong ánh nắng lạnh.
Đoàn xe hơi đời mới màu đen rà tới, đám nhà báo xông ào ào lên chụp hình lia lịa. Đoàn xe dừng lại trước cửa Công ty Sun, cánh cửa của mấy chiếc xe chạy đến trước mở ra, những quản lý cấp cao của Công ty Âu Hoa Thịnh thường hay thấy xuất hiện trên báo chí bước ra khỏi xe.
Đèn máy ảnh chớp loạn.
Tổng giám đốc Công ty Âu Hoa Thịnh cùng các nguyên lãnh đạo cấp cao Công ty Sun lần lượt bắt tay nhau tượng trưng cho việc bàn giao chính thức quyền lực của công ty.
Trước cửa sổ kính phòng nghỉ.
Đôi mắt Đào Thục Nhi đo đỏ, Vi An nhíu mày cau có, ánh mắt Doãn Hạ Mạt cũng trở nên trầm lặng, họ im lặng, không ai lên tiếng. Từ khi bước chân vào làng giải trí tới nay, Thái Ni, Nhã Luân và Jam luôn cố gắng chăm lo cho họ, tuy năng lực của Công ty Sun so với Công ty Âu Hoa Thịnh có khoảng cách một trời một vực, nhưng tình cảm gắn bó lâu ngày với Công ty Sun khiến các cô gái trong lòng không tránh khỏi chua xót khi chứng kiến cảnh này.
Phan Nam lại để ý trong đoàn xe xịn đời mới màu đen đắt tiền có một chiếc xe rất đặc biệt.
Mọi người trong tất cả các xe kia đều đã xuống.
Vậy mà cửa chiếc xe đó vẫn không mở.
Hơn nữa, không biết vô tình hay cố ý, mà mấy người vệ sĩ của Công ty Âu Hoa Thịnh đều đứng vây quanh chiếc xe đó, làm che khuất tầm nhìn của cánh phóng viên.
Cuối cùng, đám phóng viên cũng có vẻ đã thỏa mãn, mấy tay vệ sĩ thuộc Công ty Âu Hoa Thịnh tiến lên phía trước với thái độ mềm mỏng nhưng rất kiên quyết yêu cầu các phóng viên cất toàn bộ máy quay phim và máy chụp ảnh. Khi đã xác nhận chắc chắn điều đó đã được thực hiện, Tổng giám đốc Công ty Âu Hoa Thịnh mới bước tới cửa sau của chiếc xe màu đen sang trọng kia.
Ngài Tổng giám đốc cung kính nói vài câu.
Sau đó, mở cửa xe.
Ánh mặt trời trong suốt.
Đôi chân dài, dáng người anh tuấn, chiếc cằm kiêu ngạo, trong nắng nhạt, một sợi ren lụa màu xanh xinh đẹp bay trên cổ tay người đó.
Đám phóng viên chợt nhận ra đây là…
Họ bị kích động vội vàng thò tay định rút máy ảnh và máy quay phim. Đương nhiên, hành động này của họ lập tức bị đội vệ sĩ Công ty Âu Hoa Thịnh ngăn lại.
Giữa đội ngũ lãnh đạo cấp cao công ty và đội vệ sinh, Âu Thần bước về phía cửa lớn của Công ty Sun. Bỗng nhiên, anh dừng chân, dường như cảm giác được điều gì đó.
Anh ngước mắt nhìn.
Dường như hơi thở của số mệnh đang lưu chảy.
Bầu trời xanh thẳm.
Cửa sổ chạm khắc kiểu Hi Lạp, bóng dáng cô nhợt nhạt, mỏng manh như những đám mây trên bầu trời lúc nào cũng có thể tan biến.
Giống như nàng công chúa trong truyện cổ tích bị nhốt trên tòa gác cao, Doãn Hạ Mạt đứng trước cửa sổ kính tầng hai, mắt cô trầm lặng như mặt biển rộng, thẫn thờ nhìn Âu Thần, đôi môi nhợt nhạt.

“Các người sẽ phái trả giá vì điều này.”
Điểm sáng cuối cùng đã vụt tắt trong mắt Âu Thần, giọng nói của anh lạnh lùng như sắt đá. Câu nói ấy hình như không chỉ là lời tuyên án cho Doãn Hạ Mạt và Lạc Hi, nó cũng là lời tuyên án với chính anh.

Bao nhiêu ngày bình lặng đã trôi qua, thì ra bên trong sóng ngầm đang trỗi dậy…
Rốt cuộc Âu Thần đã bắt đầu báo thù chưa?
Mua lại Công ty Sun là một bước trong kế hoạch báo thù của Âu Thần chăng? Âu Thần… Anh ta tính toán đối phó với cô như thế nào? Nắm hợp đồng của cô, sau đó chôn cô vào băng tuyết chăng?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc