Tối hôm đó sau khi mọi người đi, Chu Thân ngồi một mình trên ghế sô pha, ôm đầu dùng sức vò vài cái, chán nản không chịu được, như thế này thì phải làm sao bây giờ!
Nên làm gì bây giờ, anh đã uống hơn năm chén, cả người nóng bừng, đang chuẩn bị đến nhà vệ sinh, phục vụ đẩy cửa bước vào, nhìn đến anh liền lặng đi một chút: "Tiểu thiếu gia, tôi đến đưa rượu cho các vị."
Hội sở này là nhà anh mở, anh hào phóng, có hẳn một phòng bao cố định, thường xuyên mang bạn bè đến cùng nhau tụ tập, bao ăn bao chơi, còn có người phục vụ riêng.
Phục vụ nhìn phòng bao trống rỗng, ngẩn người: "Ơ? Người đâu?"
Ánh mắt đi xuống, thấy chỗ nào đó của thiếu gia nhà cậu ta chống lên như một cái lều nhỏ, kinh sợ trừng lớn mắt.
Nhân viên phục vụ cũng là trai thẳng, thiện ý nhắc nhở một câu: "Tiểu thiếu gia, cậu đang nhịn đi tiểu sao? Nhịn lâu quá không tốt đâu, dễ dàng kết sỏi, lại còn ảnh hưởng chức năng của thận..."
Chu Thân đỏ mặt rống giận: "Cút! Mẹ nó ai bảo cậu là tôi đang nhịn đi tiểu!"
Nhân viên phục vụ bị anh chửi thì ngẩn ra một lúc, vội vàng cút đi.
Chu Thân trốn vào buồng vệ sinh, mấy giờ chưa ra.
Nhân viên phục vụ nói với quản lý, quản lý nhíu mày: "Cậu nói xem cậu chủ một mình ngồi trong phòng bao mấy tiếng rồi?"
Nhân viên phục vụ tính tính: "Từ mười giờ tối cho đến bây giờ là ba giờ sáng, xấp xỉ năm tiếng thôi?"
"Tiểu thiếu gia có phải say sượu ૮ɦếƭ ở nhà vệ sinh rồi hay không? Coi nhà vệ sinh là phòng?"
"Không phải chứ, em vừa mới nhìn dáng vẻ của cậu ấy thì không hề thấy say nha, tửu lượng của tiểu thiếu gia rất tốt, nào có dễ say như vậy."
Quản lý nhíu mày: "Tôi đi xem."
Đẩy cửa phòng bao ra, quản lý dán người lên cửa nhà vệ sinh nghe ngóng, hình như nghe được tiếng thở gấp trầm ᴆục của đàn ông?
Tuy rằng cô không muốn dùng từ này, nhưng mà thật sự rất giống, cô ho khan một tiếng, gõ cửa: "Chu Thân, anh không sao chứ?"
Cả người Chu Thân cứng đờ, vật trong tay cứ như vậy mà văn chương trôi chảy.
Ở ngoài cửa quản lý nghe thấy tiếng hơi thở gấp gáp bị đè nén, sửng sốt, "Thật sự không có chuyện gì sao?"
Chu Thân ghét bỏ mở vòi nước rửa tay, cáu kỉnh rống: "Không có việc gì! Đừng tới ầm ỹ với tôi!"
Quản lý đứng ngoài mím môi, thản nhiên nói: "A, tôi nghe anh nói tưởng anh sắp ૮ɦếƭ ở bên trong, nếu không có chuyện gì tôi đi đây."
Chu Thân: "..."