Bắt Nạt Cô Vợ Tàn Tật - Chương 22

Tác giả: Vũ Yến Anh

Thiên Phong trong lòng rất tức giận nhưng bề ngoài cố giữ vẻ bình tĩnh. Anh vẫn dựa đầu vào vai Lam Y, anh cắn nhẹ vào tai cô.
Lam Y cảm thấy đau nhưng cô không làm gì, cô quá bất lực dù có vùng vẫy cũng không thoát được cái vòng tay to lớn này.
"Tôi muốn về nhà" giọng nói chẳng còn tí sức sống nào của cô vang lên.
Thiên Phong mất bình tĩnh ném cô lên giường hôn môi cô.
"Ưm...tôi...ưm...nhà..." Thiên Phong hôn để ngăn không cho cô thốt ra lời nào nữa. Lam Y chỉ là của riêng anh, riêng mình anh thôi.
"A" Lam Y lại cắn vào môi anh. Máu của anh chảy xuống môi cô.
"Em dám" hắn cúi xuống cắn vào cổ cô. Những dấu răng hiện trên cổ, làm cho máu đọng lại chuyển thành màu đỏ nổi bật trên làn da trắng nõn của cô.
"Em là của tôi"
Thiên Phong cởi trói cho Lam Y, anh lại quay sang buộc tay cô lên đầu giường cố định tay cô ở đó.
"Bỉ ổi" Lam Y không ngừng vùng vẫy. Nhưng cô không biết càng làm như vậy thì sẽ càng kích thích anh hơn.
Trói tay cô xong anh bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo của mình, cơ thể vạm vỡ của anh dần hiện ra.
Cô đạp chân, quay đầu lung tung quyết không để anh đạt được ý định của mình.
"CỨU TÔI VỚI" Lam Y gào lên.
Nhưng làm gì có ai nghe đâu chứ, ai mà cis gan đến cứu cô đây. Đó chỉ là lời kêu trong vô vọng mà thôi. Lời kêu cuối của một con mồi sắp bị đưa vào miệng sói.
"Cả người em đều là của tôi"
"Xoạt"
Thiên Phong xé áo của Lam Y ra, anh cắn lên xương quai xanh của cô. Một tay thì vuốt ve đùi trắng nõn, tay kia lại nắn Ϧóþ bánh bao nhỏ căng mọng.
"ĐỪNG, đừng làm vậy" mắt cô ngấn lệ.
Thiên Phong dừng lại những việc mình đang làm rồi nhìn cô. Anh thấy cô khóc, lòng ngập ngừng, ý đinh dỗ cô như lúc trước anh dỗ cô khi trước vậy. Nhưng bây giờ lại khác, nên anh rụt tay lại quay ra ngoài.
"Mất hứng"
Thiên Phong đi ra ngoài bảo những người giúp việc vào thay đồ tắm rửa cho Lam Y. Anh làm cho cô một pha mất hồn mất vía, cô vẫn còn xanh mặt vì vụ lúc nãy.
Lam Y được đám người hầu cởi trói rồi đem vào phòng tắm rửa. Cô nghe theo nhưng gì họ nói. Không phải là cô không muốn chống đối lại anh mà bởi sợ anh lại làm khó cho họ, lấy họ ra uy Hi*p cô. Lam Y không muốn anh biết mình có điểm yếu như vậy.
Tắm rửa sạch sẽ, cô chưa kịp phản ứng gì họ đã đeo xích vào tay và chân cô rồi. Chắc chắn là hắn bảo bọn họ xích cô lại. Hắn thực sự ςướק đi hết sự tự do của cô.
Đưa cô xuống nhà bếp, tất cả đã chuẩn bị sẵng sàng chỉ cần cô xuông thôi. Lại là bàn thức ăn đó, nhưng món ăn hảo hạn ở trong và ngoài nước.
Hắn đứng dậy bước ra khỏi ghế ngồi đi về phía cô. Thiên Phong kéo ghế ra ám chỉ cô vào ngồi chỗ đó.
Lam Y nhìn hắn, cô ghê tởm tất cả những gì hắn làm. Cô kéo một cái ghế khác cạnh đó ngồi vào.
Thiên Phong nhìn cô một lúc rồi đi ra phía hắn lúc nãy ngồi.
"Được rồi, em ăn đi"
Mặc cho Thiên Phong ăn, Lam Y nhất quyết không ăn.
"Khỉ con, không hợp khẩu vị sao?"
"Đồ họ nấu rất ngon, nhưng tôi ngán rồi, muốn vào tự nấu"
"Em là nữ chủ nhân ngôi nhà này, có ai dám ngăn em vào bếp chứ"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc