Vì sợ anh chặt tay của họ nên cô đã ăn rất nhiều, chưa ăn hết trong mồm nhưng cô vẫn phải gắp để ăn thêm. Nó khiến cô mắc nghẹn.
"Khụ...khụ..." một tay bịt miệng để thức ăn khỏi bắn ra ngoài, một tay đấm vào иgự¢ để đỡ bị nghẹn.
Anh chạy lại đưa cho cô ly nước rồi vỗ vào lưng cô cho cô nhanh trôi thức ăn xuống.
"Ăn từ từ thôi, thức ăn còn nhiều không ai ăn mất của em đâu."
Cô cầm ly nước anh đưa uống như người ૮ɦếƭ khát vậy.
"Ực ực, no rồi không ăn nữa"
"Được không ăn nữa chúng ta đi ngủ"
Một tay hắn quàng vào cổ một tay hắn vòng qua chân cô, rồi bế sốc cô lên. Lam Y bất giác ôm lấy cổ hắn.
Hắn bế cô lên phòng ngủ, rồi đi vào nhà vệ sinh đặt cô ngồi lên bàn. Rồi giặt khăn lau tay cho cô.
"Đưa tay đây nào" rồi lấy khăn lau tay cho cô vì khi nãy cô lấy tay bốc thức ăn.
Lau tay đâu vào đấy, Thiên Phong lấy bàn trải quyệt kem đánh răng đưa cho Lam Y. Anh đưa tay lên định đánh răng cho cô thì bị cô gạt ra.
"Cái này tôi tự làm được" cô cầm lấy bàn trải đánh răng rồi nhảy xuống khỏi bàn rửa mặt.
Còn anh thì quay ra Ϧóþ kem đánh răng vào bàn trải của mình, vừa nhìn cô vừa đánh răng.
Đánh răng rửa mặt xong anh bế cô ra giường ngủ, anh quăng cô một cách mạnh bạo xuống giường.
"Anh...anh...định làm gì?" Anh tiến sát lại gần cô.
"Không phải chúng ta nên làm chuyện vợ chồng hay làm sao?"
Cô bật dậy tính chạy ra khỏi cửa thì bị anh kéo tay lại, làm cô bị ngã ra giường. Hai tay cô chống dậy lùi người lại về sau.
"Cứu tôi với, có ai không, cứu tôi" cô hét toáng lên.
Nhưng làm gì có ai đến cứu cô,xung quanh căn biệt thự này đều là rừng. Còn người nghe thấy chắc chỉ là những người giúp việc trong nhà này , tất cả chỉ để ngoài tai vì họ sợ hắn. Từ nhỏ tất cả nhưng gì hắn muốn thì phải có cho bằng được, những ai cản đường hắn thì sẽ sống không bằng ૮ɦếƭ.
Cô rất sợ, nếu hắn làm chuyện đó với cô thì cô còn mặt mũi nào về gặp gia đình mình nữa. Cô đạp chân loạn lên để anh không lại gần. Nhưng anh đã bắt được chân cô rồi kéo lại về mình. Anh ghé sát mặt với cô.
"THẢ RA MÀ" cô lấy tay che mặt của mình.
Anh lấy tay vòng qua eo cô kéo sát về mình.
"Đồ ngốc, anh có làm gì đâu mà hét toáng lên vậy" anh ôm chặt lấy cô, mặt cô sát với иgự¢ của anh.
"Anh ngủ cùng em thôi không làm gì khác đâu" cô thôi không dãy dụa nữa, cô đẩy anh ra.
Đôi mắt sắc bén của anh nhìn chằm chằm vào cô như con sói đang nhìn con mồi của mình vậy.
"Vậy là em không chịu ngủ? Hay chúng ta làm chuyện đó đến lúc nào mệt em chịu ngủ thì thôi nhá?" Lam Y sợ xanh mặt.
"Ngủ ...ngủ" anh ôm cô từ phía đằng sau rồi nhắm mắt ngủ.
Còn Lam Y cô sợ anh phát khi*p, bây giờ cô vẫn còn run, sợ anh làm chuyện đó thì cô sẽ không còn mặt mũi nào đi đâu nữa kể cả về nhà. Suy nghĩ một lúc thì cô cũng ngủ thi*p đi.