Bắt Nạt Cô Vợ Tàn Tật - Chương 42

Tác giả: Vũ Yến Anh

Lam Y đang ngủ trưa thì cô cảm thấy buồn buồn ở dưới bụng mình, cô mở mắt nhìn xuống hóa ra là Thiên Phong.
"Anh làm gì vậy?" Lam Y hất tay Thiên Phong ra khỏi bụng mình.
"Anh chỉ sờ con chúng ta xem nó lớn như thế nào thôi" anh đưa tay gãi đầu cười ngượng ngạo.
Lam Y chống tay ngồi dậy tựa lưng vào thành giường.
"Chúng ta?" Mặt của cô hơi nhăn lại.
"Phải"
"Anh có quyền đó từ lúc nào vậy?"
"Nhưng không phải em muốn ở bên anh rồi sao?"
"Không bao giờ"
"Còn con thì sao, nó lớn lên không thể thiếu bố hoặc mẹ được"
"Nó là nghiệt chủng, nó không nên suất hiện thì hơn" Lam Y trừng mắt lên nhìn Thiên Phong vẻ thù hận
"Em nghĩ cái gì vậy?"
Thiên Phong ngồi lạu gần Lam Y, cô lại thò tay xuống dưới gối lấy ra chiếc dĩa sáng ngày chĩa vào Thiên Phong.
"Tránh ra" anh lùi ra sau
"Lam Y, đừng làm bậy"
"Làm bậy ư? Nó là nghiệt chủng nó phải ૮ɦếƭ"
"Đừng, coi như anh xin em, nó không có lỗi"
"Phải, nó không có lỗi,...nó vô tội,...lỗi là tại..."
Lam Y đang nói vẩn vơ không chú ý thì Thiên Phong ςướק lấy cái dĩa trên tay cô rồi vứt ra sàn nhà.
"LỖI TẠI ANH, LÀ TẠI ANH" Lam Y hét lên.
Thiên Phong ôm lấy Lam Y để mong cô hạ hỏa lại. Lam Y dùng tay đập vào lưng anh vừa nói vừa khóc.
"Đứa trẻ vô tội"
"Bộp...bộp...bộp...bộp..."
"Tại anh, tất cả tại anh"
"Em đánh đi"
"Nó phải gánh những lỗi lầm đó thay anh"
Thiên Phong mặt sửng sốt, chả nhẽ cô lại hận anh nhiều đến như vậy.
"Người đâu, lấy thuốc"
Một người giúp việc khác mở cửa đi vào, trên tay cô ấy là một khay đựng một ống kim tiêm, một cái kéo, một ít bông ướt.
"Tôi đem đến rồi, thưa thiếu gia"
"Tiêm cho cô ấy"
"Vâng, thiếu gia"
"Định làm gì vậy hả?"
Lam Y vẫy tay không cho tiêm, lúc này có mấy bà giúp việc khác cũng vào góp sức giữ tay cô để tiêm.
"Thả ra, anh bị điên à?"
"Phải, tôi điên rồi, điên vì em"
Tiêm cho Lam Y xong họ dọn dẹp rồi đóng cửa đi ra ngoài. Còn Thiên Phong thì vẫn ngồi ôm cô không bỏ.
"Bỏ ra"
"Tôi muốn Gi*t anh"
"Thả tôi ra"
"Tất cả là do anh"
"Lỗi là do anh gây nên"
"Nó phải thay anh gánh"
Giọng Lam Y yếu dần, sức đánh của cô cũng yếu đi. Lam Y chìm trong giấc ngủ, không nó nữa tay cũng buông thõng xuống.
Thiên Phong vẫn ôm cô như vậy, anh sợ mình buông tay ra thì cô lại làm liều lại đẩy mình vào chỗ ૮ɦếƭ lần nữa.
"Xin lỗi" những giọt nước mắt hối hận muộn màng chảy trên gò má anh.
Nhưng tất cả đã quá muộn rồi, cô bây giờ đã thay đổi rồi khác xa với ngày xưa. Lam Y ngày trước vui vẻ yêu đời bao nhiêu thì Lam Y bây giờ lại không muốn sống nữa cô chỉ muốn ૮ɦếƭ mà thôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc