Bộ Tam Siêu Quậy - Chương 12

Tác giả: YuuMi

9h30′ tối ngày hôm sau…
-Alô… Ai vậy?? -hắn
-Ken ơi, em Mia nè… Anh nhớ em ko?? Em sắp về Việt Nam với anh rồi á!! -đầu dây bên kia, giọng nói dịu dàng của một người con gái được vang lên (ờ thì dịu dàng :>)
-Mia….à… Vậy à? Thế chừng nào cô về!?? -hắn giọng trầm xuống
-Em cũng ko biết nữa… Sớm thôi mà!! Anh phải chờ em đó nha.. lâu rồi ko gặp anh, em nhớ anh quá!! -Mia (Sao ko đii luôn đii bà -_- về làm gì?? =.=)
-À…ừ.. ko còn gì thì tôi cúp máy!! -hắn lạnh nhạt rồi cúp máy cái rụp
↭↭↭↭GTNV phản diện↭↭↭↭
*Mia* Dương Ngọc Bảo My: 16t, xinh thì cũng có đó, nhưng tính tình đỏng đảnh, ích kỉ, da trắng, mái tóc dài xõa ngang lưng, màu nâu vàng, là con gái út của chủ tịch tập đoàn lớn thứ 5 cả nước. Hồi xưa là người yêu cũ của hắn nhưng vì ham muốn có người con trai mới, giàu có(vì khi xưa, tập đoàn nhà hắn chỉ ở mức giàu bình thường chứ ko siêu giàu như bây giờ), đẹp trai hơn hắn nên đã nói lời chia tay hắn rồi bay qua Mỹ định cư đến bây giờ…
↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭
-Ai gọi mà mặt anh căng vậy?? -nó từ trong phòng tấm đii ra, hỏi
-À, lộn số thôi mà!!! -hắn
-Ờ vậy thôi mình đii ngủ đii!! Cơ mà anh nằm sô pha… Ok -nó leo lên giường rồi quay qua chỗ hắn cười, nói
-Ơ…gì kì vậy?? Anh muốn chung giường với em cơ!! -hắn vờ khóc
-Ngủ đii, ngủ đii!! Khuya rồi ck ơi!! -nó cố ý nói lớn rồi tắt đèn, phóng nhanh lên giường, kéo mền che khuất cả đầu để hắn ngồi đó uất ức nhưng cũng ko làm được gì nên ngậm ngùi chấp nhận :>
-Vk ngốc!! Sáng dậy biết tay anh -hắn cười, nằm xuống rồi tròn giấc cho đến sáng hôm sau…
↭↭↭Tua nhanh ạ >< tả quài mệt lắm :3↭↭↭ Ngày hôm sau... Tại căn -tin trường.... -Khanh cute~~ hình như nay lớp em có học sinh mới nữa hay sao ý!?? -Như vừa hút sữa vừa nói -Trường này riết rảnh nhợ!! Làm gì nhận học sinh mới quài vậy?? Ngay lớp mình nữa mới ghê chớ -Minh Anh -Đâu liên quan đến tụi mình đâu!? Lo chi xa hễ mấy đứa... Ăn đii :3 -nó -Ờ nhể!! -Lam ........"Tùng...tùng..." Tiếng trống vào học được vang lên, tất cả học sinh đều tập hợp về lớp của mình, nên đâu ai biết rằng...trước cổng trường, một chiếc mui trần màu trắng sang trọng, bước xuống là một cô gái với mái tóc nâu vàng, trên miệng còn nở nụ cười ranh ma khiến những người xung quanh như lạnh sống lưng, từ đó mà tiến thẳng vào bên trong trường, rồi nhanh chóng đứng ngay trước cửa một lớp học...lớp 11A1 -Học sinh... Đứng!! -nhỏ lớp trưởng -Các em ngồi xuống đii!! -cô Lan -Hôm nay chúng ta lại cùng đón thêm một bạn học sinh mới từ nước ngoài về nước... -Bạn nữ nữa hả cô -nam sinh 1 -Cho bạn đó ngồi đây nha cô -nam sinh 2 -Im lặng!! Sao lần nào có học sinh mới các em cũng hăng hái quá nhợ!! -cô Lan cười -Thôi, vào đii em... -Hi, chào các bạn! Mình tên là Dương Ngọc Bảo My, mình từ nước ngoài mới về nước nên còn lạ lẫm, mong các bạn giúp đỡ mình nha -nhỏ My giới thiệu rồi nở nụ cười thiên thần của mình làm ngây người mấy thằng con trai trong lớp Về phần tụi nó và tụi hắn, khi nghe đến cái tên Dương Ngọc Bảo My ấy thì đồng loạt Bảo, Tuấn Anh và hắn đều ngước mặt lên nhìn, tụi nó thấy thế nhưng cũng chả làm gì, chỉ hơi ngạc nhiên đôi chút vì sự phản xạ bất ngờ này của tụi hắn... Như ngồi phía sau, chứng kiến được tất cả các hành động của tụi hắn cũng như sự xuất hiện bất ngờ của người con gái đứng phía trên nên cũng đã hiểu ra được phần nào... -Dương...Ngọc... -Bảo nhép môi -Bảo...My... -Tuấn Anh -Mia....!? -hắn nói, mắt vẫn ko ngừng nhìn về phía người con gái đó, nhưng ẩn sâu trong đôi mắt đó hình như có vài tia...tức giận -Hả!?? Mia...?? -Lam và Minh Anh đồng thanh -Anh Quân... -nhỏ My tươi cười rồi chạy về phía hắn (thấy ghét -_-) -Em về rồi đây!! -Ờ~~~ -hắn (anh quá phũ :3 cơ mà em thích :v) -Em ngồi đây với anh nha!! -nhỏ My -Chỗ này có người rồi!! Xin lỗi, cảm phiền cô qua chỗ khác ngồi -hắn lạnh nhạt -Anh ngồi với con xấu xí, quê mùa này à?? Anh đuổi nó đii đii, em mới là người ngồi chỗ đó chứ !!-nhỏ My lấy tay chỉ vào mặt nó, cười khinh -Này bạn gì ơi, bạn mới vào mà sao bạn thô lỗ quá vậy?? Bạn có bị điếc ko? Chỗ này có người và người ngồi ở chỗ này chính là tôi... Ok!! -nó -Cô... Cô có quyền gì mà dám nói với tôi như thế!?? Tôi nói cho cô biết...tôi là bạn gái của anh Quân đấy -nhỏ My vênh mặt -Cô là bạn gái anh ấy!? Mạnh miệng vậy? Cô là bạn gái thì tôi là vk chưa cưới đây này!! Cô ngây thơ hơn tôi tưởng nhỉ! -nó -Cô nói láo!! -nhỏ My -Anh, con đó nó nói xạo phải ko anh? Em mới là bạn gái của anh. đúng chứ?? -Ừ... Cô là bạn gái tôi... -hắn -Hờ, cô thấy chưa!! Tôi đã nói là.... -nhỏ My chưa kiệp nói hết câu thì đã bị hắn chặn họng (ngu nè con :>)
-Khi xưa thôi… Bây giờ, Khanh đây mới chính là bạn gái cũng như là vk chưa cưới của tôi!! -hắn nhếch môi
-Anh… -nhỏ My
-Thôi, các em ổn định chỗ ngồi đii!! Đừng nói chuyện nữa… Chúng ta bắt đầu bài mới của hôm nay… -cô Lan
-Dạ…. -đồng thanh (đúng lúc nhợ :3)
Nghe cô nói thế nên nhỏ My tức giận, bước từng bước chân mạnh bạo đến chỗ ngồi của mình. Nhỏ thầm nhủ rằng sẽ trả thù nó và giành lại hắn để nuốt trôi đii cục tức cũng nổi nhục nhã mà hắn và nó đã cùng làm cho nhỏ nhân ngày ĐẦU TIÊN ĐẾN LỚP (ko nhục mới lạ =]] )
“Nguyễn Ngọc Đoan Khanh… Bằng mọi giá nào, tao nhất định sẽ giành lại anh ấy từ tay mày!!! Chờ đii…. Con ranh..!!”
♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡
Các tiết học dần dần trôi qua cho đến khi tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi được vang lên…. Nhỏ My từ bàn mình, đứng dậy, đii đến chỗ mà tụi nó và tụi hắn đang ngồi….
-Hồi nãy cho tôi xin lỗi cô nhé!! -nhỏ My đưa tay ra, mỉm cười nói (giả tạo quá bà =.=)
-À, được rồi!! -nó đưa tay của mình ra rồi bắt tay với nhỏ My
-Quên nữa, chào hai anh!! Lâu quá ko gặp hai anh nhỉ?? -nhỏ My quay qua nhìn Bảo và Tuấn Anh, nói
-Ờ, chào… -Bảo (ko cảm xúc :v)
-Hai anh vẫn khỏe chứ?? -nhỏ My
-Khỏe re… Chưa ૮ɦếƭ!! -Bảo nhún vai
-Cô…về đây lại làm gì thế?? -Tuấn Anh cau mày
-Ba em có công tác ở đây nên em về lại cùng ba ý mà -nhỏ My
-Thế à? -Tuấn Anh nhếch môi
-Thôi, xuống căn -tin ăn sáng đii!! -hắn nói rồi nắm tay nó, chưa kịp đii thì đã bị nhỏ My đứng chặn đầu
-Cho tôi đi cùng với nhé!! Mới về đây nên tôi cũng chưa quen ai -nhỏ My mỉm cười
-Ừ!! -nó cũng mỉm cười
Thế là cả đám kéo nhau xuống căn -tin, nhỏ My cũng đii theo nhưng nhỏ lại đii sau cùng, vừa đii vừa khoanh tay, mặt thì gian hơn cả gian… Đii trên dãy hành lang, nhiều lời bàn tán này nọ đã nhắm thẳng đến tụi nó…
-Này, có phải đó là người yêu cũ của Quân ko?? -nữ sinh 1
-Đúng rồi!! Nhỏ đó chứ ai…. Cơ mà càng nhìn càng xinh nhỉ, lại hiền nữa -nam sinh 2 (ờ thì hiền :3)
-Khanh mới xinh chứ!! Nhìn nhỏ đó thấy giả giả tạo sao ấy!?? -nữ sinh 3 (chắc chị này trong fan “lúp” của chị Khanh nhợ =]] nói câu quá chí lý :3)
-Thế cá cược thử xem ai thắng ko?? -nam sinh 2
-Sợ gì?? Chơi thì chơi… Ủng hộ Khanh -nữ sinh 3 (*đập bàn* em thích chị :3)
Để ngoài tai những lời bàn tán ấy, tụi nó và tụi hắn đã nhanh chóng đi đến căn -tin trường
-Hôm nay mình sẽ mời mọi người ăn bữa sáng nên mọi người muốn ăn gì thì ăn nha :) coi như đây là quà lần đầu gặp cũng như lần đầu làm bạn với mọi người…. -nhỏ Linh mỉm cười
-Này, bạn gì đó chắc chứ?? Tụi này ăn ko tầm thường đâu!! Bạn dám mời sao…? -Minh Anh
-Ừ!! -nhỏ My cười (làm màu hoa lá hẹ -_- muốn lấy lòng nói đại đii bà =.=)
-Thế thì tự nhiên nha mấy đứa!! Bạn My đây có ý tốt nên mấy đứa đừng phụ lòng bạn ấy nhá!! -Lam cười
-Vk ăn gì để ck đii lấy cho?? -Bảo
-Vk hả? Cho vk: 3 phô mai que, 1 phần sushi hộp, 1 ly soda ý, 4 bịch snack, 2 cây “chúp bơ chúp” :)) thế thôi!! -Lam
-Ok vk êu~~~ -Bảo
-Xã êu thì thế nào?? Nhiều hơn chăng?? -Tuấn Anh cười gian
-Em hả?? Ờ thì: 5 xiên que các loại, 1 ly trà sữa thái, 3 bịch snack, 2 bịch bánh tráng trộn, 1 hủ sữa chua :)) nhá!! -Minh Anh mặt tỉnh bơ
-Còn mình em á vk!! Em ăn gì anh lấy cho… -hắn
-5 bịch snack, 1 matcha kem, 2 hộp bánh tráng cuốn, 1 bánh mì chà bông!! Hết rồi… -nó -My ko ăn gì sao?
-À thôi, sáng tôi ăn ở nhà với ba rồi -nhỏ My
-Ờ!! -nó
Sau khoảng 15′ thì tụi hắn cũng đã bợ được một đống thức ăn về chỗ tụi nó. Cái bàn của tụi nó bây giờ nhìn chẳng khác nào….bãi rác công cộng (O-o)
Đang ăn thì nhỏ My đứng dậy, rồi bảo là đi vệ sinh. Nó cũng muốn đii rửa tay cho sạch vì nãy lỡ làm dính thức ăn. Nhưng vừa bước vào nhà vệ sinh thì…..
“Mày biết ko?? Nó cùng 2 đứa bạn của nó ăn như hạm vậy!! Con gái gì đâu mà vô duyên ớn, kêu tùm lum tùm la rồi tụm ba tụm bảy ăn!! Chả ra cái hệ thống gì!! Xấu mà còn làm giá bảo mình đẹp!! Nó chỉ đáng xách dép cho tao thôi!! Hờ, ko hiểu tại sao bà cô lại xếp con nhỏ quê mùa ấy ngồi gần anh Quân nữa?? Mày cứ chờ xem…khi nào có cơ hội tao sẽ chơi nó một vố đau đớn. Hahaha…”
Nhỏ My cười lớn, nói chuyện khác hắn với bình thường. Nó lẳng lặng bước ra ngoài, khóe môi khẽ nhếch lên “Ko ngờ tâm địa của ả này lại cay độc như thế!!” Ra đến bàn ngồi, nó quay qua hắn, nhìn hắn rồi hỏi…
-Này Quân, anh có biết nhỏ My bị dị ứng với thứ gì ko?? -nó
-Hả..? Dị ứng á?? -hắn
-Ừ!! Có ko? -nó
-Hình như cô ta bị dị ứng với hải sản ấy!! -hắn
-Thế à? Hè hè, có trò vui rồi đây!! -nó cười gian
Đợi nhỏ My bước ra thì nó đứng dậy, bước nhanh đến quầy bán đồ ăn sáng, kêu ngay một tô mì hải sản đặc biệt rồi mang lại, đưa cho nhỏ My, làm nhỏ sợ tái cả mặt…
-Đây coi như là quà tôi muốn tặng lại cô khi cô mời bọn tôi bữa sáng há!! Cô đừng lo tô mì này tôi trả tiền rồi, nên cô phải ăn cho tôi vui nha!! -nó
-À, Khanh à!! Tôi…tôi.. bị dị ứng với hải sản…nên…nên… -nhỏ My
-Thế à, tôi ko biết!! Cô ko muốn ăn cũng ko sao… -nó
-À thôi, để tôi ăn!! Tôi ăn được… Cảm ơn cô nha Khanh!! -nhỏ My miễn cưỡng rồi nở nụ cười quỷ dị
Nhỏ My ăn được vài đũa thì lấy tay gãi gãi cổ, rồi uống ngụm nước, cứ như thế mà làm liên tục cho đến khi gần hết tô mì… Thấy cảnh tượng đó, tụi nó và tụi hắn ko thể ko mắc cười, nhưng cũng chẳng dám cười lớn vì sợ nhỏ bị mất mặt với toàn căn -tin… (tốt quá mà =]] )
Mãi đến khi tụi nó ăn xong thì nhỏ My cũng hoàn thành xong tô mì hải sản siêu đặc biệt của mình….
-Ngon ko My?? Hì… -Minh Anh
-À, ngon… -nhỏ My
-Tụi này “đãi” cô nhiêu đó là no rồi há!! Bây giờ tới phiên cô thực hiện điều mà cô nói khi nãy ấy!! Thanh toán đi… -Lam nhếch môi
Nhỏ My ngậm chặt môi, rồi tiến tới chỗ tính tiền của căn -tin, rút ngay trong Ϧóþ ra cái thẻ ATM… Nhỏ tức lắm, vừa mất một số tiền khá lớn để thanh toán đống đồ ăn mà còn vừa bị chơi khăm đến nổi đỏ hết cả vùng cổ… Đôi mặt ánh lên tia tức giận, hai bàn tay được nắm chặt vào nhau… Người nhỏ My bây giờ tỏa ra một loại sát khí rất đáng sợ, loại có thể khiến mọi người xung quanh sởn cả gai óc… Nhỏ ĐIÊN lên thật rồi!!!
♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡
Trong một căn phòng khách nguy nga, lộng lẫy… Có 6 con người đang ngồi cười đùa với nhau rất vuii vẻ….
-Uầy, nói nghe nè!! Tao thấy con My nó sao sao ấy?? -Minh Anh
-Khi ko lại nhắc chuyện đó làm gì?? -nó nhíu mày
-Ờ thì tò mò thôi!! Mà con My gì đó ấy…nó hiền ko?? -Minh Anh
-Con đó mà hiền gì em!? Nó mới vào nó đã cãi với Khanh một trận rồi, em ko nhớ à? -Tuấn Anh
-Tao nghĩ nó đang âm mưu gì hại mày á Khanh?? -Lam
-Điên hả má?? Âm mưu gì là âm mưu gì?? -nó
-Chứ mày nói thử coi cái cuộc nói chuyện đt mà mày nghe được trong WC ở trường là như thế lào?? -Lam
-…..-nó chả nói gì chỉ nhún vai nhẹ
-Dù sao thì mày với Quân ráng đề phòng đi nha!! Con đó, tao nghĩ ko phải dạng vừa đâu…!! -Minh Anh
-Ờ ờ -nó với hắn gật đầu lia lịa
Khoảng 7h30′ tối, hắn nhận được một tin nhắn từ nhỏ My, khi đọc xong tin nhắn đó, hắn đã nhanh chóng thay đồ, rồi phóng nhanh qua nhà nhỏ My mà ko nói một lời nào… Nội dung tin nhắn “Qua đây với tôi một tí!! Tôi có chuyện muốn nói với anh!! Về Khanh…”
Xuống xe, đii thẳng vào nhà, đập ngay vào mắt hắn bây giờ là một người con gái xinh đẹp, cùng chai rượu và 2 cái ly trước mặt, mặc đồ thì phải nói là…quá hở hang =.=
-Có chuyện gì? Nói mau….tôi còn phải về!! -hắn lạnh tanh
-Ngồi xuống đây nói chuyện với em tí đã!! Em yêu anh mà…. -nhỏ My thì thầm vào tai hắn
-Tránh ra… Cô gạt tôi à?? Cô ko có bất cứ chuyện gì hết đúng ko?? Cô chỉ muốn dụ tôi đến đây thôi đúng ko?? -hắn nói, mặt vẫn ko biến sắc
-Phải!! -nhỏ My nhếch môi rồi cầm chai rượu ực một hơi (O-o uống ghê hồn!!)
-Hừ, được lắm!! Thế tôi về… -hắn
-Khoan đã… Chờ tôi tí!! -nhỏ My nói rồi đứng dậy, chạy lên lầu thay nguyên cây đen rồi đứng trước mặt hắn cười…
-Anh đi tới đây bằng xe gì? Môtô or Ôtô..? -nhỏ My
-Ôtô!! -hắn
-Thế anh đua với tôi!! Dám ko? -nhỏ My
-Tôi ko hứng thú!! -hắn lạnh tanh
-Sao cũng được!! Nhưng tôi đua đấy!! -nhỏ My
Mặc cho lời nhỏ My nói thế nào, nhưng hắn vẫn một mực kiên quyết ko đua… Nhỏ thì chạy với tốc độ ánh sáng trên đường, còn hắn thì chỉ chạy qua loa, ko màng đến việc xem nhỏ chạy thế nào, nhưng trong đầu vẫn luôn vang dõi theo câu hỏi… “Cô ta uống rượu mà cũng đua xe!? Muốn ૮ɦếƭ chắc!!” Vừa nghĩ vừa nhếch môi cười khinh bỉ…
(Đọc khúc tiếp theo, Yuu viết có hơi buồn cho nhỏ My, nhưng đừng vì thế mà m.n lại cho rằng nhỏ My là người tốt nhá :3 giả tạo hết ấy =]] )
Dừng chân đứng lại giữa một bãi đất trống gần đó… Nhỏ My bước xuống xe, đứng giữa làn gió lạnh buốt, nhỏ cười cay đắng, nước mắt từ khóe mi nhỏ đã chảy ra từ khi nào… Hắn thấy thế cũng xuống xe, đứng phía sau nhỏ My và nghe nhỏ…tâm sự =.=
-Xin lỗi vì đã về và chen ngang giữa cuộc tình của anh và Khanh… -nhỏ My
-…….- hắn
-Dù sao thì em cũng có còn sống được bao lâu nữa đâu nên cứ phá hoại tí rồi đi cũng chưa muộn nhỉ!? -nhỏ My cười nhạt (diễn hay thật :>
-Ý cô là sao?? -hắn nhíu mày, khó hiểu
-À, thật ra em bị tim!! Giai đoạn cuối rồi… Cách đây cũng lâu rồi nhỉ..! Kể từ cái lúc mà em chia tay anh rồi sang Mỹ sống ấy!! -nhỏ My (bịa quá hay :> quá giỏi :> quá hư cấu =]] )
-Sao lại…lại như thế?? -hắn giọng bắt đầu run lên
-Không sao đâu!! Anh đừng lo… Em về đây cũng chỉ có một nguyện vọng thôi!! Anh giúp em được chứ…. -nhỏ My quay qua hắn rồi nở một nụ cười nhẹ
-Được!! Nguyện vọng gì?? Cô nói đii… Giúp được tôi sẽ giúp!! -hắn
-Anh có thể…thân thiết lại với em và bảo vệ em như ngày xưa ko?? -nhỏ My (ATSM :3)
-Là sao…??? -hắn nghiêng đầu tỏ vẻ đăm chiêu
-Anh đừng hiểu lầm!! Anh chỉ cần thực hiện nguyện vọng ấy của em trong vòng 3 tháng thôi!! Anh làm được ko?? -nhỏ My
-Được rồi!! Tôi sẽ giúp!! -hắn
-Cảm ơn!! Cảm ơn rất nhiều!! -nhỏ My
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc