Đang trong nụ hôn nồng cháy, Lam Y ngã vật ra may là Thiên Phong đỡ được, nếu không Thiên Phong không đỡ cô thì không biết sẽ bị như thế nào nữa.
"Lam Y, Lam Y" Thiên Phong lay người cô.
Đền bây giờ anh mới biết cô bị đập đầu chảy máu. Anh bắt đầu thấy đau nhói trong lòng vì anh hất Lam Y ra nên cô mới thành như vậy.
-là tại tôi, là tôi sai, tôi đã không quan tâm em, hại em như thế này, xin lỗi"
Anh bế cô vào trong phòng, rút điện thoại ra gọi cho An - bác sĩ riêng của Thiên Phong.
"Nhanh lên" hắn quát An.
Năm phút sau, cũng không nhiều không ít, vẫn đúng giờ như vậy. An chạy vội vào khám cho cô.
"Anh đi ra ngoài để tôi xem cho cô ấy"
Thiên Phong ra ngoài để cho An khám cho cô. Anh ở ngoài đứng ngồi không yên, đi qua đi lại lo lắng cho cô.
Một lúc sau, An đi ra nói tình hình bệnh của Lam Y cho anh.
"Cô ấy bị va đập nhẹ nên không sao, nên cho cô ấy nghỉ ngơi không nên để cô ấy suy nghĩ nhiều, không kích đông cô ấy"
"Về đi"
Thiên Phong đi vào nhà vệ sinh lấy một chậu nước và khăn lau người cho cô. Anh thấy tội lỗi vì việc mình gây ra cho cô.
[...]
Lam Y nằm đến nửa đêm thì tỉnh dậy, cô cảm nhận thấy đầu mình đau nhức, đưa tay lên sờ vào vết thương thì Thiên Phong giữ tay cô, ngăn không cho cô động vào vết thương của mình. Anh vẫn ở đó, anh ngồi chăm sóc cho cô, quan sát cô ngủ, không muốn cô rời khỏi tầm mắt của anh.
Lam Y nhìn Thiên Phong một lúc rồi sực nhớ ra chuyện của cô và Tú Lâm bị anh phát hiện. Không biết bây giờ anh ấy có bị thế nào không.
"Tú Lâm đâu rồi?"
"Vừa tỉnh dậy em đã hỏi hắn?"
"Tôi với Lâm không có gì cả, tất cả là lỗi của tôi, là tôi nhờ anh ta giúp tưới rau, xin anh tha cho anh ta"
"Em lấy gì để đổi đây?"
"Em không trốn nữa, em ở đây, không đi đâu nữa, thả anh ta ra được không" cô nắm tay anh cầu xin.
"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"
"Á, đau quá" Lam Y ôm đầu.
Vừa tỉnh dậy Thiên Phong đã kích động Lam Y khiến cô phải suy nghĩ làm sao để cứu được Tú Lâm. Cô không kịp nghỉ ngơi dẫn đến đau đầu.
Đầu cô bây giờ đau như 乃úa bổ vậy.
Nhìn thấy cô ôm đầu kêu đau anh biết mình làm hơi quá với cô.
"Đồng ý, tôi đồng ý với em thả hắn ra"
Lam Y cô vẫn đau đầu, cô vừa ôm đầu vừa khóc. Anh đưa tay cho cô cắn, anh muốn san sẻ nỗi đau này với cô. Nhưng Lam Y không muốn cắn vì cô không muốn phải nợ Thiên Phong.