Biệt Thự Hoàng Tử - Chương 08

Tác giả: chirikamo ^_^

Tại bàn ăn….
- Nè , ăn canh nè ..!! Ngon lắm á nhá !!- Châu múc cho nó một ít canh ..
- Uhm…thanks….
Bỗng….á….. Châu vô tình làm đổ canh vào áo nó :
- Ơ….sorry sorry…. Tớ…tớ ko cố ý….!! Khổ thật á….
Nó cười khì khì :
- Không sao đâu…!! Để lát tớ đem đi giặt là okie hết ý mà…!!
- Sorry ná…!! – Châu nhìn nó bằng ánh mắt chớp chớp hối lỗi.
Nó lắc đầu rồi ϲởí áօ khoác ra :
- Không sao mà…!! Hjhj…. !!
- Cậu đưa áo khoác đây , tớ kêu chị giúp việc đem đi giặt há !!
Nó mỉm cười rồi chìa áo ra cho Châu…
…..Vài giây sau….
- á…từ từ đã Châu….!!! – Nó nói , sau đó chộp lấy cái áo lấy ra chiếc khăn của Hoàng rồi gật gù :
- Được rùi á…!!
Nó mỉm cười rồi bước lại phía bàn ăn :
- May là kịp giữ lại….phù…..!!
Tú chợt đưa mắt lên nhìn nó…. ” Cái gì đây…? Rõ ràng..đây là khăn tay của anh Hoàng cơ mà…! Tại sao…nó lại có trên tay của con bé ấy…?! Thực ra..thì con bé ấy là ai…? Mà xem chừng lại quá thân thiết với bộ 3..đặc biệt là với anh Minh Hoàng như vậy …?? .. Nhưng…biết đâu là con bé ăn cắp…??.”
Tú mím môi , quyết định chộp lấy tay của nó :
- Chiếc khăn tay này … ở đâu ra…?
Nó hơi sợ nhưng vẫn can đảm nhìn thẳng mặt Tú :
- Ý chị là sao….?
- Tại sao cô có chiếc khăn tay này ?? – Tú làm vẻ mặt hung dữ , khác với bề ngoài hiền hòa , năng động hằng ngày…
Nó sợ nói ra là của Minh Hoàng thì Cẩm Tú sẽ càng tức lên nữa .. nên nó không biết làm gì ngoài đứng lặng …
Tú càng bực , nhắc lại bằng giọng gầm gừ đến đáng sợ :
- Tại sao cô có chiếc khăn này ??
Hít một hơi thật sâu rồi nói :
- Anh Minh Hoàng cho tôi…!!!
…..Bốp…..
- Đồ….”quỷ cái”….dám cả gan ᴆụng đến anh Minh Hoàng…. !! – Tú trừng mắt nói.
Nó đau…rất đau nhưng vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên :
- Tại sao chị tát tôi ???
- Vì mày ᴆụng tới Minh Hoàng…!
- Tôi làm gì anh Hoàng chứ ?? Đây là chiếc khăn của anh ấy , anh ấy muốn cho ai là quyền của ảnh…chị có quyền gì chứ ?? Chỉ vì thế mà chị tát tôi ư ?? Tôi không nghĩ đó là cách xử sự của một hot girl – một nữ sinh thanh lịch của một trường trung học đấy !! – Nó cũng đáp lại Cẩm Tú bằng một ánh mắt khinh khi.
- Tôi là người yêu của anh Minh Hoàng…!! – Tú vẫn cố chấp nói.
Nó đảo mắt xung quanh rồi nhìn Tú và nói tiếp :
- Người yêu ..?? Chị nhắc lại tôi nghe 2 chữ ” người yêu” đi…!! Cả trường này ai mà chã biết , chị và anh Hoàng đã chia tay cơ chứ ..??
- Cô…cô….. – Tú lắp bắp không nên lời.
Nó cười nhẹ nhàng :
- Tôi không nói điều gì sai cả….và cũng xin nói với chị luôn….chị đừng nghĩ nhiều làm gì….chị cũng hiểu , ai bước chân vào Prince Villa thì đều là kẻ đối đầu với bộ 3 đó…chính vì thế…tôi cũng ko ngoại lệ …!
Nói đến đây , trái tim nó khẽ nhói đau….Nó không hiểu vì sao..nhưng trái tim nó lại biết rất rõ : Nó đau vì…Minh Hoàng cũng chỉ coi nó như là…kẻ thù mà thôi…!
………
Chợt….
- Hai người sao vậy…?? Thoại My ..? Chị Tú..?!
Châu liền chạy lại khi thấy 2 con người , 1 là chị , 1 là bạn đang nhìn nhau như 2 kẻ thù …
Tú thở mạnh , tay nắm chặt lại dồn nén sự tức giận rồi bỏ lên trên lầu.
Châu cầm lấy tay nó :
- Sao vậy My ..??
Nó lắc đầu cười nhăn nhở :
- Không sao hết….có lẽ chị của cậu đang có hội chứng tâm lý sau khi chia tay với anh Minh Hoàng …!!
- Là sao….?
- Thôi…lên phòng tớ kể cho nghe….
…………………
- 8*&^%@::L”*&@
Châu e dè nhìn nó :
- Kể ra thì chị tớ cũng vô lí thật…!!
Nó phồng má :
- Phải gọi là quá vô lí luôn ấy….! Mà cứ cho là chị ấy ghen đi nhá , nhưng mà giờ 2 người có còn là gì của nhau đâu mà …. lại như thế….!!!
- Có lẽ chị tớ vẫn còn trông mong một cái gì đó ở anh Hoàng….tớ thì cũng không rõ…vì 2 chị em tớ cũng không phải là suốt ngày quấn quýt lấy nhau , thương nhau như bí với bầu…!! – Châu chép miệng đáp.
- Uh…có lẽ vậy….!!
CHợt , như phát hiện ra điều gì , Châu chớp mắt nhìn nó :
- Mà này…cái khăn tay này là anh Hoàng cho cậu à…??
Nó khẽ nhíu mày :
- Uh thì lúc đó….thấy tớ…..bị sổ mũi nên anh Hoàng đưa cho tớ ý mà !!!
Nhỏ Châu lại bắt đầu “giở thói ranh ma” :
- Sao mà anh Hoàng lại năm lần bảy lượt giúp cậu thế….?? Nó chợt giật mình….hình như cũng đúng là như vậy….Điều mà nó vẫn chưa nhận ra….đó là mỗi khi nó gặp khó khăn…người luôn xuất hiện giúp đỡ nó là Minh Hoàng…. Phải chăng…giữa nó và anh có một cái gọi là “duyên” ??
- Này…sao đờ đẫn ra thế ..?? – Châu đưa tay hươ hươ trước mắt nó nói.
Nó đẩy tay Châu xuống :
- Dẹp cái trò này đi….chẳng qua tớ đang suy nghĩ vẩn vơ vài chuyện thôi…!!
- Chuyện gì zạ ?? Về Minh Hoàng hả ?? – Châu lại cười nói.
Nó lắc đầu nguậy nguậy , má khẽ ửng hồng :
- Đâu…đâu có…!!!
- Xạo vừa thôi…bày đặt ko có nữa chứ ..!! – Châu bĩu môi .
Nó chớp mắt “đểu giả” :
- Cậu tin hay không thì tùy ^_~ hí hí…!!!
- Mà nè…hỏi thiệt nha…với tư cách là một con bạn tốt luôn á….!! Sau mấy lần anh Hoàng giúp cậu nè : cứu cậu khỏi lũ chuột đáng ghét , lại còn đưa cậu ra khỏi bóng tối , choàng áo rồi cả đưa cho khăn tay nữa ,… Cậu có thấy cảm giác gì đó là lạ hok …?? – Châu lại bắt đầu “ranh ma”
- Hok…… ! – nó run run đáp.
- Sao lại hok…?? – Châu nhìn nó bằng ánh mắt nghi ngờ.
Nó nghiêng đầu , dựa vào con gấu bông :
- Hok…hok biết….!!
- Ăx….lại còn có zụ ko biết nữa chớ…..amen….lạy…tớ xin lạy cậu…!!!!
_________
Nó và Châu nói chuyện tự nhiên mà không biết nãy giờ , Cẩm Tú đứng ở ngoài và đã nghe hết tất cả…
” Sao…? Lại còn thế nữa chứ , giúp đỡ nhiều thế cơ à…??? Minh Hoàng…sao anh lại đi thích một con bé quá đỗi tầm thường như thế chứ…?! ”
Tại nhà Châu 14h…
- Hhahahaha….gã Mr.Boomba này hài thiệt đóa … Chắc tớ cười đứt tuội mà ૮ɦếƭ mất Châu ơi….hahaha.. – Nó vừa nói , vừa ôm bụng cười ngặt nghẽo..
- Ừ…..hài kinh khủng …. tớ coi nhiều lần rồi…nhưng coi lại vẫn không thấy chán….há há há há….. – Châu đáp.
Chợt…Nó nhìn lên đồng hồ…
- Thôi ૮ɦếƭ rồi….đã 2h chiều rồi cơ đấy….tớ phải về đây !!
Châu nhìn nó bằng ánh mắt trách móc :
- Sao zậy…sao zề sớm zậy Thoại My…!! Ở lại chơi xí đã….
- Hok được….chiều nay tớ phải giặt đồ cho bộ 3… ! – Nó nhíu mày đáp.
- Săxx…chẳng lẽ mấy ảnh nghèo tới mức ko mua được cái máy giặt chắc ??… sao lại bắt cậu giặt đồ…?! – Châu bất bình.
Nó nhún vai kể lể một cách mệt mỏi :
- Bọn hắn kêu là giặt máy giặt là dễ bị nhăn và hư đồ áo…nên bắt phải giặt tay…giặt phải nhẹ nhàng…từ từ….
- Ừ…cũng phải thôi….mấy ảnh là bộ 3 bảnh bao đẹp trai mà….nên tất cả phải tỉ mỉ , cận thận là đúng thôi !!! – Châu gật gù nói.
- Hjx…thiệt là chán nhưng cũng phải chấp nhận thui…!! Tớ về nghen Châu !! Hôm sau qua coi Mr Boomba tiếp ^_~ – Nó tiếc nuối đáp.
- Uh !! Bữa sau há…!! Bye !!! – Châu nói rồi đưa nó ra ngoài cổng.
……
- Từ nhà tớ ra đến Prince Villa mà đi bộ cũng đủ đuối đó My…để tớ gọi bác tài…..
Châu mới nói đến đây thì nó đã vội cắt ngang :
- Không…không…lúc nãy rõ ràng cậu thấy tớ say xe mệt mỏi đến thế nào rồi đấy mà Châu !!!!!
Châu cười phá lên khi thấy nó đã bị mắc bẫy :
- hahahahaha…hahaha…ý tớ là nhờ bác tài lấy xe máy chở cậu về mà…..hahhaah…..
Nó lườm lườm Châu một cách đáng yêu :
- Này….cậu được đó Châu…!! Tính chơi xỏ tớ hả…??
- Kekeke…chọc cậu xí cho vui thôi mừ !!! – Châu cười tươi tắn nói rồi gọi điện cho bác tài tới đón nó..
____________________________
Tới biệt thự..
- Dạ vâng..cháu cảm ơn bác ạ..!!
Bác tài mỉm cười nhìn nó :
- Không có gì đâu cháu…cháu là bạn của tiểu thư mà…và bác thì có trách nhiệm và nghĩa vụ phải nghe theo lời tiểu thư…đó là công việc của bác mà !!!
- Dạ..cháu chào bác..!! – Nó lễ phép nói rồi bước vào biệt thự..
…………
Nghe tiếng bước chân …
Bộ 3 đều ngẩng mặt lên nhìn xem là ai…
Hoàng nghĩ thầm :” Thì ra là Thoại My..”
Còn Vũ :” Con nhỏ đáng ghét ấy đã về rồi..”
Về phần Bảo..Bảo mỉm cười chào nó :
- Chào Thoại My..về rồi đó hả…??
Nó gật gù lườm lườm :
- Chào anh ! Tôi phải về để làm việc mà…!! Không thì lại có 3 kẻ trời đánh bắt nạt thì khổ….!!!!
Vũ liền cất tiếng :
- Ý cô là ai bị trời đánh đấy ??
- Biết là tôi ám chỉ ai rồi còn bày đặt hỏi…!! Xì…!!! – Nó nhún vai nói rồi bước lên phòng.
Vũ nghiến chặt răng , tay vò nát tờ báo rồi quăng đi một xó..
Nó đang bước trên bậc thang nhưng vẫn khinh khỉnh nhìn Vũ và nói:
- Đừng có trút giận lên những vật vô tri vô giác…!!
- Cô….cô…về phòng đi !! Đừng có đứng ở đây mà nói nhiều nữa…!!! Đồ lắm mồm !!!!
Nó chớp chớp mắt cố tình chọc tức Vũ :
- Hơi bất lịch sự một tí đó à nha…..ấy ૮ɦếƭ….tôi lại quên rồi…tôi là người … còn anh là….hihihi….
Nó nói rồi cười nhí nhố khiến Vũ như muốn điên lên – thế mà vẫn ko thể làm gì được nó.
Nó đắc chí bước lên phòng với niềm vui lâng lâng khi chọc tức được tên Thiên Vũ đáng ghét ấy …
_____________________________
Nó mới nằm nghỉ được một lát thì…..
- Thoại My…! Xuống giặt đồ….!!!!!! – Tiếng quát tháo của tên Vũ làm nó giật mình sởn cả gai ốc..
- Được rồi !! Tui xuống đây !!! – Nó vọng ra rồi mở cửa bước ra khỏi phòng ..
……………..
- ặc…cái gì chớ…. anh bắt tui giặt một đống đồ như thế này à ??? – Nó phát hoảng khi thấy một chậu quần áo to đùng hiện hữu trước mặt nó.
- Thế này mà nhiều á ?? – Vũ bĩu môi nói.
Nó lườm lườm Vũ :
- Quá nhiều chớ gì…?!! Mấy anh chưa giặt đồ mấy ngày rồi zậy ???
Vũ nhún vai :
- Đây là đồ của 3 bọn tôi ngày hôm qua và hôm nay ! Thực ra mỗi người chỉ có khoảng chục bộ gì đó..Có gì mà cô phát hoảng lên thế…??
Nó xụ mặt xuống :
- CHỈ CÓ…??? Chỉ có khoảng 10 bộ..??…… Cái đó gọi là “chỉ có” đấy hả…??
Vũ gật gù coi bộ có vẻ thật thà :
- Thiệt mà…!! Như bình thường chắc phải trên 10 bộ chứ chẳng chơi… – Nói đến đây , Vũ lại vươn vai mấy cái :
- Nhưng mà giờ khỏe rồi….có cô giặt … thật là đỡ làm sao…!!
- Sao anh ko bỏ vào máy mà giặt quách cho rồi đi !!!!! – Nó gầm gừ một cách “đau đớn”.
Vũ lăm le cảnh cáo :
- Tôi nói rồi mà…giặt máy là nhăn , hư hết đồ ..!! Mà nè..đây là nhiệm vụ của cô đó…không hoàn thành thì ૮ɦếƭ với tôi !!!
- Hừ…biết rồi…!! Nói nhiều quá…anh đi chỗ khác cho tui làm việc…!!! Grừ… grừ .. – Nó xua xua tay giận dữ nói ..
Vũ bước ra phòng khách , vừa đi vừa huýt sáo – trông cái điệu bộ đúng là đáng ghét như con người hắn.
Nó lè lưỡi :
- Đúng là cái loại con người….rõ ràng là tính chơi mình đây mà…!! Làm gì có người nào mặc cả chục bộ trong vòng chưa đầy 2 ngày chứ…!! Hứ…hứ….
Giặt đồ được một lát thì một người khẽ bước đến….
- Cô đang bị cảm cơ mà…??
Giật mình nó quay lại…
- Ơ…anh Hoàng…..
- Bị cảm mà vẫn giặt đồ ?? – Hoàng hỏi nó .. vẫn bằng một giọng nói rất lạnh lùng..
Nó nheo mắt đáp :
- Đó là nhiệm vụ của tui mà…bắt buộc !!!
- Thuốc có đầy đủ ở cái tủ gần phòng Thiên Vũ … – Hoàng nói rồi bỏ đi khiến nó chưa kịp nói được điều gì…
Dù Hoàng ko nghe thấy…khẽ khàng…nó nói..
- Cảm ơn…cảm ơn anh…!!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc