Thiên Phong lái xe qua một cái cánh cổng lớn, Lam Y ngước lên nhìn thầm đọc.
-Trại trẻ mồ côi ư?-
Lam Y quay sang nhìn Thiên Phong, anh có vẻ như hiểu ý cô liền nói.
"Quên góp quỹ từ thiện"
Lam Y không nhìn Thiên Phong nữa, cô quay ra nhìn phía cửa kính.
Thiên Phong lái xe vào chỗ để xe, anh mở cửa đi xuống rồi chạy ra mở cửa cho cô. Lam Y bước xuống đi vài bước nhìn xung quanh khuân viên.
Còn anh mở cửa xách ra một số túi đồ đi theo sau cô rồi anh lại vượt lên phía trước.
"Đi thôi"
Lam Y đi theo Thiên Phong, đến khi ra giữa sân trường bọn trẻ nhìn thấy anh vui mừng vội lao ra ôm chân anh.
"A, chú Phong đến chơi nè!"
"Cháu chào chú"
"Chú Phong"
Bọn tre nháo nhào vây quanh anh, anh vui vẻ xoa đầu từng đứa nhóc một. Quen anh lâu như vậy rồi mà bây giờ cô mới biết anh thích trẻ con.
"Chú đem bánh kẹo đến cho các cháu này, cầm lấy chia nhau đi"
"Chúng cháu cảm ơn chú ạ!" Chúng khoanh tay cúi ngưòi cảm ơn anh.
Một trong số bọn trẻ kia nhìn cô bằng ánh mắt lạ lẫm rồi quay sang hỏi Thiên Phong.
"Ơ, chú ơi! Chị này là ai vậy ạ?" Cả đám quay ra nhìn Lam Y.
"À, quên không giới thiệu với các cháu, đây là Lam Y người yêu chú"
Thiên Phong vươn tay ôm vào vai của Lam Y, cô không đẩy anh ra vẫn cứ đứng như vậy. Bọn tre xì xào bàn tán.
"Ui, chị ấy xinh quá"
"Chị ấy nhìn dễ thương ghê"
"Sao chị ấy đứng có đến vai chú vậy?"
"Chắc vẫn chưa phát triển hết đấy"
"Chị ấy nhìn hiền thế"
"Sao chị ấy không nói gì vậy?"
"Chắc là chị ấy cảm thấy lạ đó"
"Thế chú lại già đến thế cơ à?" Mặt anh nhăn lại.
Cả đám cười phá lên, Thiên Phong quay ra nhìn Lam Y anh thấy cô cũng cười anh cười theo. Lâu lắm rồi anh mới nhìn thấy cô cười tươi như vậy.
"Chị ấy cười đẹp thật đấy"
"Chúng ta dẫn chị ấy đi chơi đi"
"Đúng dồi dẫn chị ấy đi chơi"
Chúng vây quanh Lam Y kéo cô đi chơi. Cả buổi hôm ấy cô chơi rất vui vẻ, nó rất là tuyệt vời.